“Đại sư huynh không hổ là đại sư huynh, lúc này mới rời tông môn bao lâu, đã
mở được Thánh Địa tu luyện, Thái Nhất Kiếm Tông… Đạo Sinh Nhất, Nhất
Sinh Nhị, Nhị Sinh Tam, Tam Sinh Vạn Vật, chậc chậc, đại sư huynh đúng là
khí phách.”
Trương Hàn cảm khái nói.
Không thể không nói, tự mình mở Thánh Địa tu luyện, là chuyện vô cùng có
cảm giác thành tựu.
Nhưng so với kế thừa vị trí tông chủ của Vô Đạo Tông, vẫn kém trăm triệu lần.
Đặc biệt cướp đi vị trí tông chủ của Vô Đạo Tông vốn là của đại sư huynh.
Tư vị đó…
Càng nghĩ càng muốn cười.
Khụ khụ.
Nghiêm túc một chút.
Nếu như bị đại sư huynh nhìn thấy hắn ta đang cười thì không tốt.
Trương Hàn điều chỉnh tâm trạng của mình.
Vốn định trực tiếp cất bước đi vào Thái Nhất Kiếm Tông.
Nhưng khi hắn ta sắp đi vào sơn môn, hai khí tức cảnh giới Nguyên Anh từ trên
trời giáng xuống, ngăn cản Trương Hàn.
“Đạo hữu phương nào hàng lâm? Hiện giờ Thái Nhất Kiếm Tông ta chưa xây
dựng xong, nếu như muốn bái phỏng, xin đợi Thái Nhất Kiếm Tông ta xây xong
hãy trở lại!”
Chỉ thấy hai lão giả giẫm lên phi kiếm từ sơn môn bay ra ngoài, tỏa ra khí thế
toàn thân, muốn ngăn chặn Trương Hàn.
Trương Hàn vừa mới nâng bước sửng sốt một lát, im lặng rút chân về.
Nhìn hai cảnh giới Nguyên Anh trên không, trong lòng thực sự hơi kinh ngạc.
Thái Nhất Kiếm Tông của đại sư huynh ngang tàng như vậy sao?
Cảnh giới Nguyên Anh lấy ra trông cửa.
Nhưng hiện giờ không phải lúc suy nghĩ những chuyện này.
Trương Hàn thu hồi nhiều ý nghĩ, ngẩng đầu nhìn hai lão giả này.
“Tại hạ là đệ tử của Vô Đạo Tông, tông chủ của Thái Nhất Kiếm Tông là sư
huynh của tại hạ, mong hai vị đi vào thông báo một tiếng, Trương Hàn tới thăm
hỏi.”
Trương Hàn không vì hai người này là trông cửa mà sinh ra tâm lý khinh
thường, trái lại vô cùng hòa nhã nói.
“Vô Đạo Tông?”
Hai lão giả giẫm lên phi kiếm liếc nhau, trong mắt đều là kinh hãi.
Dạo này ai chẳng biết tông môn ẩn thế ở Đông Châu là Vô Đạo Tông.
Đặc biệt gần đây có không ít lời đồn về Vô Đạo Tông.
Quan trọng nhất là, Thần Nông Tông bọn họ có cội nguồn thâm sâu với Vô Đạo
Tông, tông chủ là người của Vô Đạo Tông, khi lập Thánh Địa, đã lập Vô Đạo
Tông là tổ tiên của Thái Nhất Kiếm Tông.
Hiện giờ có người của Vô Đạo Tông tới thăm hỏi, còn là sư đệ của Diệp tông
chủ?
“Vị đại nhân này! Mong ngươi đợi một lát, bọn ta sẽ đi vào thông báo với tông
chủ một tiếng, không phải bọn ta không chịu để đại nhân đi vào trước, mà là
tông chủ định ra quy định như thế.”
Hai lão giả vội vàng nhảy xuống phi kiếm.
“Đã hiểu, hai vị đi thông báo trước đi.”
Trương Hàn cười nho nhã.
Hai lão giả gật đầu, vội vàng ngưng tụ pháp lực, bắn ra một lưu quang đạo kiếm
khí vào trong sơn môn.
Đây là thủ pháp thông báo đặc biệt của Thái Nhất Kiếm Tông bọn họ.
“Mong đại nhân đợi một lát!”
Hai lão giả này luôn miệng nói.
Trương Hàn cười ôn hòa, không nói gì thêm.
Lẳng lặng đứng đó đợi, đợi tin tức truyền lại.
Một lát sau, một lưu quang bay từ bên sơn môn trở về.
Một lão giả vẫy tay, nhận lấy lưu quang kia.
“Đại nhân! Tông chủ có lệnh, bảo ngươi tự mình đi lên là được, tông chủ hắn ở
bên chủ phong đợi ngươi.”
Lão giả cung kính nói.
“Được.”
Trương Hàn gật đầu đáp, không cảm thấy ngạc nhiên.
Quan hệ giữa hắn ta và đại sư huynh coi như thân thiết.
Nếu đại sư huynh đi xuống núi nghênh đón hắn ta, trái lại có vẻ khách sáo quá.
Bảo hắn ta tự mình đi lên, càng lộ rõ quan hệ giữa hai bên.
Trương Hàn vừa nghĩ như thế, lòng bàn chân xuất hiện trận pháp bay lên, bay
vào trong sơn môn.
Tiến vào sơn môn.
Vào tông môn nhìn thấy là một sơn phong nguy nga tráng lệ.
Trên sơn phong, có đủ loại kiến trúc đang xây dựng.
Rõ ràng là Thái Nhất Kiếm Tông còn chưa xây dựng xong.
Nhưng mức độ linh khí nồng đậm ở trong Thái Nhất Kiếm Tông, đã vô cùng
nồng đậm.
Ít nhất mức độ linh khí nồng đậm ở nơi này, cao hơn Vô Đạo Tông nhiều.
Trương Hàn một đường nhìn toàn bộ bên trong Thái Nhất Kiếm Tông.
Đồng thời bay vào bên trong.
Tuy hắn ta không biết cái gọi là chủ phong ở đâu, nhưng hắn ta có thể cảm nhận
được khí tức của Diệp Lạc.
“Đại sư huynh à đại sư huynh, để sư đệ cho huynh kinh ngạc vui mừng, nhìn
xem huynh có thể tìm được sư đệ không.”
Trong đôi mắt Trương Hàn hiện lên ý cười.
Ý nghĩ dâng lên, pháp trận dưới chân hắn ta thay đổi.
Khí tức của hắn ta được che giấu, thần thức không thể xem xét.
Đồng thời tốc độ của Trương Hàn nhanh hơn, bay về phía Diệp Lạc.
Chỉ một chén trà nhỏ, Trương Hàn đã đi tới trên không chủ phong.
Hắn ta dễ dàng thấy được đại sư huynh nhà hắn ta.
Bởi vì lúc này đại sư huynh nhà hắn ta đang ở trên một quảng trường, đang nói
gì đó với mười người trẻ tuổi.
Hình như là dạy đệ tử