“Chỉ cần địa vị của Trương Hàn ở trong lòng Thiên Đạo Tiên Giới đủ cao, thì
có thể khiến Thiên Đạo Tiên Giới không để ý an nguy cứu Trương Hàn, đến lúc
đó chúng ta trong ngoài phối hợp, Thiên Đạo Tiên Giới tuyệt đối không trốn
thoát.”
Thái Thượng Lão Quân trầm ngâm một lát, đi về trước hai bước nói.
Lão ta mới nói xong, ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía Sở Duyên.
Trung tâm của chuyện này, không hề nghi ngờ chỉ có một điểm, Trương Hàn!
“Ta biết nên làm thế nào, mong ba vị đạo hữu thông báo cho những người khác,
khoảng thời gian này đợi ở biên giới cực hoang và hư vô hỗn độn.”
Trong mắt Sở Duyên lóe lên tia sáng.
Trong lòng hắn đã có kế hoạch.
Một kế hoạch khiến địa vị của Trương Hàn cao vô hạn trong lòng Thiên Đạo
Tiên Giới.
“Được.”
Tam Thanh liếc nhau, đều gật đầu.
Nói chuyện tới đây, đã không cần nói gì thêm.
Tam Thanh rời khỏi nơi này.
Sở Duyên cũng nhanh chóng trốn vào trường hà kiếm đạo.
…
Vừa tiến vào trường hà kiếm đạo.
Sở Duyên lập tức hàng lâm Vô Đạo Tông ở Ẩn Thiên Đảo.
Hắn truyền âm cho các đệ tử tới gặp hắn.
Trên quảng trường đại điện tông chủ.
Lấy Diệp Lạc cầm đầu hơn mười đệ tử cùng tiến tới.
“Đệ tử tham kiến sư tôn!”
Hơn mười đệ tử cùng quỳ xuống đất hành lễ.
Cho dù bọn họ là Thiên Kiêu cỡ nào, ở trước mặt Sở Duyên, bọn họ đều thành
thật, không dám có bất cứ hành động quá mức nào.
“Miễn lễ.”
Sở Duyên nhẹ nhàng vung tay lên.
Dùng thần quang chi lực, đỡ hết đệ tử dậy.
Hắn nhìn đám đệ tử ở đây, trong đôi mắt tràn ngập cảm khái.
Đã lâu rồi không nhìn kỹ đám đệ tử này.
Trái lại cả đám trưởng thành hơn nhiều.
“Lạc Nhi, hiện giờ Vô Đạo Tông thế nào?”
Sở Duyên hơi cảm khái một lát, sau đó mở miệng.
Về tình hình Vô Đạo Tông mấy năm gần đây, hắn cũng ít hỏi thăm.
Nếu bây giờ mở quý danh thần quang trở về, đương nhiên phải tìm hiểu một
chút.
“Hồi bẩm sư tôn, Vô Đạo Tông hiện giờ và tất cả đệ tử ngoại môn…”
Diệp Lạc sải bước ra cung kính trả lời, nói rõ tình hình mọi chuyện gần đây của
Vô Đạo Tông cho Sở Duyên.
Sở Duyên cũng im lặng lắng nghe hắn ta nói.
Sau khi nghe xong toàn bộ, hắn mới gật đầu bày tỏ mình đã biết rõ.
“Vậy tông chủ của Vô Đạo Tông hiện giờ, là Lạc Nhi ngươi đúng không?”
Sở Duyên nhẹ giọng hỏi.
“Vâng, sư tôn, nhưng mà quyền hành tông chủ, bởi vì phải tu luyện cho nên do
ta và tứ sư muội thay phiên nhau.”
Diệp Lạc sờ mũi, hơi xấu hổ.
Về chuyện này, đúng là hắn ta có chút không phúc hậu.
Rõ ràng hắn ta mới là tông chủ.
Nhưng mà chuyện quản lý tông môn, là do hắn ta và tứ sư muội thay phiên
nhau.
“Hả? Lạc Tuyết cũng giúp ngươi sao? Không tệ.”
Sở Duyên nhìn về phía Đạm Đài Lạc Tuyết, khẽ gật đầu.
Năng lực của Đạm Đài Lạc Tuyết thật sự không tệ, thậm chí có thể nói là vô
cùng ưu tú, nhưng mà tính tình hơi lười biếng.
Còn có chút thuộc hệ Phật.
Có thể quản lý người khác, nhưng không có năng lực làm người đứng đầu, làm
tông chủ.
“Sư tôn, những chuyện này đều là chuyện thuộc bổn phận của đệ tử.”
Đạm Đài Lạc Tuyết cũng đi ra, hành lễ với Sở Duyên.
Sở Duyên cười, đỡ Đạm Đài Lạc Tuyết đang hành lễ dậy.
Ngay sau đó hắn nhìn về phía đám đệ tử, nói chuyện với từng người mấy câu.
Sau khi nói chuyện xong, Sở Duyên mới bắt đầu nói chuyện chính…
Ý của Sở Duyên chính là muốn mấy đệ tử cầm kiện chí bảo kia đến nơi khác,
làm bộ đang vận chuyển, sau đó nói tin tức cho Trương Hàn, bảo Trương Hàn
đến cướp.
Trương Hàn cướp đi chí bảo, trở về đưa cho Thiên Đạo Tiên Giới lần nữa, dùng
chuyện này lấy vị trí rất cao trong lòng Thiên Đạo Tiên Giới.
Nói một cách đơn giản, bọn họ trong ngoài phối hợp diễn một vở kịch, đưa chí
bảo cướp về lần nữa.
Để lừa gạt tình cảm của Thiên Đạo Tiên Giới.
Dù sao Sở Duyên không chút hoảng loạn.
Chí bảo này quý danh Thiên Đạo của hắn không dùng được, Thiên Đạo Tiên
Giới chắc chắn không dùng được.
Cuối cùng chắc chắn đưa cho Trương Hàn sử dụng, cho nên chí bảo đưa trở về
lần nữa, không có chút vấn đề nào.
Sở Duyên nói với đám đệ tử xong, thì bắt đầu sắp xếp chuyện này.
Đồng thời hắn lại báo mộng nói một tiếng với Trương Hàn, một “vở kịch”
thong thả triển khai dưới sự dẫn dắt của hắn.
…
Hơn nửa tháng sau.
Trương Hàn ở trong cung điện thuộc Nam Thiên Châu xa xa nhận được tin tức.
Các đệ tử đồng môn của hắn ta đã hành động, làm bộ vận chuyển chí bảo, nửa
ngày sau sẽ đi qua ngang qua hư vô hỗn độn, bảo hắn ta nhanh chóng hành
động.
“Vận chuyển lần này là lão lục Hoa Thần Y, còn có thập nhất sư muội Ngải
Tỉnh, thập nhị sư đệ Xi Già, thập tam sư đệ Lý Thành, thập tứ sư đệ Lâm Mạc,
còn có lão tam âm thầm ở trong bóng tối. Chậc chậc, đội hình này đúng là đủ xa
hoa.”
“Có lẽ có thể giấu diếm được con hàng Thiên Đạo kia, kế tiếp chính là đi mật
báo.”
Trương Hàn chậc chậc nói.
Hắn ta đứng dậy muốn rời đi