Nếu dựa theo tình huống thông thường, mười sáu đệ tử của Vô Đạo Tông tham
chiến, dưới một đợt này ít nhất tổn thất mười bốn chiến lực, tuy sẽ không chết,
nhưng cũng không thể tiếp tục tham chiến.
Chỉ có điều có Hoa Thần Y.
Dựa theo chiêu thức tiếp sữa, khiến mười ba đệ tử đều khôi phục thương thế.
“Đáng tiếc, quá đáng tiếc.”
Trong lòng Tô Càn Nguyên âm thầm thở dài.
Nếu mười sáu đệ tử của Vô Đạo Tông bọn họ đều là Chi Phối Giả thì tốt, có
chiêu thức tiếp sữa của Hoa Thần Y, mười sáu đệ tử của Vô Đạo Tông đều có
thể giết đám Chi Phối Giả kia.
Ừm, mười sáu đệ tử.
Tính tổng mà nói, Sở Duyên thu nhận mười tám đệ tử.
Ngoại trừ thập thất đệ tử Diệp Đạo ở Tiên Giới ra, 17 đệ tử còn lại đều tới Vô
Danh Giới.
Sở dĩ Tô Càn Nguyên nói 16 đệ tử có thể trở thành Chi Phối Giả thì tốt, đương
nhiên là…
Đương nhiên là loại trừ nhị sư huynh nhà hắn ta ra ngoài.
Nếu nhị sư huynh cũng thành Chi Phối Giả, hắn ta còn dám bắt nạt nhị sư
huynh nhà hắn ta sao?
Nếu hắn ta thành Chi Phối Giả, nhị sư huynh nhà hắn ta chưa thành mà nói, hắn
ta chắc chắn sẽ mỗi ngày đi tìm nhị sư huynh nhà hắn ta tập luyện, ít nhất luyện
tập trăm vạn năm lại nói.
Tô Càn Nguyên nghĩ tới đây, càng nghĩ càng vui.
Nhưng tình hình ở trung tâm chiến trường không lạc quan lắm…
…
Tình hình ở chiến trường Tinh Hải không lạc quan lắm.
Kiếm của Diệp Lạc chém Chi Phối Giả Sát Lục, kinh sợ đám Chi Phối Giả đạp
không mà đến.
Nhưng chỉ khiến bọn họ khiếp sợ một lát.
Đám Chi Phối Giả này có người nào không phải cường giả tuyệt đỉnh, sao có
thể bị cảnh này dọa sợ.
Cả vùng thiên địa này, trong vạn vật bọn họ không có khả năng sợ người nào,
cho dù là Chi Phối Giả Hắc Ám bọn họ cũng không e ngại.
Trừ phi…
Trừ phi Vô Danh Chi Chủ đích thân tới.
Vậy thì sẽ khác.
Cho nên khi bọn họ thấy Diệp Lạc chém Chi Phối Giả, cũng không e ngại chỉ
rung động, kinh hãi mà thôi.
Sau khi rung động, kinh hãi qua đi, trong lòng bọn họ dâng lên sát ý cực hạn đối
với Diệp Lạc.
Bọn họ đều nhìn ra được, Diệp Lạc không phải Chi Phối Giả chân chính.
Chỉ dùng bí thuật tăng bản thân lên.
Nhưng chính vì điểm này, mới khiến bọn họ dâng lên sát ý.
Dựa vào bí thuật cưỡng ép tăng lên có thể chém chết Chi Phối Giả, cho dù có
đại thụ màu vàng kia tương trợ, nhưng có mưu lợi địch lại Chi Phối Giả là thật.
“Người này có nghị lực lớn, ngộ tính lớn, không thể giữ.”
“Đệ tử của Vô Danh Chi Chủ, mà ghê gớm như vậy? Không! Vô Danh Chi Chủ
còn chưa sống lại, không có khả năng có sức mạnh to lớn, là tiểu bối này quá
mức nghịch thiên!”
“Ta thấy được tiềm lực trên người tên này, cho hắn ta thời gian, hắn ta sẽ hơn xa
chúng ta, tương lai có thể trở thành tồn tại như Chi Phối Giả Hắc Ám!”
“Giết hắn ta! Giết hắn ta!”
Từng dòng sức mạnh đan chéo bên trong hư không, đám Chi Phối Giả đang nói
chuyện với nhau.
Trong lời bọn họ nói chuyện với nhau đều có ý giết Diệp Lạc.
Bọn họ đều sinh ra kiêng kỵ với Diệp Lạc.
Bọn họ nhìn ra được, Diệp Lạc có thiên phú tuyệt đối.
Còn rất ít tuổi.
Ít nhất đối với bọn họ mà nói, tuổi của Diệp Lạc không khác gì trẻ con mới
sinh.
Một đứa trẻ con mới sinh ra đã có thể địch lại người thành niên, hơn nữa tương
lai sẽ trưởng thành thành “vạn người địch”.
Chuyện này đủ khiến bọn họ dâng lên sát ý.
Rầm rầm rầm!
Đám Chi Phối Giả đi tới, kèm theo đó là khí thế chấn động, là mênh mông
mãnh liệt.
Diệp Lạc đứng ở giữa Tinh Hải, hắn ta một người một kiếm, trên người lấp lóe
tia sáng kiếm ý lóa mắt, hắn ta đứng giữa căn bản không có ý nhường đường.
“Trảm.”
Nhìn thấy đám Chi Phối Giả không ngừng tới gần, Diệp Lạc không chút do dự
giơ thần kiếm lên, chém về phía đám Chi Phối Giả.
Kiếm của hắn ta chỉ nhẹ nhàng vung lên, lập tức nhấc lên mảng lớn kiếm hải,
hùng hổ chém về phía đám Chi Phối Giả.
Rầm…
Kiếm hải như nước, nhưng đụng tới đám Chi Phối Giả căn bản không có một
chút tác dụng nào.
Ngay cả tới gần đám Chi Phối Giả đều không làm được, đã bị tiêu hủy đến
không còn một mảnh.
“Không thể địch lại được.”
Trong lòng Diệp Lạc thấp thỏm, hắn ta đã biết hắn ta không có khả năng địch
nổi đám Chi Phối Giả này.
Quá nhiều!
Hắn ta liều mạng cũng chỉ có thể ngăn cản một vị.
Nhưng nhiều Chi Phối Giả liên thủ như thế.
Hắn ta đâu chống đỡ được.
Diệp Lạc phân thần suy nghĩ.
Nhưng chính lúc hắn ta phân thần suy nghĩ.
Một thứ như quỷ ảnh, vô chất vô hình đi tới trước mặt hắn ta.
Đợi đến khi Diệp Lạc kịp phản ứng.
Công kích đã đến trước mặt hắn ta.
Bùm!
Từng cột sáng kịch liệt bay lên bầu trời, ngay sau đó Diệp Lạc bị cưỡng ép đánh
ra khỏi trạng thái bí thuật, bạch quang trên người tan đi, lộ ra cơ thể.
Hơn nữa lúc này cơ thể hắn ta đầy thương tích, khắp nơi đều có vết máu.