Trong Ẩn Thiên Đảo trên bầu trời Tiên Giới.
Đại điện tông chủ.
Quý danh thần quang của Sở Duyên chậm rãi mở mắt ra.
Vừa mở mắt ra, hắn lập tức suy nghĩ xong, kế tiếp hắn nên bắt đầu khiến ba hào
quy nhất.
Sau khi ba hào quy nhất, hắn mới có đủ thực lực đối mặt với toàn bộ biến cố kế
tiếp.
Nếu hắn đoán không nhầm mà nói, ba hào quy nhất, thực lực của hắn sẽ tăng
lên tới đại đạo thánh nhân.
Đến lúc đó hẳn là đối phó được với thứ gì đó trong cột sáng.
Không biết lời Thông Thiên giáo chủ nói, là có ý gì.
Thứ từ trong cột sáng ra, căn nguyên giống như quý danh thần quang của hắn.
Đều là thần quang sao?
Nguồn gốc của thần quang, có lẽ đều ở trong cột sáng.
“Nhất định phải tìm kết quả mới được.”
Sở Duyên im lặng hạ quyết định như vậy trong lòng.
Hắn bất ngờ truyền âm bảo Diệp Lạc tới đây một chuyến.
Kế tiếp, phải bắt đầu nhận đệ tử.
Nhắc tới nhận đệ tử, Sở Duyên không nhịn được nhớ tới lịch sử đen tối của
mình.
Đó là khoảng thời gian hắc ám.
Hắn nhận rất nhiều đệ tử, mỗi người đều thành tài, cảnh giới một đường rớt
xuống.
Quả thực là thảm tới cực hạn.
Lần này hắn nhất định phải dạy phế lượng lớn đệ tử mới được.
Nếu không thì hắn thật sự không còn kịp nữa.
Nửa bước đại đạo thánh nhân, hắn sợ không phải đối thủ của thứ trong cột sáng
kia…
Ẩn Thiên Đảo, bên ngoài đại điện tông chủ.
Diệp Lạc đứng ở cửa, vẻ mặt hắn ta có chút hoảng hốt.
Sư tôn bảo hắn ta, bảo hắn ta đi nhận đệ tử.
Không nói cụ thể, nhưng chỉ nói một câu lấy danh nghĩa của sư tôn, đi nhận đệ
tử.
Cảnh tượng này vô cùng quen thuộc.
Khiến Diệp Lạc hơi hoài nghi, có phải sư tôn cảm thấy lực lượng của Vô Đạo
Tông không đủ, cho nên bảo hắn ta đi thu nhận đệ tử?
Nhưng mà Vô Đạo Tông hiện giờ, phương diện chiến lực đã hoàn toàn đủ.
Đệ tử ngoại môn thu nhận ban đầu, hiện giờ người người đều là Kim Tiên, thỉnh
thoảng có mấy người lại càng là Thái Ất Kim Tiên.
Thế lực như vậy, đủ khiến tung hoành Tiên Giới.
Nhưng mà sư tôn vẫn muốn hắn ta đi thu nhận đệ tử, rốt cuộc chuyện này là sao
đây.
Diệp Lạc thật sự cảm thấy khó hiểu.
Nhưng hắn ta không dám hỏi nhiều, chỉ có thể dựa theo lời sư tôn, chuẩn bị làm
theo.
Kế tiếp còn có thể làm gì? Cưỡng ép thu nhận.
Diệp Lạc mới chuẩn bị bước một bước ra ngoài, bỗng nhiên dừng bước lại ở
giữa không trung.
Không đúng.
Hiện giờ Tiên Giới đang trùng kiến, vẫn vô cùng hoang vu như trước.
Ngay cả sinh linh đều không còn, hắn ta có thể đi thu nhận cái gì?
Thu nhận cái rắm?
Diệp Lạc lập tức ngây dại.
Chuyện này hắn ta ngay từ đầu đã không có biện pháp thu nhận đệ tử?
Không có khả năng, nếu đây là chuyện không có khả năng, sao sư tôn có thể gọi
hắn ta tới.
Nếu đây là chuyện có thể thực hiện, vậy rốt cuộc nên thực hiện thế nào?
Diệp Lạc cẩn thận suy nghĩ.
Tiên Giới hiện giờ, vẫn còn sinh linh?
Tuy ít, nhưng đúng là vẫn có.
Ví dụ như một phần ở địa phủ, lại ví dụ như đại năng giả may mắn còn sống.
Nhưng mà những người đó, căn bản không cần dạy bảo đúng không? Thực lực
của bản thân đã đủ cường đại, nếu không thì không thể sống tiếp trong đại kiếp
nạn này.
Hay là nói, sư tôn muốn hắn ta đi hợp nhất đám người đó.
Dường như thật sự có khả năng này.
Sự tồn tại của những người đó, thật sự quá khủng bố đối với sinh linh kỷ
nguyên kế tiếp.
Đối với sinh linh mới mà nói, bọn họ căn bản không có khả năng đánh thắng
được những người trong kỷ nguyên trước, loại chênh lệch này quá lớn.
Lớn đến mức căn bản không có khả năng bù lại.
Sư tôn suy nghĩ cho sinh linh kỷ nguyên kế tiếp, hợp nhất những người may
mắn sống sót này, là chuyện vô cùng hợp lý.
“Ta đã hiểu.”
“Hóa ra sư tôn có ý như vậy, hợp nhất đám người may mắn còn sống sót lại.”
Diệp Lạc hiểu ra.
Chỉ trong nháy mắt hắn ta hiểu rõ ý của sư tôn nhà mình.
Hóa ra sư tôn suy nghĩ chuyện kỷ nguyên kế tiếp trước tiên.
Cho nên bắt đầu tiến hành bố cục.
Sư tôn không hổ là sư tôn.
Muốn học gì đó từ chỗ sư tôn, thật sự còn rất nhiều rất nhiều.
Cho dù như vậy, hắn ta trở thành hỗn độn thánh nhân, không thừa nhận không
được lợi hại của sư tôn vượt xa hắn ta.
Diệp Lạc ngầm cảm khái, động tác dưới chân không chậm.
Lắc mình một cái, rời khỏi Ẩn Thiên Đảo đến Tiên Giới trước.
…
Cùng lúc đó, ở trong cực hoang.
Trong bóng tối vô biên vô hạn.
Một tồn tại xung quanh quấn quanh thần quang, đang đuổi giết một Hỗn Độn
Ma Thần.
Vẻ mặt Hỗn Độn Ma Thần kia sợ hãi, muốn tấn công thần quang tồn tại kia.
Nhưng cho dù lão ta sử dụng chiêu gì, đều không thể tạo thành uy hiếp đối với
thần quang kia.
Cho dù là chiêu số gì.
Vừa tiến lại gần thần quang tồn tại kia sẽ tự động phân hóa.
Thần quang tồn tại kia giống như thần chí cao vô thượng, căn bản không có khả
năng bị Hỗn Độn Ma Thần đánh trúng.