Diệp Lạc thở dài trong lòng.
“Đại sư huynh, ngươi cũng vậy.”
Mười mấy đệ tử đều mở miệng.
Ở phía xa, Tranh nhìn tư thế của hơn mười đệ tử này, lại tán thưởng lần nữa.
Không hổ là đệ tử của Vô Danh Chi Chủ.
Cho dù biết kế tiếp sắp phải đối mặt với thứ gì, vẫn có gan đối mặt.
So sánh ra, ba vị cấp đạo kia…
Nhớ tới ba vị cấp đạo kia, sắc mặt Tranh đều khó coi hơn.
Thuộc hạ cũ của Vô Danh Chi Chủ, ba vị cấp đạo.
Ba vị cấp đạo này lần lượt là Đại Đạo Thần Minh, Đại Đạo Tiên Hoàng, Chí
Cao Đại Đạo.
Ba vị cấp đạo này có thể nói là thuộc hạ cũ mạnh nhất của Vô Danh Chi Chủ.
Nhưng vào lúc nguy cấp liên quan tới tồn vong, bọn họ lại lựa chọn lâm trận bỏ
chạy, không đến đây.
Tuy Tranh cảm thấy phẫn nộ, nhưng cũng không biết phải làm thế nào.
Thời gian Vô Danh Chi Chủ rời đi đã quá dài.
Dài đến mức ba vị cấp đạo đều không muốn phục vụ quên mình.
Nếu Vô Danh Chi Chủ còn ở đây, sao ba vị cấp đạo dám làm như vậy?
Không đúng.
Nếu Vô Danh Chi Chủ ở đây, đám tồn tại cấp đạo này là cái rắm gì, có thể gia
nhập Vô Danh Điện hay không đều phải xem quan hệ của đối phương có đủ
cứng hay không.
Quan hệ đủ cứng mà nói, có lẽ có thể tới cửa Vô Danh Điện, làm người trông
cửa.
Quan hệ không đủ cứng, thì ngay cả trông cửa đều không xứng.
Đây là Vô Danh Điện thời kỳ đỉnh phong.
Hơn nữa thế lực như Vô Danh Điện này, hoàn toàn không phải Vô Danh Chi
Chủ sáng tạo ra, mà tự nhiên diễn sinh ra như vậy.
“Cuối cùng vẫn là Vô Danh Chi Chủ không ở đây.”
Tranh lắc đầu.
Nhưng trong mắt hắn ta nhanh chóng dấy lên tia sáng nóng bỏng.
Chỉ cần chống đỡ làn sóng này, Vô Danh Chi Chủ có thể xuất thế lần nữa.
Đến lúc đó Vô Danh Điện có thể huy hoàng như xưa.
“Nhất định phải chịu đựng.”
Tranh im lặng cổ vũ mình.
Hắn ta bất chợt nhìn về phía đám đệ tử Diệp Lạc.
Lại nhìn mấy trăm Đại Đạo Thánh Nhân.
Lại sau đó, Tranh lại nhìn về phía một bên khác của Tinh Hải.
Chi Phối Giả ư.
Vậy thì đến đây đi.
Nhìn xem thủ đoạn hắn ta bày ra lợi hại, hay là đám Chi Phối Giả này càng lợi
hại hơn.
Cho dù dám Chi Phối Giả này mạnh hơn, vậy thì hắn ta cũng có thể ngăn cản
đám Chi Phối Giả này một thời gian.
Chỉ hi vọng, Vô Danh Chi Chủ có thể mau chóng trở về.
Nếu để Chi Phối Giả Hắc Ám tới, hắn ta không nắm chắc có thể ngăn chặn
được đối phương.
Đối với Chi Phối Giả Hắc Ám, hắn ta vẫn luôn cảm thấy bọn họ khó mà địch
nổi…
…
Nguyên điểm sinh ra.
Nơi này là khởi điểm của tất cả mọi thứ.
Lúc này ở trong một góc huyền ảo khó lường.
Thái Thượng Lão Quân đang đứng ở chỗ này, dưới chân lão ta dâng lên một đồ
án huyền diệu, ở trên lòng bàn tay của lão ta tản ra tia sáng ôn hòa còn kèm theo
hơi thở hủy diệt.
Tia sáng này là một dây xích.
Ở một đoạn khác của dây xích, Sở Duyên ngồi khoanh chân ở đó, quanh người
tỏa ra thần quang.
Cùng với thời gian chậm rãi trôi qua, từng tia thần quang thuần túy từ các nơi
trong hư không bay vào bên trong nguyên điểm sinh ra này.
Ngay sau đó lấy tốc độ khó có thể bắt giữ, nhanh chóng đi tới trước mặt Sở
Duyên, trốn vào trong cơ thể hắn.
Từng tia thần quang dung nhập vào trong cơ thể Sở Duyên.
Chỉ một lát sau, hơi thở trên người Sở Duyên điên cuồng tăng cao.
Loại tăng lên này vô cùng nhanh chóng, gần như chỉ trong nháy mắt hơi thở của
hắn đã có hương vị siêu thoát thế gian.
Hơn nữa bên trong hơi thở còn kèm theo cảm giác huyền diệu tới cực hạn.
Nhưng bỗng nhiên Sở Duyên như nhận ra được gì đó, lập tức mở mắt ra.
Ngay khi hắn mở mắt ra, hai tia thần quang nồng đậm bắn từ giữa mà ra.
Khi tia sáng bắn ra, nguyên điểm sinh ra này đều chấn động mãnh liệt một chút,
cho dù là thứ gì đều nhường đường cho Sở Duyên.
Sở Duyên chỉ mở mắt ra như vậy, hắn đã biết Vô Danh Giới đã xảy ra chuyện
gì.
“Lạc Nhi, Càn Nguyên, Lạc Tuyết, còn có đám đệ tử của ta.”
Tinh thần của Sở Duyên xao động.
Hắn đã có ý nghĩ trở về.
Thái Thượng Lão Quân ở một bên nhìn ra được ý nghĩ của Sở Duyên, chậm rãi
thu hồi bàn tay, lắc đầu, sau đó mở miệng.
“Vô Danh Chi Chủ, không thể phân thần, một khi phân thần kiếm củi ba năm
thiêu một giờ. Hiện giờ trong cơ thể ngươi có bao nhiêu đạo thần quang, tạm
thời không nói tới thần quang còn chưa trở về, chỉ riêng thần quang ở trong cơ
thể ngươi hiện giờ còn chưa hoàn thành dung hợp.”
“Nếu hiện giờ phân thần, đống thần quang kia bỏ chạy, ở trong nguyên điểm
sinh ra này, cho dù ngươi ta ở thời kỳ đỉnh phong liên thủ, cũng chưa chắc có
thể tìm trở về.”
Ý của Thái Thượng Lão Quân vô cùng rõ ràng.
Lúc này không thể xảy ra chuyện xấu.
Một khi xảy ra chuyện xấu, sau này sẽ khó xử lý