Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 400

“Ngươi đến bên ngoài nói với người truyền tin từ long phủ tới, nói là những lời

Ngao Ngự nói đều đúng.”

“Sau đó nói với hắn, ta không hi vọng Ngao Ngự bị bất cứ người nào ức hiếp ở

Vân Châu, đây là ý của ta, cũng là ý của Thái Nhất Kiếm Tông Đông Châu bên

cạnh, lại càng là ý của Vô Đạo Tông.”

Trương Hàn chậm rãi mở miệng.

Nói ra những lời như vậy.

Ý của hắn ta đã vô cùng rõ ràng.

Động vào Ngao Ngự, tương đương đắc tội hai Thánh Địa Vân Đông, càng đắc

tội Vô Đạo Tông.

Hắn ta cảm thấy Long Quân kia có thể hiểu ý hắn ta.

Huống hồ Ngao Ngự cũng là con nối dòng của Long Quân, lời nói của hắn cũng

không tính là uy hiếp, cùng lắm chỉ giúp Ngao Ngự làm chỗ dựa mà thôi.

“Dạ, tông chủ.”

Trưởng lão cung kính đáp, rời khỏi đại điện, đi chuyển lời của Trương Hàn cho

Ngư tướng quân kia.

Ngư tướng quân nhận được tin, không có nghỉ ngơi chút nào, nhanh chóng quay

trở về sông Ngân Thiên.



Đợi Ngư tướng quân trở về sông Ngân Thiên xong, sắc trời đã dần mờ tối.

Ngư tướng quân không dám chần chừ, nhanh chóng tiến vào long phủ, sau khi

bẩm báo xong thì đi tới một cung điện.

Ngư tướng quân tiến vào cung điện xong, lập tức ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy trong cung điện, không chỉ có mình Long Quân Ngao Dạ ở đây.

Còn có mấy trăm long tử long nữ.

Long Quân đây là triệu tập tất cả con nối dòng của mình tới sao?

Ngư tướng quân nói thầm trong lòng, không dám nói nhiều cái gì, lập tức đi vào

trong điện, hành lễ với Long Quân.

“Long Quân, thuộc hạ đã trở về.”

Ngư tướng quân cung kính nói.

“Trương tông chủ nói thế nào?”

Long Quân ngồi trên ghế cao nhất, vốn nhìn thoáng qua Ngao Ngự ngồi bên

cạnh mình, lập tức mở miệng hỏi.

“Khởi bẩm Long Quân, dựa theo lời trưởng lão của Âm Dương Trận Tông nói,

Trương tông chủ nói rõ, những lời cửu thập thất công tử nói đều là thật.”

Ngư tướng quân không biết nói gì, lão ta lập tức nói thẳng.

“Đều là thật sao?”

Long Quân Ngao Dạ đứng bật dậy, hơi thở trở nên dồn dập.

“Đúng vậy, bên Âm Dương Trận Tông nói như vậy, nhưng mà Trương tông chủ

kia còn nói một câu với ngài.”

Ngư tướng quân do dự một lát, không dám nói thẳng.

“Nói với ta sao? Nói cái gì ngươi mau nói đi.”

Long Quân Ngao Dạ vội vàng hỏi.

“Ta nói ra, Long Quân sẽ không trách tội ta đúng không?”

Ngư tướng quân không dám nói ra.

“Sẽ không! Nói đi!”

Long Quân nghiêng tai lắng nghe, muốn nghe xem Trương Hàn nói gì…



Long phủ sông Ngân Thiên.

Trong cung điện.

Rất nhiều long tử long nữ đều biết chuyện “Ngao Ngự thành thần thú hộ pháp

của Vô Đạo Tông”, lúc này nghe Ngư tướng quân nói Trương Hàn muốn

chuyển lời cho phụ thân bọn họ, cả đám giữ vững tinh thần lắng nghe.

Ngao Ngự ngồi bên cạnh Long Quân cũng như vậy.

Còn Long Quân, đã có chút không kiên nhẫn.

Ngư tướng quân ở phía dưới cũng hiểu rõ, không thể tiếp tục kéo dài, vội vàng

mở miệng.

“Long Quân, Trương tông chủ kia bảo nhắn với ngài, hắn… Hắn không hi vọng

nhìn thấy cửu thập thất công tử chịu bất cứ ức hiếp gì ở Vân Châu, còn nói, đây

là ý của Trương tông chủ, cũng là ý của Thái Nhất Kiếm Tông Đông Châu, lại

càng là ý của Vô Đạo Tông…”

Ngư tướng quân do dự một lát nói ra như vậy.

Khi những lời này vang lên trong cung điện.

Đám long tử long nữ giữ vững tinh thần lắng nghe.

Trong lòng Ngao Ngự tràn ngập chờ mong.

Long Quân Ngao Dạ có chút không kiên nhẫn.

Tất cả mọi người đều im lặng, biểu cảm của cả đám đều vô cùng cứng ngắc.

Đây… Đây là đang uy hiếp phụ thân bọn họ sao?

Đám long tử long nữ dời mắt nhìn về phía Long Quân Ngao Dạ theo bản năng.

Vị Long Quân Long Tộc của bọn họ, phụ thân mà từ nhỏ bọn họ luôn kính sợ,

bị uy hiếp rồi hả?

Phụ thân bọn họ sẽ làm thế nào? Tuyên chiến với Âm Dương Trận Tông?

Nhưng Âm Dương Trận Tông hiện giờ không phải Thánh Địa mà yêu tộc Vân

Châu bọn họ có thể ngăn cản…

Đám long tử long nữ đều rơi vào trầm tư.

Bên kia sắc mặt Long Quân Ngao Dạ cũng trở nên vô cùng vi diệu.

Hiện giờ lão ta vô cùng xấu hổ.

Đương nhiên là lão ta cũng hiểu rõ, Trương Hàn là vì chống lưng cho Ngao

Ngự mà thôi, không phải thực sự uy hiếp lão ta.

Nhưng lão ta biết, không có nghĩa là đám con lão ta biết.

Nói trước mặt nhiều con nối dòng như thế.

Xấu hổ này, lão ta đều muốn quay đầu bước đi.

Nhưng lão ta biết, lão ta không thể rời đi, nếu bây giờ lão ta rời đi, hình tượng

của lão ta ở trong lòng đám con nối dòng sẽ bị hủy đi, lão ta tuyệt đối không thể

đi.

Nhưng không thể mặc kệ những lời Trương Hàn nói như vậy…

Long Quân Ngao Dạ nghĩ cẩn thận xong, thì dời mắt nhìn Ngư tướng quân.

“Không phải, sao ngươi lại nói chuyện như thế? Giao tình giữa ta và vị Trương

tông chủ kia rất sâu, sao hắn ta có thể nói những lời mang theo địch ý như vậy?”
Bình Luận (0)
Comment