Dưới lực lượng này, ngay cả linh hồn của Đổng Khưu đều không thể trốn thoát,
bị dập nát ra.
“Chuyện của Trương Hàn, còn chưa tới lượt ngươi chỉ trỏ.”
Thiên Đạo Tiên Giới lạnh lùng nói một câu như vậy với phương hướng Đổng
Khưu biến mất.
Sau khi hắn ta nói câu này xong, mới quay đầu nhìn về phía Trương Hàn, nhìn
chằm chằm Trương Hàn.
“Trương Hàn, ngươi sẽ không khiến ta thất vọng, đúng không?”
Thiên Đạo Tiên Giới lạnh lùng hỏi.
“Đương nhiên là ta sẽ không khiến tôn thượng thất vọng, tôn thượng nói gì thế.”
Trương Hàn đứng trong góc vội vàng đứng ra nói.
Hắn ta hít sâu một hơi, điều chỉnh khẩn trương dị thường trong lòng.
Nhưng hắn ta biết, lúc này hắn ta không thể khẩn trương, nếu lộ ra một chút
khẩn trương, có khả năng lão ta sẽ xong đời.
“Hi vọng là như vậy.”
Thiên Đạo Tiên Giới nhìn thoáng qua Trương Hàn, ngay sau đó cúi đầu suy
nghĩ.
Hắn ta suy nghĩ, rốt cuộc là ai cướp chí bảo của hắn ta.
Hỗn độn thánh nhân?
Gần hư vô hỗn độn có hỗn độn thánh nhân gì sao?
Không có.
Chỉ có duy nhất hai người, chính là Sở Duyên.
Khoảng thời gian gần đây, hắn ta vẫn luôn chú ý tới bên Sở Duyên.
Hắn ta có thể chắc chắn, hai khí tức thuộc về Sở Duyên đều luôn không có hành
động, vẫn luôn ở Tiên Giới.
Nếu không phải Sở Duyên ra tay, vậy có thể là ai, chẳng lẽ là bên cực hoang?
Nhưng mà người bên cực hoang, vì sao biết được tin tức chí bảo?
Chuyện này không có đạo lý.
Chẳng lẽ là Trương Hàn tiết lộ bí mật? Trương Hàn có liên hệ với người bên
cực hoang ư?
Cũng có khả năng là Đổng Khưu tiết lộ bí mật với bên cực hoang, muốn giở trò
dưới ánh đèn, cho nên trước khi chết hắt nước bẩn lên người Trương Hàn.
Rốt cuộc là như thế nào, hắn ta cũng không thể nói rõ.
Ngay khi Thiên Đạo Tiên Giới đang suy nghĩ, Trương Hàn ở bên cạnh hắn ta
cũng đang thấp thỏm bất an.
Bỗng nhiên trong lúc này, tầm mắt Trương Hàn nhìn thoáng qua bên cạnh.
Khi hắn ta nhìn thấy hóa thân do chút thần quang của Sở Duyên huyễn hóa
thành, không khỏi đờ đẫn một lát.
Cảm giác quen thuộc nảy lên trong tim.
Người này là ai thế?
Trương Hàn hơi nhíu mày, ngay khi hắn ta cảm thấy khó hiểu.
Ngay khi hắn ta cảm thấy khó hiểu, hóa thân thần quang cười với Trương Hàn,
môi cử động, lấy khẩu hình miệng nói thân phận của hắn.
“Sơ Nguyên? Sở Duyên? Sư tôn!”
Trương Hàn biết rõ thân phận của hóa thân này xong, đôi mắt mở to.
Hắn ta vừa định truyền âm nói gì đó.
Nhưng không đợi hắn ta có động tác, đột nhiên nhìn thấy hóa thân thần quang
liếc mắt ra hiệu với hắn ta.
Hắn bất ngờ vươn người nhảy lên, tập kích Thiên Đạo Tiên Giới.
Trương Hàn hoảng hốt một lát.
Sau đó hắn ta đã hiểu.
Ý của sư tôn chính là, muốn hắn ta đỡ ám sát của Thiên Đạo Tiên Giới?
Nhưng mà sư tôn làm sao bây giờ?
Mặc kệ, nếu sư tôn bảo hắn ta làm như thế, đương nhiên là có đạo lý của sư tôn.
Trương Hàn không do dự nữa, lựa chọn phối hợp với hóa thân thần quang, cản
trước người Thiên Đạo Tiên Giới.
Bất ngờ xảy ra biến hóa, khiến tất cả mọi người ở đây sợ hãi.
Thiên Đạo Tiên Giới cũng không nhịn được híp mắt lại.
Không ngờ tới một người do hắn ta chọn, vậy mà dám ra tay với hắn ta.
Hắn ta vốn định trực tiếp ra tay, đánh chết người này.
Nhưng khi ngẩng đầu, thì phát hiện trước người có người ngăn cản.
Người này đúng là Trương Hàn.
Đây là đã xảy ra chuyện gì thế.
Không đơn thuần là Thiên Đạo Tiên Giới.
Ngay cả đám Thao Thế ở phía dưới cũng cảm thấy rất khó hiểu.
Bọn họ cảm thấy khó hiểu thì khó hiểu.
Cảnh tượng vẫn còn đang tiếp tục xảy ra.
Một kích của hóa thân thần quang đánh về phía Thiên Đạo Tiên Giới, nhưng
Trương Hàn chắn ở giữa, khiến một kích này đánh về phía Trương Hàn.
Trương Hàn vốn đang định ra tay ngăn cản.
Nhưng nghĩ lại.
Hắn ra tay cản lại, ở trong mắt Thiên Đạo Tiên Giới chỉ sợ là hộ giá có công mà
thôi.
Cũng không có được sự chú ý lớn.
Hành động kia của sư tôn, chỉ sợ là vì tạo hảo cảm của hắn ta ở trước mặt Thiên
Đạo Tiên Giới.
Nghĩ tới đây Trương Hàn quyết tâm, làm bộ như điều động pháp lực trễ, chuẩn
bị dùng cơ thể đón lấy một kích của hóa thân thần quang.
Hóa thân thần quang cũng bị động tác này của Trương Hàn dọa sợ, nhưng căn
bản không kịp thu tay lại, chỉ có thể dùng công kích đánh tới người Trương
Hàn.
Rầm!
Miệng Trương Hàn phun máu tươi, cả cơ thể bay ngược về sau, giống như vì
sao rơi ngã mạnh xuống đất.
Vào thời khắc mấu chốt, vẫn là Thiên Đạo Tiên Giới ra tay, lấy Thiên Đạo Chi
Lực nâng lên, kéo lại.
“Ngươi ra tay làm gì, loại mặt hàng này sao thương tổn được ta?”
Thiên Đạo Tiên Giới nhíu mày, hỏi một câu.
Đồng thời lấy lực lượng của Thiên Đạo chữa thương.
“Thuộc hạ thấy có người ra tay, nhất thời kích động, chỉ muốn bảo vệ tôn
thượng cho nên chưa từng cố kỵ nhiều như vậy.”
Trương Hàn hấp hối nói.
Thiên Đạo Tiên Giới nghe thấy thế, không nói gì nữa, ánh mắt im lặng nhìn về
phía hóa thân thần quang, hung ác hiện lên trong mắt hắn ta…