Vô Danh Giới.
Trọng thiên thứ 2824, trong hư không.
Hai bóng người đang đứng sóng đôi.
Bên trái một người, cầm một thanh thần kiếm kim sắc trong tay, quanh người
lóe lên quang mang kiếm đạo, giống như một thần kinh kiếm đạo vô thượng,
mỗi lời nói hành động đều kèm theo khí tức kiếm đạo đáng sợ.
Khi khí tức kiếm đạo lướt qua hư không, ngay cả hư không đều mơ hồ rung
động, giống như sắp nghiền nát.
Phải biết rằng, nơi này là trọng thiên thứ 2824 của Vô Danh Giới.
Hư không ở nơi này rất kiên cố, cho dù là đại đạo thánh nhân muốn phá ra đều
không dễ dàng.
Nhưng người này dựa vào khí tức khiến hư không mơ hồ có dấu vết nghiền nát,
đủ để thấy kiếm đạo này sắc bén cỡ nào.
Người này đúng là Diệp Lạc.
Diệp Lạc đã mạnh hơn trước đây rất nhiều rất nhiều.
Lúc này hắn ta đã đạt tới hỗn độn thánh nhân đỉnh phong, cách đại đạo thánh
nhân chỉ thiếu một cơ hội!
Cơ hội này cũng đủ lớn, Diệp Lạc có thể sải bước to đạt tới đại đạo thánh nhân.
Nếu cơ hội không đủ lớn, vậy Diệp Lạc chỉ có thể đạt tới nửa bước đại đạo
thánh nhân.
Đối diện Diệp Lạc là một đại đạo thánh nhân.
Khí thế kinh khủng đến cực hạn đè ép cả hư không, quanh người nở rộ đại đạo
thần quang, giống như muốn chiếu rọi cả Vô Danh Giới.
“Diệp Lạc, ngươi trốn không thoát, nơi này đã bị ta bày ra kết giới, ngươi không
có chỗ để trốn đâu!”
Giọng nói của đại đạo thánh nhân này như sấm, phía sau lờ mờ có một cự nhân
đáng sợ hiện lên, như muốn trấn áp Diệp Lạc.
Đối mặt với uy áp tràn ngập trời đất mà đến này, áo bào của Diệp Lạc bay phấp
phới, vẻ mặt không đổi, có vẻ thản nhiên.
Hắn ta không có ý trốn, dường như hắn ta căn bản không sợ đại đạo thánh nhân
này.
“Trốn? Vì sao ta phải trốn?”
“Không phải người nên trốn là ngươi sao? Ta một đường giết tới đây, từng chạy
trốn chưa? Ta chỉ dừng lại, khôi phục lực lượng một chút mà thôi.”
Khóe miệng Diệp Lạc nhếch lên nụ cười nhạt.
“Thế gian có một câu, vịt chết còn cứng mỏ, những lời này rất thích hợp với
ngươi.”
Đại đạo thánh nhân này lắc đầu.
Hắn ta thừa nhận Diệp Lạc thiên tư tuyệt luân.
Nhưng chênh lệch cảnh giới giữa bọn họ, không phải dùng thiên tư có thể bổ
sung được.
Giữa đại đạo thánh nhân và hỗn độn thánh nhân, có chênh lệch rất lớn.
“Vịt chết còn cứng mỏ thì sao? Còn hơn ngươi đúng không? Ngươi vì thân
thích khốn nạn kia, chuyện gì cũng không cố kỵ, cố chấp muốn báo thù? Vậy
ngươi cũng biết, vì sao ta muốn giết hắn?”
Diệp Lạc cười nhạo một tiếng.
Hắn ta thừa nhận hắn ta không đánh lại được.
Nhưng mà đại đạo thánh nhân này muốn giết hắn ta, cũng không dễ dàng!
“Vì sao phải giết hắn, chuyện này không quan trọng, hắn phạm tội gì, cũng
không quan trọng, nhưng mà thù này, ta nhất định phải báo, bởi vì hắn đã chết.”
Đại đạo thánh nhân này cười mỉa nói.
Sau khi nói xong, hắn ta giơ tay lên đánh về phía Diệp Lạc.
Lực lượng cường đại bắt đầu khởi động mà ra, hóa thành chưởng ấn một
phương, chậm rãi giết về phía Diệp Lạc.
“Trương Lăng! Ngươi không giết được ta đâu!”
Diệp Lạc nhíu mày, nói thẳng ra tên chữ của đại đạo thánh nhân này, sau đó giơ
kiếm lên phản kích.
Hắn ta lăng không chém, kiếm khí khủng bố cuốn sạch bát hoang, cuốn theo lực
lượng vô cùng vô tận, đánh về phía chưởng ấn kia.
Rầm rầm…
Kiếm khí và chưởng ấn va chạm.
Dẫn tới hư không bốn phương tám hướng không ngừng vặn vẹo, sẽ nghiền nát
bất cứ lúc nào.
“Diệp Lạc, ngươi muốn chết à!”
Đôi mắt của đại đạo thánh nhân “Trương Lăng” này lạnh lẽo.
Tên tuổi của mỗi một vị đại đạo thánh nhân đều là kiêng kị, trừ phi là ngang
cấp, nếu không thì có thể nói là một loại nhục nhã.
Bị Diệp Lạc nói thẳng tên như thế, đối với hắn ta mà nói không thể nghi ngờ là
một loại nhục nhã.
Sao Trương Lăng có thể không giận.
Trương Lăng phát cuồng, đủ loại công kích đều thi triển ra, muốn đẩy Diệp Lạc
vào chỗ chết.
Đôi mắt của Diệp Lạc nheo lại, cảm nhận được uy hiếp cực hạn, trường kiếm
trong tay vung lên, đã làm tốt chuẩn bị chống đỡ.
Ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Từng dòng khí tức vô cùng khủng bố hàng lâm.
Khi Trương Lăng và Diệp Lạc trợn to mắt, mấy trăm đại đạo thánh nhân, mấy
vạn hỗn độn thánh nhân, mười vạn thánh nhân cùng hàng lâm.
Khí tức khủng bố cuốn sạch mọi thứ.
Phía sau một đống người này, còn đi theo rất nhiều người đi xem diễn.
Lần này tụ tập gần nửa cường giả của 3000 trọng thiên ở Vô Danh Giới.
“Phụng lệnh của Vô Danh Chi Chủ, tới trấn áp Trương Lăng!”
“Trương Lăng, còn không mau đền tội!”
Từng giọng nói giống như tiếng trời, ầm ầm truyền xuống.
Đại đạo thánh nhân Trương Lăng vốn khí thế lăng nhân bị từng dòng khí thế
này trấn áp quỳ trên đất, không thể nhúc nhích.
“Thần thánh phương nào giá lâm? Không biết Trương Lăng đắc tội người nào,
sao lại đến như thế?”
Trương Lăng nghiến răng, mở miệng hỏi.
“Phụng lệnh của Vô Danh Chi Chủ tới đây, ngươi muốn giết đệ tử của Vô Danh
Chi Chủ, tội này có cần ngươi đền tội hay không?”