“Lạc Nhi, ngươi cứ việc ra tay đi.”
Sở Duyên đứng trên một cây cột, ở phía xa nhìn Diệp Lạc cách không xa, nhẹ
giọng nói.
“Vâng, sư tôn, mong sư tôn cẩn thận.”
Diệp Lạc không do dự nữa.
Trong tay hắn ta xuất hiện một thần kiếm kim sắc.
Hắn ta nắm trường kiếm, khí thế lập tức thay đổi, lực lượng vô cùng sắc bén đè
lên cả tòa điện này, lúc này hắn ta giống như một pho tượng kiếm đế vương.
Nếu sư tôn chỉ là đại đạo thánh nhân, có lẽ hắn ta có thể đánh mấy chiêu?
Diệp Lạc ôm tâm tư này, bùng nổ toàn bộ thực lực.
Hắn ta giơ thần kiếm lên cao.
Ở trên không, hình chiếu kiếm đạo hiện ra, cùng cộng minh với hắn ta.
Thần kiếm dung nạp tất cả lực lượng của kiếm đạo, nuôi lực chuẩn bị chém.
Kiếm đạo này, đúng là kiếm đạo của Vô Danh Giới.
Hơn xa kiếm đạo của cực hoang.
Cho nên dung nạp lực lượng kiếm đạo dung nạp ở nơi này chém ra, đủ khiến
đại đạo thánh nhân không dám đón đỡ.
“Sư tôn, cẩn thận!”
Diệp Lạc nhắc nhở một câu.
Chuẩn bị vung kiếm xuống.
Ngay khi hắn ta vung kiếm về trước.
Rầm rầm rầm…
Từng dao động vô sắc vô hình lan tràn từ dưới chân sư tôn nhà mình mà ra, rầm
rầm đảo qua.
Rầm…
Trong lòng Diệp Lạc xao động, hắn ta có loại cảm giác.
Sinh mệnh của mình, không thuộc về mình nữa.
Rõ ràng pháp lực của hắn ta vận chuyển, kiếm khí vận chuyển, đều không có
bất cứ tắc nghẽn gì, nhưng không hiểu sao lại có loại cảm giác này.
Hơn nữa, loại cảm giác này vô cùng rõ ràng!
Diệp Lạc ngẩng đầu nhìn sư tôn nhà mình.
Vừa mới nhìn, thiếu chút nữa đạo tâm của hắn ta tan vỡ.
Lúc này quanh người Sở Duyên tràn ngập ánh sáng ngọc, giống như một mặt
trời, sau lưng mơ hồ có một bóng dáng vô cùng cổ xưa đứng thẳng.
Đôi mắt của Sở Duyên lại càng có từng phù văn tồn tại.
Quy tắc!
Không thể nhìn thẳng!
Nhìn thấy cảnh này, đạo tâm của Diệp Lạc gần như tới gần tan vỡ vô hạn, chỉ
chệch một chút sẽ hoàn toàn phế bỏ.
Rõ ràng, đây là Sở Duyên đã khống chế.
Nếu không nhìn thấy cảnh này, Diệp Lạc sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
Quy tắc bao trùm toàn bộ.
Nhất là quy tắc của Vô Danh Chi Chủ!
“Sư tôn, đệ tử thua.”
Diệp Lạc cười chua xót, hiểu rõ là sư tôn nhà mình lưu tình, chắp tay cúi đầu.
“Ừm, Lạc Nhi ngươi còn trẻ, cố gắng tu hành đi, một ngày nào đó ngươi cũng
sẽ mạnh như thế.”
“Đúng rồi, không lâu sau nhị sư đệ của ngươi sẽ trở về, đến lúc đó ngươi đừng
nói với hắn vi sư mạnh cỡ nào, tốt nhất mê hoặc một chút, khiến hắn cũng tới
khiêu chiến vi sư, vi sư cũng muốn thử xem thực lực của Hàn Nhi thế nào rồi.”
Sở Duyên thu hồi toàn bộ, khóe miệng nhếch lên nhẹ giọng nói.
“Vâng! Sư tôn, đệ tử đã hiểu!”
Diệp Lạc sửng sốt một lát, bất ngờ nở nụ cười.
Lúc này, sư đồ đều hiểu ngầm với nhau…
…
Vô Danh Điện.
Sở Duyên vẫn luôn thử luyện chế thứ gì đó.
Trong tay hắn có một quyển sách cổ.
Đối chiếu trong sách cổ, khống chế hỏa diễm lấy thần quang làm chủ, tiến hành
luyện chế.
Hắn không cần lò đan gì đó, thuần túy lấy hư không nhóm lửa.
Dưới lực khống chế cường đại của hắn, ngọn lửa trong hư không dần sinh ra
một vật phẩm tương tự đao.
Rầm…
Hỏa diễm thần quang run rẩy cử động một cái.
Sở Duyên thấy thế, đôi mắt nheo lại, bắt đầu co rút lại đám hỏa diễm.
Rõ ràng, hắn đang đến thời khắc quan trọng.
Chỉ cần qua quá trình này, bảo vật trong ngọn lửa sẽ được luyện chế ra.
Nhưng mà vào thời khắc mấu chốt này.
Rầm rầm…
Đột nhiên trong lúc này, Vô Danh Điện chấn động một cái.
Sở Duyên bị chuyện này quấy nhiễu, tay run lên, hỏa diễm không khống chế
được.
Rầm!
Hỏa diễm vừa mất khống chế, một tiếng vang thật to vang lên, sau đó hoàn toàn
tiêu tán.
Thất bại rồi.
Sắc mặt Sở Duyên đen lại.
Con mẹ nó.
Xảy ra tình huống gì thế.
Bóng dáng hắn di chuyển.
Nhanh chóng đi tới trước bàn đá cổ xưa, hắn đặt tên vào trong đốm sáng, xem
xét tình hình trong Vô Danh Điện.
Hắn vừa mới điều tra, cũng có chút lờ mờ.
Dòng thời gian do Vô Danh Giới diễn sinh ra, xuất hiện dị thường?
Đây là tình huống gì thế?
Bởi vì dòng thời gian của Vô Danh Giới xuất hiện dị thường, cho nên dẫn tới
Vô Danh Điện chấn động, báo hiệu trước.
“Hay là phía người qua dòng thời gian, tìm hiểu xem đã xảy ra chuyện gì?”
Sở Duyên có chút do dự.
Không đợi hắn hạ quyết tâm.
Bóng dáng của Tranh bất ngờ xuất hiện trong điện.
“Chủ thượng, tuyệt đối không được.”
Tranh mở miệng ngăn cản.
“Làm sao vậy?”
Sở Duyên nhìn về phía Tranh.
“Dòng thời gian xuất hiện dị thường, chúng ta không thể phái người đi điều tra,
nếu dò xét e rằng xảy ra chuyện.”
“Từ lúc chủ thượng người trở về, đám người chi phối giả này dù ít dù nhiều
cũng có nghe thấy, không chừng chuyện lần này, chính là thời gian chi phối giả
thăm dò.”
“Muốn thăm dò ra người có thật sự trở về hay không.”
Tranh cố gắng khuyên bảo.
Hơn nữa giọng nói rất nghiêm trọng.
“Ta biết.”
Sở Duyên sửng sốt một lát.
Hắn xem như hiểu rõ ý của Tranh.
Đám người chi phối giả này, đều không muốn hắn xuất hiện lần nữa.
Nhưng có lẽ là kiêng kị Vô Danh Điện, nơi này từng là nơi Vô Danh Chi Chủ
cư trú, cho nên không dám trắng trợn thăm dò.