Lần trước sư tôn tới cũng nói chuyện với hắn ta như vậy.
“Đệ tử Trương Hàn, bái kiến sư tôn!”
Trương Hàn không có một chút do dự, quay mặt về phía hắc ám, quỳ xuống đất
hành lễ.
Không có gì bất ngờ xảy ra.
Ở phía trước Trương Hàn, một bóng người lóe lên thần quang lặng yên hàng
lâm.
Đúng là Sở Duyên.
Sở Duyên vừa mới hàng lâm, lập tức lờ mờ.
Trái lại lão nhị này rất thông minh, biết hắn tới đây.
“Hàn Nhi, đứng dậy đi.”
“Sao ngươi đã trở về? Đám Lạc Nhi cũng trở về sao?”
Sở Duyên cũng nghiêm túc, nhẹ giọng mở miệng.
Giọng nói hóa thành từng gợn sóng, xuyên qua hắc ám.
“Hồi bẩm sư tôn, ở cực hoang đã xảy ra rất nhiều chuyện, đệ tử trở lại Tiên
Giới, cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện, để đệ tử chậm rãi kể cho sư tôn nghe…”
Trương Hàn đứng dậy, bắt đầu kể.
Hắn ta nói bố cục mới của Tam Thanh trong cực hoang, còn có ở Tiên Giới, vì
sao Thiên Đạo Tiên Giới giao quyền hành cho hắn ta, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ
đều kể ra.
Hắn ta nói rất tường tận, không bỏ sót chuyện nào.
“Sư tôn, hiện giờ ta đã đạt được quyền hành của Nam Thiên Châu, Thiên Đạo
Tiên Giới từng nói, đợi ta thống trị thuần thục một châu xong, sẽ giao luôn
quyền hành của Tây Hành Châu cho ta, đến lúc đó tập hợp đủ quyền hành của
hai châu, ta lại giao cho sư tôn, sư tôn có thể thống nhất quyền hành của Tiên
Giới.”
Sau khi nói xong, Trương Hàn còn bổ sung một câu.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên hơi ngẩn ra, hắn suy nghĩ một lát.
Không ngờ tới trong khoảng thời gian này, vậy mà xảy ra nhiều chuyện như thế.
Hắn thực sự không ngờ tới, vậy mà Tam Thanh lại tạo ra một bố cục mới ở
trong bố cục của hắn.
Nhưng mà nói ra, bố cục của Tam Thanh thực sự tốt hơn.
Còn có Trương Hàn này, không ngờ tới Trương Hàn thực sự hoàn thành, đạt
được địa vị rất cao ở bên Thiên Đạo Tiên Giới.
Hiện giờ thật sự là người đứng đầu dưới Thiên Đạo Tiên Giới, địa vị vô cùng
cao.
Cừ thật…
Hắn trực tiếp nói cừ thật.
Sếp thứ hai của kẻ địch, vậy mà là đệ tử của hắn, còn là loại tuyệt đối không thể
phản bội.
Nếu Thiên Đạo Tiên Giới biết rõ, có thể bị tức điên hay không.
“Hàn Nhi, ngươi làm rất tốt, vi sư vô cùng hài lòng.”
Sở Duyên hít sâu một hơi, nhìn về phía Trương Hàn, nói ra những lời như vậy.
Năng lực của Trương Hàn này, hắn chỉ muốn nói trâu bò.
Thật sự là kinh diễm hắn.
Phần năng lực này quá mức xuất chúng.
Có khả năng là thiên phú tu hành của nhị đệ tử này không được tốt lắm, nhưng
năng lực này tuyệt đối đứng đầu.
“Sư tôn khen lầm rồi, những chuyện này đều là đệ tử nên làm, chia sẻ ưu sầu
thay sư tôn, đây là việc mỗi đệ tử của Vô Đạo Tông nên làm.”
Trương Hàn chắp tay cúi đầu, trong lòng vui sướng đến mức như sắp bay lên,
mặt ngoài vẫn là vẻ mặt không đổi, như đây là việc hắn ta nên làm.
Dáng vẻ đó, được gọi là thuần thục.
Dù sao Sở Duyên không thấy diễn trò trong lòng đệ tử này.
Sở Duyên đi tới bên cạnh Trương Hàn, vỗ nhẹ bả vai hắn ta.
“Vậy bố cục kế tiếp, đã có thể giao cho Hàn Nhi rồi.”
“Vi sư rất coi trọng ngươi.”
Chỉ nghe Sở Duyên nói như vậy.
Trong bố cục kế tiếp, đúng là phải dùng Trương Hàn làm hạch tâm.
Chỉ có Trương Hàn có địa vị đủ cao ở bên cạnh Thiên Đạo Tiên Giới, mới có
thể dẫn động bố cục khác.
Bên kia Trương Hàn đạt được khen ngợi của sư tôn xong, cả người đều suýt
chút nữa nhảy dựng lên.
Vô cùng hưng phấn.
Thiên Đạo Tiên Giới nói một câu coi trọng như vậy, từ đầu tới cuối hắn ta đều
không cảm nhận được gì.
Nhưng được sư tôn nhà mình nói một câu như vậy, Trương Hàn lập tức không
khống chế nổi mình.
Nhưng mà ở trước mặt Sở Duyên, hắn ta vẫn không dám làm càn, cố gắng duy
trì dáng vẻ nho nhã.
“Sư tôn, đệ tử nhất định sẽ cố gắng gấp bội, tuyệt đối không phụ sự kỳ vọng của
sư tôn!”
Giọng nói của Trương Hàn hơi run run, nhưng vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, nói
ra.
“Ừm.”
Sở Duyên nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn lại dặn dò Trương Hàn một lát, cổ vũ một lát, sau đó mới chuẩn bị rời đi.
Tuy báo mộng rất an toàn, nhưng thời gian quá lâu, hắn cũng sợ Thiên Đạo Tiên
Giới phát hiện ra manh mối gì đó.
Nhưng đột nhiên trong lúc này, hắn lại nghĩ tới gì đó, bất ngờ dừng bước lại.
Sở Duyên xoay người, nhìn về phía Trương Hàn lần nữa.
“Hàn Nhi, hiện giờ ngươi quản lý một châu, còn dư lực không?”
Sở Duyên nhẹ giọng hỏi.
Hắn bất ngờ có ý nghĩ, có nên đưa Diệp Đạo tới bên Trương Hàn hay không?
Trương Hàn có năng lực như vậy, nói không chừng giao Diệp Đạo cho Trương
Hàn, có tác dụng?
“Sư tôn, đương nhiên là đệ tử có dư lực, sư tôn có gì muốn phân phó sao?”
Trương Hàn am hiểu tùy mặt gửi lời, lúc này lập tức phát hiện ra, vội vàng mở
miệng hỏi.
“Là thế này, có khả năng ngươi không biết chuyện này, các ngươi ấy à, có thập
thất sư đệ, là vi sư thu nhận khi các ngươi không có ở đây. Thập thất sư đệ này
của các ngươi ấy à, có chút không thể lý giải những thứ vi sư truyền thụ lại, cho
nên vi sư hi vọng ngươi có thể giúp dạy bảo một chút, khiến hắn lĩnh ngộ
được…”
Sở Duyên bắt đầu mở miệng nói.
Nói tóm lại, chính là một câu như vậy.
Đưa Diệp Đạo tới, làm phiền Trương Hàn dạy thành tài…