Vậy mà sau khi mất đi quyền hành, vẫn có thể duy trì chiến lực của bản thân ở
hỗn độn thánh nhân.
Quả nhiên là khủng bố.
Sáu thánh không chút nghi ngờ, nếu Thiên Đạo Tiên Giới không đầu hàng, bọn
họ tử chiến sẽ vô cùng gian nan.
Thậm chí có khả năng đều bị thương.
Dù sao Thiên Đạo Tiên Giới cũng là Thiên Đạo Tiên Giới.
Có thể giằng co với bọn họ nhiều năm như vậy, là có nguyên nhân.
“Ta cần chắc chắn, ngươi sẽ không thương tổn tới Hàn Nhi.”
Sở Duyên không mở miệng đồng ý trước tiên, mà im lặng một lát, sau đó mới
chậm rãi mở miệng.
Hắn không thể chắc chắn, Thiên Đạo Tiên Giới có thật sự toàn tâm hay không.
Nhỡ đâu sau khi đầu hàng, trở lại Tiên Giới, đợi ở bên cạnh Trương Hàn làm
chuyện gì xấu xa với Trương Hàn, như vậy mất nhiều hơn được.
Sở Duyên tuyệt đối không để đệ tử của hắn gặp loại nguy hiểm này.
“Ở trong Tiên Giới, từ hôm nay trở đi do ngươi nắm quyền hết, có thể thấy rõ
mọi chuyện trong Tiên Giới, nếu như ta có động tác gì ngươi phát hiện được
ngay.”
Thiên Đạo Tiên Giới bình tĩnh nhìn Sở Duyên trước mặt, trả lời đối phương.
“Như vậy chưa đủ.”
Sở Duyên lắc đầu.
Hắn sẽ không để Trương Hàn có bất cứ nguy hiểm gì.
Nhất là loại nguy hiểm đủ trí mạng này.
“Ta thề với đại đạo thần minh, được chưa?”
Thiên Đạo Tiên Giới không có bất cứ tức giận gì, vẫn bình tĩnh như cũ.
“Có thể, bây giờ ngươi thề đi.”
“Không thể đợi trở về Tiên Giới xong, lại thề được sao?”
“Không được!”
Thái độ của Sở Duyên vô cùng kiên định.
Muốn Thiên Đạo Tiên Giới thề ở đây, không cho thời gian kéo dài.
Thiên Đạo Tiên Giới cũng không có bất cứ do dự gì, lúc này mở miệng thề.
Nội dung hắn ta thề là vì có thể sống sót, phụng Trương Hàn làm chủ, nếu
Trương Hàn tiêu vong, hắn ta cũng tan thành mây khói.
Đợi Thiên Đạo Tiên Giới thề xong, trong mơ hồ nhân quả khiên dẫn hoàn tất.
Sở Duyên mới an tâm.
Sau đó hắn bảo Trương Hàn và Thiên Đạo Tiên Giới mất đi quyền hành trở về
Tiên Giới.
Mà hắn thì ở lại hư vô hỗn độn, nói chuyện với đám sáu thánh.
Lần này Sở Duyên điều động nhiều nhân thủ như thế, ân tình này rất lớn.
Hơn nữa hắn không đơn giản là nợ ân tình của sáu thánh, còn nợ ân tình của
đường đế trong Tiên Giới.
Tuy đường đế trong Tiên Giới không ra tay, nhưng cũng đồng ý với hắn sẽ đối
phó Thiên Đạo Tiên Giới.
Theo hắn biết, đường đế đã đuổi tới bên này, hiện giờ mọi chuyện kết thúc,
nhưng ân tình là thật sự đã nợ.
“Lần này đa tạ các vị ra tay, phần ân tình này ta nhớ kỹ, sau này có việc gì cần,
có thể nói rõ với ta, ta nhất định sẽ giúp các vị một tay.”
Sở Duyên khẽ gật đầu với sáu thánh, nói như vậy.
“Sở đạo hữu nói đùa, lần này bọn ta tới không xuất lực gì, chỉ đứng một lát mà
thôi.”
“Đúng vậy, bọn ta không làm gì, đâu tính là nợ ân tình.”
“Đúng vậy, tạm thời không nói đến như vậy có tính là nợ ân tình hay không,
cho dù tính thì sao? Có thể giúp đỡ Sở đạo hữu, là vinh hạnh của bọn ta, tính ân
tình nhân quả làm gì, quá khách sáo.”
“Mẹ nó, Chuẩn Đề ngươi liếm xong chưa, nói như vậy ta biết mở miệng thế
nào?”
Sáu thánh nhao nhao mở miệng, những lời nói với Sở Duyên đều có ý không
khác nhau mấy.
Bảo Sở Duyên không cần để ý ân tình gì đó.
Sở Duyên chỉ cười, không nhiều lời, trong lòng im lặng ghi nhớ.
Sáu thánh nói không cần để ý mà thôi, nhưng hắn sẽ không coi là thật.
Sáu thánh giúp hắn, đây là sự thật.
Ở trong bố cục này hắn chiếm được tất cả quyền hành của Tiên Giới, nhưng sáu
thánh không đạt được gì.
Nếu hắn ngay cả ân tình cũng không cho, vậy thì thật sự hết nói nổi.
Sáu thánh cũng hiểu rõ ý của Sở Duyên, đôi mắt cả đám không khỏi sáng lên.
Sở Duyên nguyện ý nợ ân tình của bọn họ, vậy thì không thể tốt hơn.
Ân tình của Sở Duyên, bọn họ đều rất cần.
Nếu sau này có đại kiếp nạn gì, một ân tình này có khả năng cứu được một
mạng của bọn họ.
Đối với chuyện này, bọn họ biết rất rõ ràng.
Sau khi hiểu rõ xong, bọn họ đều rất hiểu chuyện, không tiếp tục quấn lấy Sở
Duyên nữa.
Biết rõ kế tiếp Sở Duyên phải đi thống nhất quyền hành Tiên Giới, không có
thời gian tiếp tục nói lời vô ích với bọn họ.
Cho nên sáu thánh nhanh chóng tạm biệt.
Đương nhiên là Sở Duyên không giữ lại, gật đầu, nhìn sáu thánh rời đi.
Đợi sáu thánh hoàn toàn rời đi xong, hắn mới thu hồi ánh mắt.
“Quyền hành của Tiên Giới thống nhất, kế tiếp có thể trắng trợn cải cách Tiên
Giới rồi.”
Sở Duyên hơi híp mắt, trong lòng suy nghĩ.
Sau khi suy nghĩ một lát, hắn bay trở về Tiên Giới…
Trong trường hà kiếm đạo.
So với lúc trước, trường hà kiếm đạo hiện giờ rực rỡ không thôi.
Khi mới mở trường hà kiếm đạo, tối đen cả vùng, giơ tay không thấy năm ngón,
hiện giờ theo kiếm đạo chi chủ Diệp Lạc lĩnh ngộ càng ngày càng nhiều, quang
điểm trong trường hà kiếm đạo cũng càng ngày càng nhiều.