Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1342

“Đứng ở ngoài Tiên Giới, đây là muốn tìm ta? Bảo ta ra ngoài ư?”

Sở Duyên nghĩ tới đây, hắn lập tức hiểu rõ toàn bộ.

Chỉ sợ Tam Thanh có việc tìm hắn, nhưng không biết liên lạc với hắn kiểu gì,

cho nên mới tới bên ngoài Tiên Giới.

Nghĩ tới đây, lúc này Sở Duyên không do dự nữa, tinh thần điều động tới bên

quý danh thần quang, ném Tần Trăn tới trường hà kiếm đạo, truyền âm dặn

Diệp Lạc chiếu cô, sau đó khởi hành tới bên ngoài Tiên Giới.

Quý danh thần quang một đường bay tứ tung tới đó, muốn đến bên ngoài Tiên

Giới.

Đồng thời, quanh người quý danh thần quang vờn quanh Tru Tiên Tứ Kiếm,

chuẩn bị sẵn chiến đấu.

Sở Duyên lo lắng Thiên Đạo Tiên Giới ra tay ngăn cản hắn ra ngoài, đương

nhiên phải bày ra Tru Tiên Tứ Kiếm.

Nếu Thiên Đạo Tiên Giới ra tay, hắn có thể dốc toàn lực đánh trả, chiến đấu với

hắn ta.

Nhưng mà Thiên Đạo Tiên Giới không có ý ra tay.

Để Sở Duyên rất nhẹ nhàng rời khỏi Tiên Giới…

Bên ngoài Tiên giới.

Tam Thanh gặp Sở Duyên.

Hai bên gặp mặt.

Sở Duyên vốn đang muốn nói khách sáo một lái, lại hỏi mục đích bọn họ tới.

Nhưng dáng vẻ của Tam Thanh rất vội vàng.

“Sở đạo hữu, bọn ta không có nhiều thời gian hàn huyên với ngươi, lần này tiến

tới, chính là có một chuyện muốn bẩm báo, nơi này không tiện nói chuyện,

mong đạo hữu tiến vào cực hoang với bọn ta, để tránh bị Thiên Đạo Tiên Giới

biết.”

Lúc này Thái Thượng Lão Quân mở miệng nói.

Nghe thấy những lời này, Sở Duyên cũng hiểu rõ, có khả năng thật sự xảy ra

chuyện lớn.

Hắn nhíu mày, nhưng không chút do dự di chuyển, bay về phía cực hoang.

Tam Thanh cũng bắt đầu di chuyển, cùng bay về phía cực hoang.



Bốn người nhanh chóng chạy ra khỏi hư vô hỗn độn, tiến vào trong cực hoang.

Vừa tới cực hoang.

Lúc này Tam Thanh dừng lại, quay mặt về phía Sở Duyên.

Sở Duyên cũng dừng bước, nhìn về phía Tam Thanh.

“Sở đạo hữu, nói ngắn gọn hiện giờ bọn ta không có thời gian hàn huyên, ngươi

cũng biết đó, cột sáng ở sâu trong cực hoang?”

Thái Thượng Lão Quân mở miệng dò hỏi.

“Cột sáng ở sâu trong cực hoang? Không biết.”

Sở Duyên lờ mờ một lát, sau đó lắc đầu.

Những ngày gần đây hắn chưa từng rời khỏi cực hoang.

Đâu biết nhiều chuyện như vậy.

Nghe thấy những lời này, Thái Thượng Lão Quân sửng sốt một lát.

Dường như không ngờ tới, Sở Duyên sẽ không biết chuyện này.

Nhưng trái lại lão ta không nghĩ nhiều, tiếp tục mở miệng nói.

“Không biết cũng không sao, chỉ cần Sở đạo hữu biết, cột sáng kia nối tiếp với

vô thượng chi địa một phương gì đó, bọn ta không thể để thứ gì đó ở bên kia tới

đây. Một khi tới đây, đương nhiên là cực hoang chúng ta sẽ có nguy hiểm, nhất

định không thể để bên kia tới.”

“Gần đây bên kia thường xuyên có động tĩnh truyền tới, cho nên bọn ta cần tọa

trấn bên cột sáng kia thời gian dài, đối với bố cục Thiên Đạo Tiên Giới, nhanh

hơn một chút hoặc tạm thời làm chậm dần chuyện này, lấy đại cục làm trọng.”

Chỉ nghe Thái Thượng Lão Quân nói như vậy.

Vừa nghe thấy thế, trái lại Sở Duyên trầm tư.

Cột sáng nối tiếp vô thượng chi địa một phương sao?

Đây là chuyện từ lúc nào.

Sao hắn không biết.

Nhưng mà trước mắt không phải lúc nghĩ chuyện này.

Đối với chuyện sắp xếp đặt bẫy với Thiên Đạo Tiên Giới, chậm dần hay nhanh

hơn, đây là một chuyện đáng suy nghĩ.

Trong khoảng thời gian ngắn, Sở Duyên không biết nên lựa chọn như thế nào.

Thế cục hôm nay.

Ở bên trong, Thao Thế và Trương Hàn nhà hắn đều đã nắm giữ quyền hành.

Có thể đâm sau lưng bất cứ lúc nào.

Thực lực của Diệp Lạc vô hạn tới gần hỗn độn thánh nhân.

Còn có đường đế tương trợ.

Còn có hai quý danh của hắn.

Ở bên ngoài, có Tam Thanh tương trợ.

Còn có Tây Phương Nhị Thánh, thậm chí Nữ Oa.

Đội hình cỡ này, quả thực xa hoa tới cực hạn.

Sở Duyên cảm thấy, đã tới lúc ngả bài.

“Không bằng chúng ta đẩy nhanh tốc độ tiến triển đi? Chấm dứt đúng tốc độ,

tiêu diệt Thiên Đạo Tiên Giới?”

Sở Duyên quả quyết nói ra ý nghĩ của mình.

“Sở đạo hữu muốn tăng tốc độ sao? Có thể.”

Thái Thượng Lão Quân trầm ngâm một lát, sau đó gật đầu đồng ý.

“Muốn ngả bài sao? Đã sớm nhìn Thiên Đạo Tiên Giới kia không vừa mắt, ân

oán nhiều năm như vậy, hiện giờ có thể cùng nhau thanh toán.”

Vẻ mặt Nguyên Thủy Thiên Tôn nghiêm túc lộ ra sát ý.

Quanh người lão ta lộ ra tia sáng, có cảm giác như sắp bùng nổ.

“Sở đạo hữu, chúng ta nói chuyện làm thế nào dẫn Thiên Đạo Tiên Giới tới đây

đi.”

Thông Thiên giáo chủ đi tới bên cạnh Sở Duyên, mở miệng nói.

Bọn họ muốn bố trí diệt sát Thiên Đạo Tiên Giới, điểm quan trọng nhất là phải

dẫn Thiên Đạo Tiên Giới tới.

Thiên Đạo Tiên Giới ra ngoài, chuyện lớn như vậy có thể thành.

Nếu Thiên Đạo Tiên Giới không ra, vậy thủ đoạn của bọn họ nhiều tới mấy,

cũng căn bản không có biện pháp.

“Làm thế nào dụ Thiên Đạo Tiên Giới ra… Trọng điểm là đệ tử của Sở đạo hữu,

Trương Hàn!”
Bình Luận (0)
Comment