“Ngươi, ngươi thực sự là Trương Hàn bị tông chủ của Thái Nhất Kiếm Tông
Đông Châu trong truyền thuyết đánh bại, rơi vào hạng hai sao?”
Một trưởng lão khác giống như vẫn không thể tin được, nói ra những lời này
theo bản năng.
Trương Hàn: “…”
Ngươi đúng là giỏi ăn nói.
Còn nói một câu trọng điểm, bị đánh bại rơi vào hạng hai.
Trương Hàn im lặng nhìn thoáng qua trưởng lão kia, nhớ kỹ bộ dạng của trưởng
lão đó.
Còn nhiều thời gian, chúng ta từ từ chơi.
“Chuyện đó, tông chủ ngươi là đệ tử của Vô Đạo Tông, vậy lập Vô Đạo Tông
làm tổ đình của Âm Dương Trận Tông chúng ta, đương nhiên là có thể, cũng vô
cùng vui lòng!”
Có trưởng lão quyết định thật nhanh.
“Không sai! Đương nhiên có thể lập Vô Đạo Tông làm tổ đình của chúng ta!”
“Tất cả mọi người là người một nhà, không lập Vô Đạo Tông làm tổ đình, vậy
lập tông môn nào làm tổ đình?”
“Lập lập lập! Người nào có ý kiến, lão thân sẽ tự mình chém chết hắn!”
Đám trưởng lão nhao nhao mở miệng, đồng ý.
Tổ đình của tông chủ tiền nhiệm gì đó, đều bị xem nhẹ theo bản năng.
Các nàng chỉ muốn lập Vô Đạo Tông làm tổ đình.
Chỉ cần lập Vô Đạo Tông làm tổ đình, người nào còn dám động vào Âm Dương
Trận Tông bọn họ chư?
Muốn động vào Âm Dương Trận Tông…
Không nói trước Vô Đạo Tông mạnh hơn nhiều Thánh Địa.
Chỉ riêng tông chủ của Thái Nhất Kiếm Tông Đông Châu bên cạnh Vân Châu
cũng lập Vô Đạo Tông làm tổ đình.
Chỉ cần Âm Dương Trận Tông bọn họ lập Vô Đạo Tông làm tổ đình, cộng thêm
tông chủ là Trương Hàn, muốn động vào Âm Dương Trận Tông bọn họ, thì nên
suy nghĩ Thái Nhất Kiếm Tông có ra tay trước hay không?
Chỉ cần lập Vô Đạo Tông làm tổ đình, tất cả nguy cơ của Âm Dương Trận Tông
đều trực tiếp giải trừ.
Đám trưởng lão từ chối mới là lạ.
“Được, vậy cứ định như vậy đi, các ngươi đều đi chuẩn bị đi, ta tự mình đi dạo
ở Âm Dương Trận Tông là được.”
Trương Hàn xua tay nói.
Nghe thấy những lời này, mười mấy trưởng lão đều gật đầu, đứng dậy chuẩn bị
lui ra, nhường lại nơi này cho Trương Hàn.
“Tông chủ, đợi một lát, chuyện đó, đại điển của chúng ta cần mời những ai?
Đương nhiên ta nói, là chỉ những đại thế lực, chúng ta có nên mời một ít
không?”
Một trưởng lão trong đó đặt câu hỏi như vậy.
Đại điển của bọn họ phải mời, là mời những tông môn sinh ra ác niệm đối với
Âm Dương Trận Tông bọn họ.
Nhưng ngoài những tông môn này ra, chắc chắn còn phải mời một số đại thế
lực.
Dù sao tông chủ của bọn họ là đệ tử của Vô Đạo Tông.
Không mời một số đại thế lực, thì không thể nói nổi, nhưng bọn họ không biết
phải mời đại thế lực nào.
Chỉ có thể hỏi Trương Hàn.
“Đại thế lực sao? Mời Thái Nhất Kiếm Tông Đông Châu, sau đó truyền ra đại
điển của Âm Dương Trận Tông chúng ta ra đại lục Thần Hành là được, ai muốn
đến thì đến, không cần thiết chỉ định mời người nào.”
Gương mặt của Trương Hàn ôn hòa nói.
Biểu cảm của hắn ta vẫn như vậy, nhưng trong lòng lại điên cuồng châm chọc.
Hắn ta không biết người của đại thế lực nào.
Hắn ta không có lý do mời người ta, nếu người ta không đến, vậy hắn ta sẽ xấu
hổ rồi.
Chỉ có thể truyền tin tức ra, nhìn xem người nào có ý định tới.
Tóm lại, đại sư huynh hắn ta chắc chắn sẽ nể mặt tới, những người khác thì khó
mà nói.
“Xin nghe theo lệnh của tông chủ.”
Đối với mệnh lệnh này, đám trưởng lão không có ý kiến, đều gật đầu, lập tức lùi
xuống.
Trong đại điện, rất nhanh chỉ còn lại mình Trương Hàn.
Trương Hàn nhìn hai bên trống không, ngồi trên ngai vàng lắc đầu.
Nếu ngai vàng mà hắn ta đang ngồi là ngai vàng tông chủ của Vô Đạo Tông thì
tốt biết bao.
Đáng tiếc, đáng tiếc.
Chẳng qua không có biện pháp, ai bảo tứ sư muội ưu tú hơn hắn ta.
Trương Hàn nghĩ một lát xong, thì vứt bỏ ý nghĩ này.
Hắn ta bắt đầu suy nghĩ, nên bày trận gì ở trong Âm Dương Trận Tông.
Nếu bày một số trận pháp bình thường, hình như có chút đơn giản.
Đến lúc đó cử hành đại điển, tân khách tiến vào, trận pháp chắc chắn là biểu lộ
rõ nhất về Âm Dương Trận Tông bọn họ.
Nhất định phải bố trí cẩn thận mới được.
Cho nên bố trí trận pháp gì đây?
Không bằng tăng thêm công việc cho Thái Âm Tinh, bố trí một số trận pháp cần
Thái Âm Tinh luôn duy trì? Như vậy trận pháp càng dễ dàng khiến người ta
rung động, mà uy năng cũng càng mạnh.
Nhưng mà, hình như quá làm khó Thái Âm Tinh.
Trương Hàn im lặng một lát.
Quyết định giao quyền lựa chọn cho Thái Âm Tinh.
Hắn ta không biết lấy đâu ra thứ gì đó giống như đồng xu.
Mặt phải là Thái Âm Tinh đồng ý.
Mặt trái là Thái Âm Tinh từ chối.
Trương Hàn tiện tay ném đồng xu về trước, khi tiền xu sắp rơi xuống đất, ném
tiền xu ra ngoài đại điện.
Ừm, hắn ta tin tưởng chắc chắn là mặt phải…