Bỗng nhiên trong lúc này, hắn cảm nhận được gì đó, nhìn bên ngoài Tiên Giới.
Ở bên ngoài Tiên Giới, Thông Thiên giáo chủ một trong Tam Thanh đang đứng
ở đó.
Thông Thiên giáo chủ lúc này khiến hắn cảm thấy kinh hãi.
Khí tức của Thông Thiên giáo chủ vô cùng yếu ớt, trên ngời máu tươi đầm đìa,
dường như từng trải qua một trận đại chiến có một không hai.
Nhìn thấy trạng thái này của Thông Thiên giáo chủ.
Sở Duyên thật sự bị dọa nhảy dựng lên.
Đây là lần đầu tiên hắn thấy Thông Thiên giáo chủ suy yếu như thế.
Trong cực hoang, còn có người nào có thể thương tổn Thông Thiên giáo chủ
đến mức độ này?
Trừ phi Thái Thượng Lão Quân, Nguyên Thủy Thiên Tôn, Tây Phương Nhị
Thánh cộng thêm Nữ Oa cùng lên?
Nhưng sao những người này có thể cùng liên thủ đối phó Thông Thiên giáo chủ.
Sở Duyên sinh lòng hoang mang, bóng dáng di chuyển bay ra bên ngoài Tiên
Giới.
Với lực lượng của hắn, đương nhiên là một ý niệm ra khỏi Tiên Giới.
“Sở đạo hữu…”
Thông Thiên giáo chủ vừa thấy Sở Duyên, lập tức bắt đầu kích động.
“Thông Thiên đạo hữu, sao ngươi biến thành như vậy?”
Sở Duyên nhíu mày hỏi một câu.
“Sở đạo hữu, nhanh, cùng tiến vào Tiên Giới, ở trong Tiên Giới thực lực của
ngươi mới có thể phát huy lớn nhất, như vậy an toàn hơn một chút.”
Thông Thiên giáo chủ vốn định nói gì đó, nhưng bỗng nhiên như nghĩ tới gì đó,
thoáng kinh hoảng mở miệng nói.
“Hả?”
Sở Duyên kinh ngạc.
Còn có tồn tại gì, có thể khiến Thông Thiên giáo chủ kinh hoảng đến mức độ
này?
Hắn nhìn dáng vẻ của Thông Thiên giáo chủ, không giống như đang nói đùa.
Tâm niệm vừa động, lập tức di chuyển Thông Thiên giáo chủ đến Tiên Giới
trước.
Chỉ trong giây lát, hai người xuất hiện trong hư vô chi hải.
“Thông Thiên đạo hữu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Sở Duyên nhíu mày, nhanh chóng hỏi.
Hắn không thể tin được, trong cực hoang có người có thể khiến Thông Thiên
giáo chủ bị thương thành ra như vậy.
“Lúc trước bọn ta canh giữ bên trong cột sáng, thứ gì đó bên trong đã ra ngoài.”
Giọng điệu của Thông Thiên giáo chủ vô cùng nghiêm trọng nói.
Những lời này vang lên, lập tức khiến Sở Duyên chú ý cao độ.
Thứ gì đó bên trong cột sáng ra ngoài rồi sao?
Chuyện này không phải là chuyện nhỏ.
Rốt cuộc bên trong là thứ gì, người nào cũng không biết.
Nhưng nhìn dáng vẻ của Thông Thiên giáo chủ hiện giờ, chỉ sợ thứ bên trong
vô cùng khủng bố.
Nếu không thì không có khả năng thương tổn Thông Thiên giáo chủ đến mức
độ này.
“Rốt cuộc bên trong là thứ gì? Chẳng lẽ là cấp bậc đại đạo thánh nhân?”
Sở Duyên cũng nghiêm túc hơn.
“Sở đạo hữu, chỉ sợ thực lực của thứ gì đó bên trong đã trên đại đạo thánh nhân,
nhưng cụ thể là mức độ gì, bọn ta không biết. Nhưng mà có một chuyện, bọn ta
rất nghi ngờ.”
Sau khi Thông Thiên giáo chủ nói xong, im lặng nhìn chằm chằm Sở Duyên,
trong đôi mắt xuất hiện một chút khó hiểu.
“Nghi ngờ gì?”
Sở Duyên nhanh chóng hỏi.
“Thứ bên trong chạy ra, căn nguyên này giống như pháp tướng của Sở đạo
hữu.”
Ánh mắt Thông Thiên giáo chủ phức tạp nói.
Hắn ta và hai vị sư huynh, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa từng trao đổi, đều có
chút hoài nghi.
Có phải bản thể của Sở Duyên ở thế giới bên kia trong cột sáng hay không.
“Cái gì?”
Sở Duyên cũng không biết Thông Thiên giáo chủ đang suy nghĩ gì, lúc này hắn
tràn ngập kinh hãi.
Pháp tướng kia của hắn, không phải là quý danh thần quang.
Thứ gì đó chạy từ trong cột sáng ra, có căn nguyên giống y như quý danh thần
quang của hắn?
Chẳng lẽ thần quang chính là từ thế giới trong cột sáng tới đây?
Sở Duyên có vẻ đăm chiêu.
Hắn dường như phát hiện ra gì đó.
“Thông Thiên đạo hữu, chuyện này ta đã biết, nhưng ta không phải thuộc về nơi
không biết kia, nếu cực hoang gặp nạn, đương nhiên là ta sẽ trợ giúp cực
hoang.”
Sở Duyên nói như vậy với Thông Thiên giáo chủ.
Hắn sợ Thông Thiên giáo chủ nghĩ nhiều.
Quả nhiên, nghe thấy những lời này.
Thông Thiên giáo chủ thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn muốn nói gì đó.
Nhưng Sở Duyên không cho hắn ta cơ hội tiếp tục nói chuyện.
“Thông Thiên đạo hữu, thương thế của ngươi rất nặng, không bằng ở Tiên Giới
chữa thương trước, đợi thương thế đỡ hơn, chúng ta chậm rãi nói chuyện với
nhau cũng không muộn.”
Sở Duyên xua tay nói.
“Được.”
Thông Thiên giáo chủ không tiện nói gì đó.
Chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Bóng dáng hắn ta vừa động, bay về một phía hư vô chi hải, tính toán khôi phục
vết thương ở ngay đó.
Hắn ta hiểu chuyện không rời khỏi hư vô chi hải, ở nơi này khôi phục thương
thế, hắn ta nhất định phải khiến Sở Duyên yên tâm.
Mà phương pháp khiến Sở Duyên yên tâm, chính là đợi ở hư vô chi hải.
Ở dưới mí mắt của Sở Duyên, hắn ta tuyệt đối không tạo nên được sóng gió gì.
Sở Duyên nhìn Thông Thiên giáo chủ tự giác như vậy, cũng yên tâm.
Hắn bắt đầu điều tinh thần tới bên quý danh thần quang.