Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 371

Tam trưởng lão ở phía đối diện không nghĩ quá nhiều, nghe thấy thế, không

khỏi cảm khái, sư tôn của Trương Hàn đúng là người vĩ đại, sau đó dẫn Trương

Hàn tiến vào trong đảo nhỏ.

Đám trưởng lão khác có chút mê mang, nhưng bọn họ chiếm được truyền âm

của tam trưởng lão, nên không hỏi nhiều, cùng Trương Hàn tiến vào trong đảo

nhỏ.

Chỉ còn lại một đống cảnh giới Kim Đan nhìn nhau, không rõ chân tướng.

“Cho nên… Người vừa rồi có thân phận gì?”

“Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai? Trong chúng ta, người nào biết người này?”

“Ai nói, ta biết một chút, lần trước ta ra ngoài trấn áp yêu tộc với tam trưởng

lão, từng gặp một người khủng bố có thể nhất niệm thành trận, chính là người

nọ!”

“Nhất niệm thành trận? Ta không tin, trên thế giới này thực sự có người nào có

thể nhất niệm thành trận? E rằng ngươi đang nằm mơ.”

“Ta cũng không tin, nếu có người có thể nhất niệm thành trận, vậy chúng ta tu

trận pháp nhất đạo mấy trăm năm, là tu cái gì? Tu chơi sao?”

Trong đám cảnh giới Kim Đan này, phần lớn mọi người không tin có người có

thể nhất niệm thành trận.

Mấy người từng thấy thủ đoạn của Trương Hàn vô lực trả lời, chỉ có thể đợi

những người này tự mình thấy thủ đoạn của Trương Hàn, rồi nói chuyện khác.



Trong đại điện của Âm Dương Trận Tông.

Mười mấy trưởng lão và Trương Hàn đi vào trong đại điện.

Mười mấy trưởng lão này nhìn chằm chằm Trương Hàn.

Lúc trước các nàng đều nghe tam trưởng lão nói về năng lực của tam trưởng

lão, nhất niệm thành trận, dẫn động Thiên Địa Chi Lực, không cần thời gian,

không cần nguyên liệu bày trận.

Như vậy gần như bù lại khuyết điểm của trận pháp sư.

Khiến bọn họ có chút không dám tin.

Sau khi nhìn thấy Trương Hàn, bọn họ cũng nói rõ.

Chỉ cần thấy thủ pháp bày trận đó của Trương Hàn, mới đồng ý cho Trương

Hàn thành tông chủ của Âm Dương Trận Tông bọn họ.

Trương Hàn cũng nghiêm túc, vẫy tay một cái, từng Trận Văn từ dưới lòng bàn

chân hắn ta lan tràn ra.

Mười mấy trưởng lão đều nhìn chằm chằm dưới lòng bàn chân, nhao nhao vươn

tay, muốn nhìn Trận Văn này.

Nhưng tay bọn họ mới vươn ra, từng Trận Văn diễn hóa thành từng trận pháp cỡ

nhỏ trong thời gian ngắn, từng sợi dây mây vươn từ trong trận pháp ra, trói buộc

mười mấy trưởng lão lại.

“Những khốn trận này, đủ chưa?”

Trương Hàn cười, ánh mắt nhìn chằm chằm mười mấy trưởng lão, chậm rãi mở

miệng nói.

Nhất niệm thành trận…

Không cần nguyên liệu bày trận…

Đồng thời khống chế mấy chục trận pháp…

Những chuyện này đều là sự thật…

Mười mấy trưởng lão tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng nhấc lên

sóng to gió lớn.



Âm Dương Trận Tông.

Trong đại điện.

Trương Hàn nhất niệm thành trận xong, ý kiến của mười mấy trưởng lão lập tức

thống nhất.

Lạy Trương Hàn làm tông chủ một thế hệ mới của Âm Dương Trận Tông.

Đương nhiên là Trương Hàn tới đây vì nhận vị trí này.

Sau khi tiếp nhận vị trí này, lúc này Âm Dương Trận Tông dự định bắt đầu

trùng tu Âm Dương Trận Tông.

Nhưng mà Trương Hàn vừa định bắt đầu trùng tu, có một trưởng lão ngăn cản.

“Tông chủ, ngươi có ý định trùng tu lại tông môn, đây là ý tốt, nhưng lão thân

cảm thấy, ngươi cần triệu cáo Vân Châu trước, tốt nhất là tổ chức đại điển, biểu

lộ ra Âm Dương Trận Tông chúng ta còn chưa đi xuống.”

Trưởng lão này đề nghị.

“Cử hành đại điển sao?”

Trương Hàn híp mắt, giống như đang tự hỏi.

Mười mấy trưởng lão khác đang tự hỏi một lúc xong, nhao nhao lựa chọn mở

miệng.

“Tông chủ, ta cảm thấy cần phải cử hành, từ khi tông chủ trước mất, Âm Dương

Trận Tông chúng ta vẫn luôn ở vào thế yếu, cần phải cử hành đại điển, lấy

chuyện này biểu lộ ra sự cường đại của Âm Dương Trận Tông chúng ta, chấn

nhiếp bọn họ.”

“Ừm, nói đơn giản, chính là phải khoe cơ bắp một lần.”

“Không sai, đúng là cần thiết, hiện giờ địa vị của Âm Dương Trận Tông chúng

ta vô cùng xấu hổ, cần ổn định.”

Các trưởng lão đều đồng ý với ý kiến này.

“Vậy được rồi, tổ chức đại điển đi, chẳng qua ta cũng định tuyên bố trong đại

điển, lập tông môn Vô Đạo Tông lúc trước của ta làm tổ đình, các ngươi không

có ý kiến đúng không?”

Trương Hàn trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng nói.

Những lời này vừa nói ra, mười mấy trưởng lão đều sửng sốt một lát.

Vô… Vô Đạo Tông?

Là Vô Đạo Tông ở Đông Châu sao?

Đồng tử của mười mấy trưởng lão co rụt lại, nghĩ tới gì đó.

Người nhất niệm thành trận…

Vô Đạo Tông…

Đương nhiên là các nàng từng nghe nói chuyện Đại Bỉ vạn tông.

Chẳng qua chuyện đó cách các nàng quá xa xôi, các nàng chỉ nghe cho vui.

Hoàn toàn không nghĩ tới phương diện Trương Hàn là đệ tử của Vô Đạo Tông.

Mà lúc này, các nàng nối mọi chuyện vào với nhau.

“Tông, tông chủ… Ngươi, ngươi là Trương Hàn trên Đại Bỉ vạn tông sao?”

Tam trưởng lão run lẩy bẩy hỏi.

“Không sai.”

Trương Hàn gật đầu thừa nhận, trong lòng vô cùng hài lòng.

Xem ra tên tuổi của hắn ta đã từ Đại Bỉ vạn tông truyền xuống, ngay cả châu

hẻo lánh như vậy cũng biết tên tuổi hắn ta.

Như vậy danh tiếng của hắn ta sẽ rất cao.
Bình Luận (0)
Comment