“Ngươi là… Đệ tử sư tôn mới thu nhận sao?”
Đạm Đài Lạc Tuyết mở miệng dò hỏi.
“Đúng vậy đúng vậy! Đạm Đài sư tỷ! Ta là đệ tử sư tôn mới thu nhận, tên là
Hoa Thần Y! Đạm Đài sư tỷ, ta, ta, ta…”
Hoa Thần Y kích động tới mức nói năng lộn xộn.
Nghe thấy những lời này.
Đạm Đài Lạc Tuyết nhíu mày, vươn tay ra, Giới Kỳ Bàn trôi nổi giữa không
trung lập tức bay vào trong tay nàng, biến mất không thấy nữa.
Cực bích chọc trời dựng ở bốn phương và đường vân kim sắc trên đất cũng biến
mất không thấy chỉ trong thời gian ngắn.
Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ nhàng nhảy lên, rơi xuống mặt đất.
Lúc này mới ngẩng đầu nhìn Hoa Thần Y.
“Ngươi là đệ tử sư tôn mới nhận, cũng là lục sư đệ của bọn ta sao? Không phải,
sư đệ, sao gương mặt đệ trắng xanh như vậy?”
Đương nhiên là Đạm Đài Lạc Tuyết cũng chú ý tới gương mặt tái nhợt của Hoa
Thần Y.
“Đạm Đài sư tỷ, từ nhỏ ta đã như vậy, sư tỷ đừng phiền lòng!”
Hoa Thần Y kích động trả lời, vừa trả lời, hắn ta vừa điên cuồng nhìn toàn thân
Đạm Đài Lạc Tuyết.
Ánh mắt này khiến lông mày Đạm Đài Lạc Tuyết nhíu chặt.
“Sư đệ, ngươi đây là…”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng mở miệng hỏi.
“Đạm Đài sư tỷ, tỷ đừng lấy làm phiền lòng, chủ yếu là, sư đệ có chút sùng bái
tỷ và đám đại sư huynh!”
Hoa Thần Y cũng nhận ra trạng thái của mình không thích hợp, hít sâu một hơi,
muốn ổn định cảm xúc.
“Đệ sùng bái bọn ta?”
Đạm Đài Lạc Tuyết có chút sửng sốt.
“Đúng vậy! Đạm Đài sư tỷ, trước khi ta gia nhập Vô Đạo Tông đã từng nghe về
chuyện của các sư huynh sư tỷ ở Đại Bỉ vạn tông, sư đệ vẫn luôn rất sùng bái
mấy sư huynh sư tỷ, hiện giờ biết được mấy sư huynh sư tỷ là đồng môn, lúc
này mới khẩn cấp muốn gặp mặt các sư huynh sư tỷ!”
Hoa Thần Y gật đầu nói.
“Cho nên… Đệ mới chạy loạn ở nơi này sao?”
Đạm Đài Lạc Tuyết lập tức hiểu rõ, vì sao vừa rồi Hoa Thần Y lại chạy loạn ở
đây.
“Là sư đệ không đúng.”
Hoa Thần Y cũng hiểu rõ vừa rồi mình không đúng lắm, vội vàng cúi đầu nói
một câu.
“Ừm, đệ nói đệ muốn gặp mấy bọn ta đúng không? Đại sư huynh và nhị sư
huynh không ở trong tông, ta cũng sắp rời tông, có lẽ tam sư huynh cũng không
khác mấy, bây giờ ta phải đi tìm tam sư huynh, nếu sư đệ không ngại, có thể đi
cùng ta.”
Đạm Đài Lạc Tuyết mời.
Đối với thân phận của Hoa Thần Y, nàng chưa từng hoài nghi.
Đâu có người nào dám giả mạo thân phận đệ tử của sư tôn.
Huống hồ, người bình thường đâu vào được Vô Đạo Tông.
Người có thể đi vào Vô Đạo Tông, cũng tuyệt đối không rảnh rỗi nhàm chán, đi
giả mạo đệ tử của sư tôn.
Bên kia, Hoa Thần Y nghe những lời này của Đạm Đài Lạc Tuyết, căn bản
không mang bất cứ do dự gì, trực tiếp gật đầu.
“Sư tỷ! Đương nhiên là ta không ngại!”
Hoa Thần Y luôn miệng nói.
“Vậy thì đi theo ta.”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng nói một câu.
Sau khi nói xong, nàng xoay người đi về phía sơn môn.
Hoa Thần Y vội vàng đuổi kịp Đạm Đài Lạc Tuyết.
Hai người một trước một sau, đi tới phía dưới sơn môn.
…
Rất nhanh, hai người đi tới bên ngoài sơn động của Tô Càn Nguyên.
Tới gần bên ngoài sơn động.
Sát khí bức người tỏa ra, căn bản không cần hoàn toàn đi vào sơn động.
Sát khí này vô cùng khủng bố, cho dù có trận pháp ngăn cản, cũng có thể tràn
ra.
Có thể nghĩ, nếu không có trận pháp trấn áp, toàn bộ sát khí bùng nổ ra, sẽ đáng
sợ cỡ nào.
Đạm Đài Lạc Tuyết cũng rất khéo léo đứng sau lưng Hoa Thần Y, dễ dàng giúp
Hoa Thần Y chặn những sát khí này.
“Đạm Đài sư tỷ…”
“Đây là…”
Hoa Thần Y nhìn thấy sát khí mắt thường có thể thấy được, hạ giọng hỏi.
“Địa Sát, tam sư huynh dùng để luyện thể, bây giờ đệ chỉ là phàm nhân, đừng
tới gần những Địa Sát này, những Địa Sát này sẽ ăn mòn linh hồn cơ thể của
đệ.”
Đạm Đài Lạc Tuyết nhẹ giọng khuyên bảo, hai tay nhẹ nhàng vung lên.
Lực lượng linh hồn tản ra, bảo vệ toàn thân Hoa Thần Y, phòng ngừa Hoa Thần
Y bị Địa Sát ăn mòn.
“Đạm Đài sư tỷ, những Địa Sát này, ta có thể ứng phó.”
Hoa Thần Y trầm tư một lát, điều động tử khí trong cơ thể hắn ta, tỏa ra bảo vệ
toàn thân hắn ta.
Đùng đùng…
Tử khí và Địa Sát chạm nhau, phát ra âm thanh đùng đùng, loáng thoáng còn có
tia lửa lóe lên…
…
Núi Thiên Vụ, sườn núi.
Trước sơn động.
Đạm Đài Lạc Tuyết mặc thanh y, lẳng lặng đứng đó.
Đôi mắt nàng nhìn chằm chằm Hoa Thần Y cách mình không xa.
Khi tử khí trên người Hoa Thần Y lộ ra, Địa Sát trong sơn động giống như bị
hấp dẫn, chen chúc mà đến, không ngừng xông về phía Hoa Thần Y.
Tử khí trên người Hoa Thần Y không cam lòng yếu thế, cũng điên cuồng trào
ra.
Hai khí thể tuyệt nhiên khác biệt va chạm trong không trung, âm thanh đùng
đùng không ngừng vang lên.
Ở mặt ngoài nhìn, người nào cũng không chiếm được thượng phong