Trên đảo nhỏ.
Lối vào bí cảnh cỡ trung tạm thời mở ra.
Diệp Lạc cất bước đi từ trong cửa bí cảnh ra.
Ánh mắt hắn ta nhanh chóng lướt qua xung quanh, phát hiện lối vào bí cảnh
không có ai, không khỏi ngầm gật đầu.
Xem ra, hắn ta là người đầu tiên kết thúc chiến đấu.
Đối với điểm này, Diệp Lạc vô cùng hài lòng.
Đại sư huynh phải có bộ dạng của đại sư huynh.
Gọn gàng linh hoạt giải quyết cuộc chiến.
Như vậy mới thể hiện rõ phong phạm của đại sư huynh.
Cho nên Diệp Lạc ra tay rất nặng, chỉ một lát đã giết đối thủ lần này.
Khi Diệp Lạc đang suy nghĩ, hai bí cảnh bên cạnh hắn ta cũng nổi lên gợn sóng.
Chỉ thấy Trương Hàn và Đạm Đài Lạc Tuyết đi từ trong ra.
“Đại sư huynh, tốc độ của huynh nhanh như thế à?”
“Bái kiến đại sư huynh, nhị sư huynh.”
Trương Hàn và Đạm Đài Lạc Tuyết đều mở miệng.
“Tốc độ của hai người cũng rất nhanh mà.”
Diệp Lạc hơi kinh ngạc.
Hắn ta lập tức giết đối thủ, cho nên mới nhanh.
Xem ra nhị sư đệ và tứ sư muội này cũng như vậy.
“Ta ngay cả trận pháp còn chưa dùng, đơn thuần dựa vào linh bảo giết đối
phương, không nghĩ tới tốc độ của đại sư huynh còn nhanh hơn ta.”
Trương Hàn có chút chua xót nói.
Hắn ta là tông chủ tương lai của Vô Đạo Tông, sao cảm thấy càng lúc càng kém
hơn…
Không đánh lại đại sư huynh, ngay cả tứ sư muội có lẽ đánh nhau cũng năm
mươi năm mươi.
May mắn, may mắn còn có tam sư đệ đứng cuối.
Tuy hiện giờ thanh danh của tam sư đệ này lớn chút, nhưng cho dù thế nào, hắn
ta đều thắng được.
Trương Hàn nghĩ như vậy, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
“Sao lúc này tam sư đệ còn chưa ra?”
Trương Hàn mở miệng hỏi.
Lão tam nhà bọn họ cùi bắp chút, nhưng tốt xấu gì cũng là nhân vật cấp bậc
Thiên Kiêu.
Đã qua lâu như thế, nên ra ngoài mới đúng.
“Chuyện này không đúng lắm, người đấu với lão tam có thực lực không tốt lắm,
không đến mức này.”
Diệp Lạc hơi nhíu mày nói.
Hai người khác cũng cảm thấy khó hiểu.
Bên kia, một giọng nói đột nhiên vang lên.
“Đại sư huynh, nhị sư huynh, tứ sư muội, sao mọi người còn đứng ở đó?”
Nghe thấy những lời này.
Đám Diệp Lạc vội vàng quay đầu nhìn.
Thì thấy Tô Càn Nguyên đứng ở phía xa.
Chuyện này…
Tô Càn Nguyên ra khi nào?
Ba người đều cảm thấy hoang mang.
“Tam sư đệ, đệ ra khi nào? Sao bọn ta không thấy bóng dáng đệ?”
Trương Hàn mở miệng hỏi thẳng.
“Ta chưa từng tiến vào.”
Tô Càn Nguyên hơi bất đắc dĩ nói.
“Cái gì?”
Trương Hàn sững sờ hỏi.
Không chỉ hắn ta, ngay cả Diệp Lạc và Đạm Đài Lạc Tuyết cũng không rõ chân
tướng.
“Ta chưa từng tiến vào, ta vốn định tiến vào, nhưng khi đi vào một nửa bí cảnh,
bỗng nhiên chấp sự của liên minh tu tiên giả nói cho ta biết, bí cảnh đóng cửa,
đối thủ của ta đầu hàng…”
Tô Càn Nguyên nói như vậy.
Nói tới đây, trên mặt hắn ta đều lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Hắn ta ngay cả mặt đối thủ đều chưa gặp, đối thủ đã trực tiếp đầu hàng.
Chuyện này cũng quá…
Nhưng mà nghe lời chấp sự kia nói, trái lại hắn ta cũng hiểu rõ một chút.
Thanh danh của hắn ta quá lớn.
Đúng vậy, thanh danh man hoàng kia của hắn ta quá lớn.
Từ khi đánh bại Diệp Vũ, mỗi giây mỗi phút thanh danh của hắn ta đều đang
điên cuồng lan truyền ra.
Hơn nữa chuyện hắn ta đánh bại Diệp Vũ càng truyền càng sai lệch, dẫn tới rất
nhiều người bắt đầu sợ hãi tên tuổi man hoàng của hắn ta, vừa nghe đối chiến
với man hoàng, trực tiếp sợ…
Khi đám Diệp Lạc nghe xong những lời Tô Càn Nguyên nói, đều im lặng rất
lâu.
Bởi vì tên tuổi quá lớn…
Cho nên đối thủ đầu hàng…
Đây tính là tác dụng của tên tuổi sao?
Bỗng nhiên bầu không khí trở nên yên tĩnh.
Tô Càn Nguyên thấy ba đồng môn không mở miệng, mình không dám nói lời
nào, chỉ có thể đứng ở đằng kia.
Một lát sau, Diệp Lạc hơi hoàn hồn, xua tay.
“Được rồi, nếu chúng ta đã chiến thắng, chuyện khác đừng nghĩ nhiều quá.”
“Chuyện danh tiếng này, có lẽ chúng ta nên chú ý một chút, dù sao chúng ta là
người của Vô Đạo Tông, Đại Bỉ vạn tông lần này cũng là lần đầu tiên Vô Đạo
Tông chúng ta tham gia, chúng ta đánh ra danh tiếng, cũng là đánh ra danh tiếng
cho Vô Đạo Tông, chuyện tam sư đệ làm hiện giờ, đều tốt hơn chúng ta.”
Diệp Lạc chậm rãi mở miệng nói.
“Ừm, đại sư huynh, đã rõ, kế tiếp sẽ chú ý tăng danh tiếng.”
Trương Hàn gật đầu trả lời một câu.
“Đại sư huynh, ta cảm thấy thứ như danh tiếng, muốn tăng lên cần xem đối thủ
của chúng ta là ai, chỉ có đánh bại những Thiên Kiêu có tiếng tăm, mới có thể
nhanh chóng tăng tên tuổi của chúng ta lên, giống như tam sư huynh, đánh bại
Diệp Vũ của Trung Châu, danh tiếng mới tăng lên.”
Đôi mắt vàng của Đạm Đài Lạc Tuyết lóe lên hào quang, nhẹ giọng nói.
“Không sai, sư muội nói rất có lý.”
Diệp Lạc tán thưởng nói một câu.
Nghe thấy những lời này.
Trương Hàn cũng gật đầu, hơi híp mắt.