Vô Danh Điện, trên bàn đá tối cao.
Sở Duyên ngồi ở trên cao.
Phía dưới Tranh đang báo cáo đủ chuyện với hắn.
“Chủ thượng, chuyện lần này chỉ sợ là do đám chi phối giả lại thăm dò lần
nữa.”
“Chuyện lần này nhìn như chi phối giả hắc ám làm, nhưng trên thực tế là chi
phối giả giết chóc làm, nhưng ngụy trang mà thôi.”
“Chi phối giả hắc ám đang ngủ say, trừ phi là người tự mình hàng lâm ở chỗ nó
ngủ say, nếu không nó tuyệt đối không có khả năng thức tỉnh sớm như thế!”
Tranh vô cùng quả quyết phân tích đủ loại với Sở Duyên.
Vừa phân tích, hắn ta vừa nhìn Sở Duyên.
“Ừm, ta biết rồi.”
“Đám chi phối giả này, không biết có phân chia cấp bậc hay không?”
Sở Duyên khẽ đáp.
Hắn cảm thấy hắn biết quá ít về chi phối giả.
“Đương nhiên là có, chủ thượng, tầng chi phối giả này, cũng có cấp bậc ba bảy
loại, trong đó người mạnh nhất, không có ai khác là chi phối giả hắc ám.”
“Sau đó là chi phối giả thời gian, chi phối giả không gian, chi phối giả quang
minh, lại sau đó là đám chi phối giả giết chóc.”
Tranh vô cùng kiên nhẫn giải thích.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên trầm tư một lát, gật đầu, bày tỏ mình đã
biết.
“Được rồi Tranh, ngươi đi bận việc của mình trước đi, Vô Danh Giới dựa vào
ngươi quản lý, vất vả cho ngươi rồi.”
“Giúp ta gọi đám đệ tử của ta tới đây.”
Sở Duyên nói như vậy.
“Chia sẻ ưu sầu giúp chủ thượng, là vinh quang của thuộc hạ.”
Tranh cúi đầu, thản nhiên nói một câu.
Hắn ta bất chợt rời khỏi trong điện.
Trước khi hắn ta rời đi, nhìn thoáng qua bàn đá tối cao một lát.
Sở Duyên không có cảm giác gì.
Hắn ta vẫn còn đang suy nghĩ chuyện của đám chi phối giả này.
Xem ra, đám chi phối giả này đã không còn kiên nhẫn nữa.
Lần lượt thăm dò.
Lúc trước là chi phối giả thời gian thăm dò hắn.
Hiện giờ chi phối giả giết chóc cũng thăm dò hắn.
Nhưng mà hắn không thể làm được gì.
Hắn không thể hiện thân.
Một khi hiện thân, đám chi phối giả này chắc chắn sẽ không còn cố kỵ nữa.
Dù sao hắn còn chưa phải hoàn toàn thể.
Hơn nữa trước mắt trong chiến lực hắn có thể điều động, cao nhất là ba “đạo
cấp”.
Tình huống như vậy, căn bản không trêu chọc được một chi phối giả.
“Tranh này cũng không phải là mặt hàng bớt lo gì…”
“Vẫn nên dựa vào đám đệ tử của ta thì hơn.”
“Nhưng mà đám đệ tử này vẫn còn quá yếu, đợi bọn họ đều lớn dần, ta muốn có
động tác sẽ thuận tiện hơn nhiều.”
Sở Duyên không trăm phần trăm lấy ra dùng Tranh này.
Hắn càng có khuynh hướng nghiêng về đám đệ tử của hắn.
Chỉ có những đệ tử này, mới là chính thống chân chính của hắn.
Những đệ tử này, tuyệt đối sẽ không phản bội hắn.
Hắn rất tin tưởng điểm này.
Sở Duyên lẳng lặng đợi đám đệ tử này tới.
Sau khi đợi một lát, hơn mười đệ tử của Vô Đạo Tông đều đến nơi này.
Khi bọn họ nhìn thấy sư tôn nhà mình, vẻ mặt cả đám đều bắt đầu kích động.
“Đệ tử bái kiến sư tôn.”
“Sư tôn, đã lâu không gặp, người vẫn khỏe mạnh chứ?”
“Sư tôn, lần này đệ tử tuyệt đối không biến mất một cách khó hiểu nữa, đệ tử
muốn ở bên cạnh người, hầu hạ người!”
Các đệ tử đều ầm ĩ nói ra.
Thấy cảnh tượng này.
Sở Duyên mỉm cười, nhưng không ngăn đám đệ tử này.
Theo ý hắn, những đệ tử này tùy tiện như vậy, trái lại là vì quan tâm hắn.
Đợi tới lúc nói đủ rồi, Sở Duyên mới chậm rãi mở miệng.
“Được rồi, đều dừng nói lại đi.”
“Vi sư triệu tập các ngươi tới, chính là có chuyện quan trọng muốn dặn dò các
ngươi.”
Sở Duyên nhẹ giọng mở miệng.
Những lời này vang lên, các đệ tử lập tức thu liễm, im lặng lại, đợi Sở Duyên
nói.
Bọn họ không nói gì mà “mời sư tôn phân phó”, thái độ của bọn họ đã nói rõ
lựa chọn của bọn họ.
“Vi sư muốn các ngươi đánh một trận với vi sư, có thể nhận được tán thành của
vi sư, đó là đệ tử mạnh nhất dưới trướng vi sư, đệ tử mạnh nhất vi sư có chuyện
quan trọng muốn phân phó.”
Sở Duyên chậm rãi nói.
Hắn muốn nhìn xem, trong đám đệ tử này, đệ tử nào là đệ tử có ý chí mạnh
nhất.
Để đệ tử ý chí mạnh nhất đến hạ giới, phụ trợ Lâm Thương mạnh dần, đệ tử còn
lại hắn tự mình dẫn tới sâu Vô Danh Điện, tiến hành tu luyện.
Tu luyện ở sâu trong Vô Danh Điện, có thể nhanh chóng khiến đám đệ tử này
mạnh hơn.
“Đánh với người một trận ư?”
Các đệ tử đều sửng sốt một lát.”
Bọn họ vừa định nói gì.
Sở Duyên không cho cơ hội này, tay hắn vung lên mở ra một vùng không gian.
Trong không gian, các đệ tử đều đứng ở trên hư không, nhìn sư tôn ở chỗ cao
nhất phía xa.
“Đến đây đi.”
“Nếu như trong các ngươi có người dám bước ra một bước, phát ra công kích
đối với vi sư, vậy đó là đệ tử mạnh nhất.”
Sở Duyên mỉm cười.
Giọng nói vừa ngừng.
Toàn thân hắn tỏa ra thần quang ánh sáng ngọc, chỗ ánh mắt đảo qua, toàn bộ
như bị một lực lượng thần bí bao bọc lấy.