Tần Trăn chậm rãi nói, khi hắn ta nói ra những lời này dáng vẻ vô cùng tự tin.
Sở Duyên: “?”
Ngươi thật sự là càng đọc càng hiểu rõ.
Nếu ta không đọc xong đống sách này, có lẽ ta sẽ tin.
Sở Duyên đã hiểu rõ, đệ tử này nhất định phế.
Nếu đệ tử này không phế, Sở mỗ hắn vặn đầu xuống, cho đệ tử này làm cầu đá.
“Khá lắm, lý giải này của ngươi không tệ, sẽ có một ngày ngươi khiến người
khác tin những lời này của ngươi, đạo của ngươi sẽ thành.”
Sở Duyên hít sâu một hơi, không muốn nói dóc nhiều nữa, chỉ nói một câu như
vậy.
Sau khi hắn nói xong cứ tiếp tục đi về trước như vậy, không có bất cứ do dự gì.
“Khiến những người khác tin tưởng những lời này là được ư?”
Tần Trăn đi theo sau, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Sở Duyên đi về phía trước, không có chút ý muốn để ý đệ tử này.
Hắn vừa đi đường, vừa từ bên tiểu hiệu thần quang điều tới các loại kiểu mẫu
tiến hành quan sát.
Hắn xem xét đầu tiên, là tình hình gần đây của đám đệ tử.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi trong mơ hồ tiến vào ngộ đạo, đạo hạnh phình
to.]
[Nhị đệ tử Trương Hàn của ngươi lĩnh ngộ chân ý của Thiên Đạo, đạo hạnh tăng
lên.]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi lĩnh ngộ chân ý của Bàn Cổ, đạo hạnh
phình to.]
[Tứ đệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết của ngươi…]
…
[Thập lục đệ tử Trần Quân của ngươi tu được nho tâm, được Nho Đạo tương
trợ, đạo hạnh phình to.]
[Thập thất đệ tử Diệp Đạo của ngươi ngộ đạo đại đạo, đạo hạnh tăng vọt] x546.
[Thập bát đệ tử Tần Trăn của ngươi không có động tác…]
…
Hả?
Tiểu thập thất quật khởi rồi sao?
Sở Duyên ngây ngẩn cả người.
Khi hắn nhìn thấy tin tức Diệp Đạo ngộ đạo đại đạo, đạo hạnh tăng vọt này
xong, đúng thật là ngây ngẩn cả người.
Ôi chao, ai ôi, lúc này vui rồi.
Tiểu thập thất ở chỗ hắn, làm thế nào cũng không dạy được.
Đến chỗ của Trương Hàn, lại có dấu hiệu thành công rồi sao?
Lông mày Sở Duyên giật giật.
Đây là ý gì.
Nói hắn không có bản lĩnh dạy đồ đệ sao?
Chuyện này không có đạo lý.
Hắn đều lấy quý danh thần quang tiến hành giảng đạo, sao có thể không được.
Chuyện này không có khả năng.
Sở Duyên nghĩ mãi không ra.
Hắn không hiểu được.
Sao hắn đau khổ cay đắng giảng đạo, không thể thực hiện được.
Đến chỗ Trương Hàn, lại thành tài như thế.
Sở Duyên thật sự muốn hỏi một chút, rốt cuộc lão nhị này làm kiểu gì.
Chẳng qua Sở Duyên chỉ nghĩ mà thôi, không có động tác thực tế gì.
Hắn suy nghĩ rất lâu, cuối cùng lựa chọn mở “bảng xếp hạng chiến lực của Vô
Đạo Tông” tiến hành xem xét.
[Bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Vô Đạo Tông.]
[Hạng nhất: Diệp Lạc (thánh nhân)]
[Hạng hai: Tử Tô (thánh nhân)]
[Hạng ba: Đạm Đài Lạc Tuyết (thánh nhân)]
[Hạng bốn: Tô Càn Nguyên (thánh nhân)]
[Hạng năm: Thao Thế (chuẩn thánh)]
[Hạng sáu: Ngải Tình (chuẩn thánh)]
[Hạng bảy: Tô Hề (chuẩn thánh)]
…
[Hạng 10: Hoa Thần Y (chuẩn thánh)]
[Hạng 11: Lâm Mạc (chuẩn thánh)]
…
[Hạng 15: Trần Quân (Đại La Kim Tiên)]
[Hạng 16: Trương Hàn (Đại La Kim Tiên)]
[Hạng 17: Diệp Đạo (Thiên Tiên)]
[Hạng 18: Tần Trăn (cảnh giới Luyện Khí)]
…
Không tệ không tệ.
Vô Đạo Tông hiện giờ đã có bốn vị thánh nhân, tính cả Từ Ngự không theo lẽ
thường, thì là năm người.
Vô Đạo Tông có mười vị chưa phải chuẩn thánh.
Còn có hai vị Đại La Kim Tiên.
Hai vị còn lại, ngoại trừ Tần Trăn này, Diệp Đạo cũng đang quật khởi.
Hình thức của Vô Đạo Tông hiện giờ có thể nói là rất tốt, không ngừng phát
triển.
Sở Duyên biết rõ tình hình hiện giờ của Vô Đạo Tông, không nhịn được lộ ra
tươi cười.
Nhưng mà khi hắn nhìn thấy hạng 17 Trương Hàn xong, tươi cười lập tức biến
mất.
Sao lão nhị lại giảm thứ hạng nữa rồi.
Lần này ngay cả Trần Quân đều vượt qua lão nhị.
Lúc trước thu nhận đệ tử Trần Quân này, còn là lão nhị tự mình đi tìm.
Hiện giờ bị Trần Quân vượt qua…
Sở Duyên im lặng.
Nhưng mà hắn không nói gì.
Trương Hàn tu luyện chậm thì tu luyện chậm, nhưng năng lực của hắn ta xuất
chúng.
Có năng lực bù vào là được.
Sở Duyên không thể nói gì hơn
Khi Sở Duyên còn đang suy nghĩ. Bỗng nhiên trong lúc này, trên bầu trời xa xa, từng dòng kình phòng cuốn sạch mà đến, khiến cả thiên tượng đều thay đổi. Bầu trời vốn ánh nắng tươi sáng, lập tức tối sầm lại, biến hóa nhanh đến mức khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối. Sở Duyên hơi híp mắt, nhìn về phía bầu trời. Đây là bên Tây Hành Châu truyền tới. “Sư tôn, đây là xảy ra chuyện gì thế?” Tần Trăn hơi sợ hãi đi tới. “Không sao, chúng ta tiếp tục đi của chúng ta.” Sở Duyên câu thông với quý danh Thiên Đạo một lát, lập tức biết rõ mọi chuyện, cho nên hắn không chút hoang mang, tiếp tục dẫn Tần Trăn rời đi. Dựa theo tin tức bên quý danh Thiên Đạo truyền tới. Đây là Thao Thế sắp đột phá thành thánh. Bởi vì đột phá mà sinh ra động tĩnh. Sở Duyên vốn còn có chút lo lắng. Nhưng nghĩ tới bây giờ Thao Thế là người của Thiên Đạo Tiên Giới, hắn tuyệt đối không được kích động.