Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1398

“Lạc Nhi, còn có đám đồ nhi đừng lo lắng, lúc trước các ngươi gặp chẳng qua

đều là pháp tướng của vi sư, hiện giờ mới là bản tôn.”

Sở Duyên thản nhiên nói.

Các đệ tử nghe thấy thế, càng thêm kinh hãi.

Lúc trước cường đại như vậy, đều chỉ là pháp tướng của sư tôn?

Trước mắt mới là bản tôn của sư tôn?

Các đệ tử muốn ngẩng đầu thấy rõ bản tôn của sư tôn nhà mình, nhưng bọn họ

phát hiện, bọn họ căn bản không có khả năng nhìn thẳng sư tôn nhà mình!

Dường như trong mơ hồ, có quy tắc dũng khí vờn quanh bọn họ.

Không thể nhìn thẳng Sở Duyên.

Nếu cố chấp nhìn thẳng, chỉ sợ tất cả bọn họ sẽ chết đi.

“Xin hỏi sư tôn, hiện giờ người có cảnh giới gì?”

Trương Hàn không nhịn được hỏi.

Hắn ta rất tò mò, rốt cuộc là cảnh giới gì, có thể đạt tới mức độ khủng bố như

thế.

“Xem như đại đạo thánh nhân, nhưng mà có lẽ đại đạo thánh nhân bình thường

không phải đối thủ của vi sư.”

Sở Duyên nghĩ một lát, trả lời như vậy.

Hắn nắm giữ quy tắc “không thể nhìn thẳng”.

Đại đạo thánh nhân bình thường nhìn kỹ hắn, có khả năng bị hắn chém giết.

Nhưng mà một số đại đạo thánh nhân có thủ đoạn đặc biệt, cho nên hắn không

dám chắc có thể chém giết tất cả đại đạo thánh nhân.

Nhưng đám đệ tử nghe thấy thế, đều không nhịn được hít vào một hơi khí lạnh.

Dựa theo lời sư tôn nói, sư tôn là đại đạo thánh nhân đỉnh phong?

Không địch thủ trong đại đạo thánh nhân?

Sở Duyên không biết ý nghĩ này của đám đệ tử, trước mắt hắn tính toán tự mình

quản lý Tiên Giới.

Những đệ tử này cần tu luyện.

Nhiệm vụ quản lý Tiên Giới, chỉ có thể rơi lên người hắn…

Trong Tiên Giới, năm tháng như thoi đưa.

Chỉ trong giây lát, lại gần vạn năm trôi qua.

Một ngày này, Sở Duyên vẫn luôn đợi trong hư vô chi hải, quản lý cả Tiên Giới.

Trong mấy ngày này hắn không đến nơi khác, mà đợi trong hư vô chi hải, dùng

căn nguyên của Thiên Đạo khống chế cả Tiên Giới, đồng thời thôi động từng

tiểu kiếp, khiến Tiên Giới trở nên mạnh hơn.

Vấn đề linh khí của Tiên Giới không đủ, ở trên tay hắn trực tiếp được giải

quyết.

Sở Duyên chỉ bỏ một chút căn nguyên của Thiên Đạo, lập tức bổ sung linh khí

của cả Tiên Giới.

Cho nên linh khí của Tiên Giới đầy đủ, tu sĩ của Tiên Giới liên tục tăng trưởng.

Chẳng qua tăng trưởng lâu như vậy, cũng không thể đột phá Hóa Thần, tu sĩ phá

quy củ xuất hiện.

Mỗi lần sau khi Tiên Giới xuất hiện nhiều tu sĩ Hóa Thần, Sở Duyên sẽ thôi

động đại kiếp nạn, khởi xướng đại chiến, chuyện này giống như cắt rau hẹ, cắt

hết gốc này tới gốc khác.

Nhưng mà Sở Duyên mở một mắt nhắm một mắt, vẫn có một số tu sĩ Hóa Thần

lưu lại từ trong tiểu kiếp.

Ví dụ như Trương Đạo đã sống tới bây giờ, là tu sĩ Hóa Thần đỉnh phong, thực

lực toàn thân gần như vô địch thiên hạ.

Chẳng qua vẫn luôn bế quan không nhiễm thế tục, cho nên Sở Duyên không có

lý do gì xử lý, cũng mở một mắt nhắm một mắt.

Còn vì sao Trương Đạo vẫn luôn bế quan, đương nhiên là Sở Duyên biết.

Muốn đột phá cảnh giới Hóa Thần, đạt tới cảnh giới Đại Thừa.

Dù sao trong Tiên Giới vẫn có truyền thuyết, có thể đột phá tới cảnh giới Đại

Thừa, đây là miếng bánh Sở Duyên vẽ cho cả Tiên Giới.

Trương Đạo ăn cái bánh này, vẫn luôn khổ tu.

Tu vô số năm, cũng không tiến thêm một bước.

Sở Duyên biết được cũng không để ý, đây vốn là một cái bánh, người nào tin

người đó là kẻ ngốc.

“Mấy năm gần đây giới phàm tục có hơi nhiều chuyện phiền phức, nghiên cứu

nhiều binh khí lạnh như thế, còn dấy lên chiến tranh quy mô lớn.”

“Hơn nữa có lúc chiến tranh phàm tục còn kéo lại Tu Tiên Giả, thật sự không

bớt lo.”

Lúc này Sở Duyên đang xử lý chuyện phàm tục.

So với chuyện Tu Tiên Giới, chuyện phàm tục càng khiến hắn sứt đầu mẻ trán.

Đối với hắn mà nói, Tu Tiên Giả là rau hẹ.

Phàm nhân mới là người hắn để ý.

Nhưng mà phàm nhân rất giỏi gây chuyện, luôn dấy lên chiến tranh quy mô lớn,

chuyện đoạt quyền gì đó đã xảy ra nhiều lần.

Có lúc tín ngưỡng của một quốc gia là Thiên Đạo hắn, đoạt quyền vì phủ định

thống trị, còn có thể nói gì, thương thiên dĩ tử, hoàng thiên đương lập gì gì đó,

nói lật trời.

Nếu không phải Sở Duyên không thèm để ý, chỉ sợ sớm đã đánh xuống trời

phạt.

Chuyện của phàm nhân, hắn thật sự khó mà xử lý được.

Cho nên đa số thời gian, đều lựa chọn coi như không có, nghĩ dù sao cũng

không ầm ĩ lớn, cứ xảy ra đi.

Nhưng mà có lúc chiến tranh phàm tục, kéo vào Tu Tiên Giả, khiến hắn cảm

thấy khó làm.

Tu Tiên Giả hắn nhất định phải quản.

Phàm tục hắn không quản được.

“Hay là tách Tu Tiên Giới và phàm tục giới ra hoàn toàn? Nhưng phải tách ra

kiểu gì đây?”

Sở Duyên khẽ nhíu mày.

Hắn cúi đầu nhìn về phía Tiên Giới hiện giờ.
Bình Luận (0)
Comment