“Đều miễn lễ cả đi, vi sư định rời khỏi Tiên Giới.”
Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói một câu.
Hắn vừa nói câu này xong, trong lòng các đệ tử đều chấn động.
Quả nhiên đã tới ngày này.
Sư tôn muốn đến vùng đất không biết kia chinh chiến.
Trong lòng những đệ tử chưa thành hỗn độn thánh nhân đều xao động.
Chẳng lẽ bọn họ đều ở lại sao?
Ngay khi bọn họ sinh lòng ai oán.
Một câu của Sở Duyên, lại đả động trái tim bọn họ, khiến bọn họ dấy lên hi
vọng.
“Vi sư sắp rời đi, Tiên Giới vi sư đã tính toán xong, do Đạo Tổ Hồng Quân
trông giữ, nhưng vẫn để lại một đệ tử ở Tiên Giới, để truyền thừa đạo thống của
Vô Đạo Tông.”
“Vi sư có ý cử hành một trận Đại Bỉ giữa các đệ tử, đệ tử thứ hạng thấp nhất sẽ
ở lại Tiên Giới, những người còn lại theo vi sư rời đi.”
Sở Duyên chậm rãi nói.
Những lời này vang lên, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Trương Hàn theo
bản năng.
“Không phải chứ, các ngươi nhìn ta làm gì? Ta là hỗn độn thánh nhân đấy!”
Trương Hàn nổi giận.
Đám đệ tử này, cả đám nhìn hắn ta làm gì.
Hắn ta là hỗn độn thánh nhân đấy.
Chẳng lẽ còn có khả năng là hắn ta lót đáy?
Đám đệ tử thoải mái hơn.
Thiếu chút nữa quên mất, nhị sư huynh không còn cùi bắp nữa.
Lúc này nhị sư huynh đã không còn như xưa.
Ánh mắt đám đệ tử bất ngờ tụ tập về phía Trần Quân, Tần Trăn, Diệp Đạo.
Trong đám đệ tử, ba người này nhập môn muộn nhất, cũng là cảnh giới thấp
nhất.
Người đứng hạng cuối, hơn phân nửa quyết định từ ba người này.
Sở Duyên nhìn thấy cảnh này không nói gì thêm, chỉ cười.
Ngay sau đó hắn vung tay lên, bóng dáng biến mất, một giọng nói chậm rãi bay
xuống.
“Đại Bỉ lần này không có quy củ, tự chiến đấu, vi sư chỉ cần biết người nào là
người đứng cuối.”
Đây là câu nói cuối cùng Sở Duyên để lại.
Nói những lời này xong, Sở Duyên hoàn toàn biến mất.
Hắn không sợ đám đệ tử này tương tàn.
Đều là cảnh giới thánh nhân, không dễ chết như thế.
Trong Đại Bỉ, muốn chết một thánh nhân thật sự quá khó khăn.
Đám đệ tử nghe thấy lời Sở Duyên nói xong, đều ngây ngẩn cả người.
Không có quy củ, tự chiến đấu.
Nói cách khác, có thể liên thủ?
Sư tôn chỉ cần thứ hạng, không cần quá trình?
Không biết vì sao sau khi nghe xong câu này, ánh mắt bọn họ đều không hẹn
cùng nhìn về phía Trương Hàn.
Khiến nhị sư huynh ở lại, dường như không tệ lắm?
“Mẹ kiếp, các ngươi hơi quá đáng đấy, sao các ngươi có thể loại được ta?”
Sao Trương Hàn có thể không nhìn ra, đám đồng môn này đang có tâm tư gì.
Muốn loại bỏ hắn ta trước.
Lúc này hắn ta đã không còn như xưa, hắn ta hiện giờ không dễ bắt nạt.
“Tới đây chiến đi!”
Đối mặt với rất nhiều đồng môn, Trương Hàn căn bản không sợ hãi.
Hôm nay Trương lão nhị này muốn nói cho đám đồng môn biết, hắn ta đã quật
khởi!
Ngay sau đó, chỉ thấy toàn thân Trương Hàn nở rộ ánh sáng màu lam rực rỡ, uy
áp hỗn độn thánh nhân khủng bố hàng lâm.
Hắn ta đang thi triển tư thái mạnh nhất của mình cho đám đồng môn xem.
Nhưng không đợi hắn ta thi triển.
Kiếm khí từ hư vô chém tới, trực tiếp chém bay Trương Hàn.
“Đại sư huynh, huynh không nói võ đức!”
Trương Hàn bay ra ngoài không nhịn được châm chọc.
Ở trên bầu trời, Diệp Lạc cầm một thanh thần kiếm kim sắc trong tay, áo bào
bay phấp phới, pháp quang vờn quanh, giống y như một pho tượng thánh nhân
vô thượng hàng lâm.
“Các vị sư đệ sư muội, nếu muốn loại lão nhị vậy thì cùng ra tay, lão nhị rất khó
đối phó, hắn ta còn chưa thêm nàng dâu vào, nếu hắn ta thêm nàng dâu của hắn
ta, chiến lực sẽ bay thẳng tới nửa bước đại đạo thánh nhân.”
Diệp Lạc không chút khách sáo chỉ huy đám đồng môn, chuẩn bị quần ẩu
Trương Hàn.
Đây không phải là hắn ta nói đùa.
Thực lực của Trương Hàn vốn là hỗn độn thánh nhân tiền kỳ, nhưng sau lưng
đối phương còn có Thiên Đạo Tiên Giới.
Thiên Đạo Tiên Giới có thể thêm vào bất cứ lúc nào, hợp thể với Trương Hàn,
đến lúc đó chiến lực của đối phương sẽ mạnh hơn hắn ta.
Rất nhiều đồng môn nghe thấy thế không còn khách sáo nữa, bắt đầu quần ẩu
Trương Hàn.
“Mẹ kiếp, các ngươi thật sự cùng tiến lên à!”
Trương Hàn không nhịn được châm chọc.
Động tác trên tay hắn ta không chậm, nhất niệm mà lên, vạn trận dấy lên, trận
pháp khủng bố bao phủ cả hư vô chi hải.
Ngay sau đó, Trương Hàn bắt đầu “hỏa lực bao trùm”.
Mỗi tay hắn ta một chiêu, đại trận công kích giống như không cần tiền hết lần
này tới lần khác, đập về phía đám đệ tử.
Đám đệ tử cũng thi triển bản lĩnh.
Chỉ trong thời gian ngắn.
Cả hư vô chi hải như nổ tung, vô số dư âm của công kích khuếch tán ra, dẫn tới
cả vũ trụ Tiên Giới đều chấn động.
Cuối cùng vẫn là Sở Duyên ra tay, củng cố cả hư vô chi hải, cộng thêm lực
lượng ở bên trong mới khiến dư âm của chiến đấu không tản ra ngoài…