Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 255

“Vậy con nên suy nghĩ là vì sao nhị sư đệ con là cảnh giới Độ Kiếp mà cùi bắp

như thế, chứ không phải nên suy nghĩ phía sau cảnh giới Độ Kiếp còn cảnh giới

hay không!”

Sở Duyên nói xong câu đó, quay đầu tiếp tục nhắm mắt lại, không nói gì thêm.

Trương Hàn: “???”

Sao ta lại cùi bắp rồi hả?

Ta có Trận Tâm trời sinh, trận pháp sư không cần nguyên liệu, không cần thời

gian bày trận.

Sao ta lại cùi bắp…

Trương Hàn buồn bực.

Tốt xấu gì hắn ta cũng là người đánh bại Long Quân yêu tộc Vân Châu nhân vật

một phương.

Sao tới miệng sư tôn lại thành cùi bắp.

Diệp Lạc thấy thế, nhìn Trương Hàn lắc đầu, không biết nên nói gì cho phải,

cuối cùng chỉ có thể cười, đâu dám hỏi lại.

Bên kia Sở Duyên tiếp tục nhắm hai mắt lại.

Trong lòng lại đang tự hỏi.

Phía sau cảnh giới Độ Kiếp còn cảnh giới hay không.

Hình như là không có?

Chẳng lẽ cảnh giới Đại Thừa trong tiểu thuyết tiên hiệp thực sự tồn tại?

Không có khả năng.

Hắn nhớ rõ, hệ thống liệt kê cho hắn tu luyện, không có cảnh giới Đại Thừa mà.

Cao nhất cũng chỉ là cảnh giới Độ Kiếp.

Thôi quên đi, quản chuyện cảnh giới làm gì.

Hắn chỉ là cảnh giới Trúc Cơ, còn đi quan tâm chuyện cảnh giới Độ Kiếp sao?

Nhưng mà nói đi nói lại, giọng điệu nói chuyện của hắn đối với đám đệ tử này,

có phải hơi ác liệt hay không?

Sở Duyên suy nghĩ lại, cảm thấy đúng là có chút hơi quá đáng.

Hắn còn cần đám đệ tử này đến Đại Bỉ vạn tông mò tiền.

Nếu không…

Lừa gạt thêm lần nữa?

Sở Duyên nghĩ một lát, vẫn mở to mắt một lần nữa, quay đầu nhìn về phía Diệp

Lạc.

“Lạc Nhi, con tới đây một lát.”

Diệp Lạc còn đang suy tư nghe thấy thế, vội vàng đi tới trước mặt Sở Duyên.

Nhưng nhìn Sở Duyên ngồi khoanh chân, hắn ta không dám tiếp tục đứng, mà

lựa chọn ngồi xổm xuống, bày tỏ tôn kính.

“Sư tôn có chuyện gì dặn dò ạ?”

Diệp Lạc cúi đầu hỏi.

“Lặp lại vấn đề con mới hỏi một lần nữa đi.”

Sở Duyên thản nhiên nói.

Những lời này vừa nói ra.

Diệp Lạc sửng sốt.

Vì sao sư tôn lại nói, bảo hắn ta lặp lại vấn đề mới hỏi một lần nữa?

Hắn ta ngầm nhìn thoáng qua vẻ mặt thản nhiên của sư tôn nhà mình.

Hơi suy nghĩ một lát, hắn ta lập tức hiểu rõ.

Nhất định là sư tôn vì cảnh giới đột nhiên tăng lên, dẫn tới tâm trạng không

được tốt, cho nên vừa rồi không muốn trả lời hắn ta.

Cảnh giới của sư tôn càng thấp sẽ cách phi thăng càng gần.

Hiện giờ đột nhiên tăng lên tới cảnh giới Trúc Cơ, chắc chắn lại cách phi thăng

xa thêm một bước, cho nên tâm trạng mới không tốt.

Lúc này nhất định là sư tôn cảm thấy tâm trạng của mình không đúng, điều

chỉnh tâm trạng một lát, mới hỏi hắn ta một lần nữa.

Sư tôn, đệ tử đã hiểu!

“Sư tôn! Đệ tử muốn hỏi vấn đề là, phía sau cảnh giới Độ Kiếp còn cảnh giới

hay không?”

Diệp Lạc cung kính hỏi.

“Vấn đề này, nên quyết định bởi Lạc Nhi con, có hoặc không có, thực hoặc giả,

đúng hoặc sai, đều do Lạc Nhi con tự suy nghĩ, sau cảnh giới Độ Kiếp, có cảnh

giới hay không, quyết định bởi con nói có hay không.”

Sở Duyên thản nhiên nói một tràng những lời ngay cả hắn cũng không hiểu.

Quy củ cũ, lừa gạt đến mức ngay cả mình cũng không hiểu cho xong việc.

“Nhưng mà sư tôn, đệ tử nói có, vậy thì thực sự có sao?”

Diệp Lạc cười khổ nói.

“Con nói có, vậy thì chắc chắn có! Cảnh giới cũng là người khác nói có, do đó

mở ra, nếu như người khác nói không có cảnh giới, vậy thì cho tới bây giờ đều

không có cảnh giới, Lạc Nhi, con hiểu không?”

Sở Duyên mở miệng nói.

Đối với chuyên ngành của mình, gọi là thuần thục.

“Ý của sư tôn là, nếu như đệ tử cảm thấy sau cảnh giới Độ Kiếp có cảnh giới,

vậy thì mở ra thêm một cái sao? Nhưng mà… Không biết sư tôn có thể cho chút

manh mối hay không?”

Diệp Lạc rất chăm chú hỏi.

“Nếu như có cảnh giới, vậy thì gọi là cảnh giới Đại Thừa!”

Sở Duyên gật đầu nói.

“Cảnh giới Đại Thừa…”

Diệp Lạc lẩm bẩm nói.

Trong lòng có ý nghĩ.

Sở Duyên thấy Diệp Lạc không đặt câu hỏi nữa, thì nhắm mắt lại lần nữa, chẳng

muốn lại nói thêm gì.

Diệp Lạc vẫn còn đang lẩm bẩm tự nói, không có bất cứ động tác gì.

Hắn ta thực sự có ý nghĩ muốn mở ra cảnh giới…

Nếu người ngoài biết rõ hành động của hai thầy trò.

Có lẽ sẽ bị hù chết.

Thực sự là một người dám nói, một người dám làm…



Cùng lúc đó.

Bên Trung Châu…

Trong khu vực Trung Châu.

Tổng bộ liên minh tu tiên giả.

Trong đại điện nơi tổ chức buổi họp.

Lúc này, rất nhiều trưởng lão đều giống như kiến bò trên chảo nóng, nhảy nhót

lung tung, vô cùng sốt ruột.

Bọn họ phát hiện, vậy mà tông môn ẩn thế Đông Châu còn chưa tới.

Tuy Đại Bỉ vạn tông bắt đầu vào năm tháng sau, nhưng cần tới trước một tháng,

tổ chức đại hội vạn tông.

Cũng khiến tông chủ của mỗi đại tông môn gặp mặt.

Nhưng tông môn ẩn thế Đông Châu còn chưa tới…
Bình Luận (0)
Comment