Trong đó ghi lại rất nhiều rất nhiều tin tức.
Đương nhiên là cũng có tin tức về Chi Phối Giả Hắc Ám.
Nhưng ghi chép về Chi Phối Giả Hắc Ám rất ít.
Nói đơn giản, chính là rác rưởi không xứng nhớ.
Nhưng về sức mạnh của Chi Phối Giả Hắc Ám, hắn vẫn ghi nhớ đại khái.
Mà hiện giờ hắn cảm nhận được hơi thở của Chi Phối Giả Hắc Ám, còn cường
thịnh hơn trong trí nhớ.
Chi Phối Giả Hắc Ám là vì biến cường, vẫn luôn không ngừng ngủ say tu hành.
Nhìn người ta xem, chuyên tâm cỡ nào.
Một lòng tu hành.
Lại nhìn Vô Danh Chi Chủ xem, tự tìm đường chết khiến mình không còn.
“Đợi ta khôi phục hoàn chỉnh, đương nhiên không làm như vậy nữa, phải chăm
chỉ tu hành.”
Sở Duyên hít sâu một hơi, im lặng làm ra quyết định này.
Thái Thượng Lão Quân ở bên cạnh như nghe được tiếng lòng của Sở Duyên,
giọng nói truyền vào trong tai hắn.
“Vô Danh Chi Chủ, lần cuối ta gặp mặt ngươi là khi nguyên điểm sinh ra còn
chưa ổn định, lúc ấy ngươi nói với ta câu cuối, là trở về chăm chỉ tu hành, sau
này không làm loạn nữa.”
Trong giọng nói của Thái Thượng Lão Quân kèm theo ý cười.
Sở Duyên: “?”
Muốn người ta xấu hổ như vậy sao?
Sắc mặt Sở Duyên vô cùng khó coi.
Hắn có loại cảm giác, có phải Vô Danh Chi Chủ lúc trước có ý nghĩ giống như
hắn hay không.
Lúc trước Vô Danh Chi Chủ cũng cảm thấy, sẽ có người ngu như vậy, khiến
mình trở nên không còn hay không?
Trong lòng Sở Duyên im lặng thu hồi mấy ý niệm kỳ quái này.
Thôi, sau này không nghĩ mấy chuyện này nữa, tránh cho thật sự mắc mưu.
Hắn không nghĩ chuyện gì nữa, như vậy sau này sẽ không xảy ra chuyện gì
đúng không?
…
Thời gian chậm rãi trôi qua, chỉ trong nháy mắt mấy năm qua đi.
Chiến trường vùng Tinh Hải này vẫn liên tục xảy ra chiến đấu, pháp trận lục
giác tinh này vẫn đang trấn áp đám Chi Phối Giả.
Nhưng theo thời gian trôi qua, tia sáng trên pháp trận càng ngày càng yếu.
Dường như sẽ vỡ nát ra bất cứ lúc nào.
Đám Chi Phối Giả kia cũng không sốt ruột, cứ đợi như vậy, bọn họ biết cho dù
là pháp trận sắp nát, bọn họ cũng không có khả năng phá được.
Sức mạnh của Vô Danh Chi Chủ, cho dù suy yếu tới cực hạn cũng không thể
địch!
Cho nên đám Chi Phối Giả căn bản không sốt ruột, mà kiên nhẫn chờ đợi.
Bọn họ đều biết, pháp trận sắp nát ra.
Đến lúc đó bọn họ có thể ra tay.
“Chúng ta kiên nhẫn một chút, pháp trận sắp nát.”
“Trận chiến này, Vô Danh Chi Chủ bại! Vô Danh Giới sắp bị phá hủy, Vô Danh
Chi Chủ không có khả năng sống lại!”
“Các ngươi không cảm nhận được sao, càng ngày càng nhiều sức mạnh của Vô
Danh Chi Chủ đang biến mất, chỉ sợ Vô Danh Chi Chủ cách hoàn toàn sống lại
không xa, thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm.”
“Yên tâm đi, Vô Danh Giới không ngăn cản được, các ngươi không phát hiện ra
sao, sức mạnh hắc ám đang ăn mòn vào, còn càng ngày càng gần, Chi Phối Giả
Hắc Ám đang tới gần Tinh Hải. Chỉ cần Chi Phối Giả Hắc Ám tiến vào biển
sao, kết cục của trận chiến này đã định!”
Sức mạnh của đám Chi Phối Giả đan chéo bên nhau, bọn họ đang nói chuyện
với nhau.
…
Bên bờ bên kia Tinh Hải.
Sắc mặt Tranh càng ngày càng khó coi.
Đương nhiên là hắn ta cảm nhận được pháp trận đã tới thời khắc cuối cùng.
“Đáng chết, vốn dự tính pháp trận có thể chống đỡ mười năm, bị Chi Phối Giả
Hắc Ám ăn mòn như vậy, lập tức sắp không chịu đựng nổi.”
“Chi Phối Giả Hắc Ám cũng sắp hàng lâm, phiền phức lớn rồi.”
Tranh thầm mắng trong lòng.
Nhưng hắn ta không thể nói với bất cứ người nào, bởi vì hắn ta nói ra, như vậy
sĩ khí bên hắn ta sẽ dao động.
Vô Danh Chi Chủ không ở đây, hắn ta là tâm phúc của người.
“Diệp Lạc.”
Tranh quay đầu nhìn về phía Diệp Lạc đang ngồi khoanh chân.
“Có.”
Diệp Lạc lập tức đứng dậy, đáp lại một câu.
“Pháp trận sắp phá, lát nữa nếu pháp trận phá, ngươi ra tay ngăn chặn Chi Phối
Giả tinh thần kia, nếu có thể giết chết là tốt nhất, nếu không thể giết thì ngăn
cản hắn ta!”
Tranh chỉ một Chi Phối Giả ở bên trong pháp trận, mở miệng nói.
“Đã rõ.”
Diệp Lạc không nói nhiều lắm, trực tiếp gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Chi
Phối Giả tinh thần kia.
Hắn ta không biết vì sao Tranh bảo hắn ta theo dõi Chi Phối Giả tinh thần kia.
Nhưng trước mắt Tranh là người duy nhất có thể sắp xếp bố cục, ngăn cản Chi
Phối Giả.
Cho nên chỉ có thể nghe đối phương.
“Đạm Đài Lạc Tuyết, Tô Hề, Hoa Thần Y, Đồ Tuyết Hi, còn có các vị còn lại,
nhiệm vụ của các ngươi là giúp Diệp Lạc giết chết Chi Phối Giả tinh thần, các
ngươi hiểu rõ không?”
Tranh không chút hoang mang điểm binh điểm tướng.
“Đã rõ.
Đám Đạm Đài Lạc Tuyết vội vàng đạp không mà ra, chuẩn bị thật tốt chiến đấu.
Nhìn thấy cảnh này, Tranh tiếp tục nhìn về phía pháp trận, đôi mắt sáng như
đuốc, dường như đang quan sát gì đó.
“Tiền bối, ta thì sao?”
Tô Càn Nguyên nhìn thấy đám đồng môn của hắn ta đều chuẩn bị chiến đấu,
trong lòng không khỏi sốt ruột.
Sao tất cả đều được sắp xếp nhiệm vụ, mà hắn ta thì không thấy.
“Ngươi…”
Tranh nhìn về phía Tô Càn Nguyên, chần chừ một lát, dường như đang suy nghĩ
nên bảo người này làm gì.
Suy nghĩ rất lâu.
Dưới ánh mắt chờ mong của Tô Càn Nguyên, lúc này Tranh mới mở miệng