Hắn ta cũng từng nghe Tô Hề nói phương pháp của bản thân, chưa từng tự thể
nghiệm, hiện giờ bị Tô Hề nói câu này, hoàn toàn xù lông, ước gì có thể lập tức
so tài với Tô Hề.
Nhưng hắn ta không dám.
Dù sao thân phận còn đó.
Hắn ta là sư đệ, Tô Hề là sư tỷ.
“Lục sư đệ, có vẻ đệ không phục lắm.”
Tuy Tô Hề hồ đồ mơ hồ, nhưng nhìn ra vẻ mặt Hoa Thần Y không thích hợp
lắm, vì thế mở miệng nói.
“Không có, không có, sư tỷ, sao ta có thể không phục.”
Hoa Thần Y vội vàng xua tay nói.
“Ta thấy đệ không phục, không bằng chúng ta so tài một trận đi?”
Tô Hề nâng tay lên, nói.
“Không được không được, sư đệ đâu dám so tài với sư tỷ, sư đệ không dám, sư
đệ không dám.”
Hoa Thần Y lại xua tay, đánh chết cũng không dám nói muốn so tài với Tô Hề.
Không phục thì không phục.
Sau khi hắn ta nhập môn, chưa từng hỏi sư tôn tông quy của Vô Đạo Tông.
Nên không biết trong đó có nói rõ hay không, phải tôn trọng sư huynh sư tỷ,
nhỡ đâu hắn ta không cẩn thận mạo phạm vị sư tỷ này, dẫn tới mạo phạm tông
quy, vậy hắn ta sẽ mất nhiều hơn được.
“Không phục thì không phục, còn nói không dám cái gì.”
Tô Hề nói một câu.
Nàng lập tức cảm thấy nhàm chán, đi tới bậc thang giữa quảng trường đại điện
và đại điện tông chủ ngồi xuống, đôi mắt trong suốt nhìn sàn nhà, không biết
suy nghĩ gì.
“Sư tỷ, tỷ có tâm sự sao?”
Hoa Thần Y đi tới bên cạnh bậc thang, ngồi xuống với Tô Hề.
“Không có.”
Tô Hề nhìn thoáng qua Hoa Thần Y, lắc đầu.
“Sư tỷ, bộ dạng này của tỷ, rất dễ khiến người ta nhìn ra có tâm sự, còn nói
không có.”
Hoa Thần Y mở miệng nói.
“Rất rõ ràng à?”
Tô Hề mở to mắt nhìn Hoa Thần Y.
“Rất rõ ràng.”
Hoa Thần Y nghiêm túc gật đầu.
“Thực ra cũng không có gì, chỉ đang nhớ tới một số chuyện trước đây mà thôi.”
Tô Hề dời mắt nhìn sàn nhà một lần nữa, lẩm bẩm nói.
“Là chuyện phàm tục của sư tỷ sao?”
Hoa Thần Y dò hỏi.
“Ừm… Khi ta còn là phàm tục, đã từng là công chúa của một vương triều phàm
tục, sau này vương triều bị một tông môn tu tiên diệt, thân nhân của ta gần như
đều mất, ta… Ta muốn báo thù, nhưng không biết sư tôn có để ta báo thù hay
không, cũng không biết dựa vào lực lượng của ta hiện giờ, có thể báo thù được
không.”
Sau khi Tô Hề tiến vào tông môn, vẫn luôn đóng chặt trái tim chưa từng mở ra,
lúc này mới nguyện ý nói với Hoa Thần Y.
Đổi lại là bình thường, Tô Hề tuyệt đối không thổ lộ tiếng lòng với người khác.
Nghe thấy những lời này, Hoa Thần Y ở bên cạnh hơi ngẩn người.
Quay đầu nhìn sư tỷ mỗi hành động lời nói đều tràn ngập ngây thơ đáng yêu.
Trong lòng có chút kinh ngạc.
Không ngờ trên người sư tỷ này lại trải qua nhiều chuyện như thế.
Hoa Thần Y hơi suy tư một lát, mới mở miệng.
“Sư tôn chắc chắn nguyện ý để sư tỷ đi báo thù, sư tôn không phải người không
hiểu chuyện, sao có thể không cho sư tỷ đi báo thù, mối thù không đội trời
chung này, không trả thù sao được.”
“Ngoài ra với tu vi của sư tỷ hiện giờ, báo thù chắc chắn đủ, cho dù không đủ,
không phải còn có ta sao? Ta không đủ, còn có mấy sư huynh sư tỷ nữa, mấy sư
huynh sư tỷ của chúng ta quá vượt trội, đều là nhân vật hạng nhất hạng hai
trong Đại Bỉ vạn tông!”
Mượn khuyên giải Tô Hề, Hoa Thần Y liếm mạnh mấy thần tượng sư huynh sư
tỷ của hắn ta.
“Ừm.”
Tô Hề chỉ đáp lại một chữ, cúi đầu nhìn sàn nhà, không biết đang nghĩ gì, cũng
không nói nữa.
Hoa Thần Y ở bên cạnh thấy cảnh này, cũng không tiện nói gì, chỉ có thể im
lặng ngồi trên bậc thang với sư tỷ nhà mình.
…
Cùng lúc đó, trong cung điện của Sở Duyên.
Sở Duyên đang tập trung tinh thần theo dõi màn hình màu lam trước mặt hắn.
Trên màn hình có một đoạn văn tự, hấp dẫn ánh mắt Sở Duyên.
[Cách thời gian kiểm tra đo lường tông môn còn có: 7 phút 52 giây.]
7 phút! Còn 7 phút nữa!
7 phút sau sẽ bắt đầu kiểm tra đo lường tông môn.
Sở Duyên càng lúc càng sốt ruột, ngay cả tĩnh tọa đều không ngồi yên được.
Hắn rất chờ mong kiểm tra đo lường tông môn, hắn cảm thấy cảnh giới của hắn
tăng lên.
Nói ra, từ khi hắn đạt được hệ thống, ngoại trừ bắt đầu trực tiếp biến thành cảnh
giới Nguyên Anh, hắn chưa bao giờ dựa vào hệ thống tăng cảnh giới.
Đây là lần đầu tiên.
Cảnh giới Kim Đan, hắn lại trở lại.
Sở Duyên hít sâu một hơi, khiến cảm xúc của mình bình tĩnh một chút.
Hắn cầm lấy một quyển bí tịch, mở ra đọc.
Bên trong ghi lại các loại phương pháp đạt tới cảnh giới Kim Đan xong, nên tu
hành thế nào.
Sở Duyên tập trung tinh thần nhìn, nhớ kỹ những cấm kỵ trong tu hành của
cảnh giới Kim Đan.
Đợi hắn đọc xong, màn ảnh màu lam trước mặt chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy
bắt đầu tiến vào đếm ngược.
[Cách thời gian kiểm tra đo lường tông môn còn có: 33 giây.]
Sở Duyên không khỏi đóng sách lại.
Dự định lấy được cảnh giới xong, lại chậm rãi đọc bản diệu pháp của cảnh giới
Kim Đan!
33 giây.
Sắp bắt đầu.
Sở Duyên lẳng lặng chờ đợi.
Khi đếm ngược tiến vào mười giây cuối cùng.
Tâm trạng hắn càng không yên lòng.
Biết rõ cảnh giới của hắn đã “vững vàng” tới tay.
Nhưng ngay sau đó, không hiểu sao hắn lại có chút bất an.
Loại cảm giác này…
Giống như lúc trước khi Trương Hàn đâm sau lưng hắn.
Đây là hắn nghĩ nhiều sao?
Hẳn là không thể nào…
Lần này hắn không có sai lầm gì.
Không đợi Sở Duyên nghĩ nhiều, màn ảnh màu lam trước mặt hiện lên một
đoạn văn tự.
[Bắt đầu kiểm tra đo lường đệ tử đạt tiêu chuẩn trong tông môn.]
Bắt đầu…