Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 443

Chẳng lẽ vận may của hắn tốt quá? Nhưng hệ thống chưa nói, trên người hắn có

thể chất số mệnh gì mà.

Sở Duyên thử thăm dò cơ thể của mình, mở ra hình thức điều tra, muốn xem

mình là kiểu mẫu gì.

Chẳng qua hắn chỉ thử thăm dò xem.

Cũng không biết, chức năng điều tra này có thể tra xét mình hay không.

Nhưng khiến Sở Duyên kinh ngạc chính là, chức năng điều tra này, thực sự có

thể điều tra hắn.

Một màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ trước mặt hắn.

[Đối tượng tra xét: Sở Duyên.]

[Chủng tộc: Người.]

[Tu vi: Phàm nhân.]

[Thể chất: Không.]

[Đánh giá: Người này là phàm nhân bình thường nhất, nhận người này làm đồ

đệ, nguy hiểm thành tài cực thấp, nhưng nhân tộc trời sinh có được Tiên Thiên

Đạo Thể, chính là thể chất thích hợp tu luyện nhất, cho nên vẫn có nguy hiểm

nhất định, mong ký chủ tự mình châm chước.]

Kiểu mẫu người qua đường ư?

Thực sự hoàn toàn là người qua đường, không mang theo bất cứ chút đặc biệt

nào?

Gương mặt Sở Duyên lập tức âm trầm.

Nhưng mà đối với thiên phú của mình, trong lòng hắn cũng có chút biết rõ.

Hắn tu luyện đúng là rất chậm.

Nhìn đám đệ tử của hắn, tất cả động một tí chính là Độ Kiếp Hóa Thần.

So ra, hắn thực sự là “người qua đường”.

Nhưng vấn đề không lớn, hắn có hệ thống.

Có chức năng điều tra này, nếu hắn có thể chọn được đệ tử thành tài, vậy hắn

còn chơi cái gì?

Dứt khoát bảo hệ thống đổi tên, tên là hệ thống “tông môn mạnh nhất trong lịch

sử”.

Nhưng mà…

Nếu đổi tên, đổi thành dạy đệ tử thành tài có thể đạt được cảnh giới.

Với tình huống đâm sau lưng hắn như vậy, có thể dạy một đệ tử thành một đệ

tử, biến thành dạy một đệ tử phế một đệ tử hay không?

Sở Duyên lắc đầu, đè ép rất nhiều ý nghĩ trong lòng xuống, bay về phía khách

điếm Tiên Túy.

Hắn cũng nên đi gặp chưởng quầy kia rồi.

Tính ra, đã một khoảng thời gian hắn chưa gặp chưởng quầy kia, không biết con

hàng này bây giờ thế nào.

Nghĩ tới đây, bóng dáng Sở Duyên lay động, lập tức bay về phía khách điếm

Tiên Túy.

Tốc độ của hắn rất nhanh.

Chỉ một lát sau, đã xuất hiện ở trên không khách điếm Tiên Túy.

Nhìn khách điếm người đến người đi phía dưới, Sở Duyên nhẹ nhàng thở ra.

Xem ra khách điếm này kinh doanh không tệ lắm.

Haizz…

Sở Duyên nhìn bảng hiệu của khách điếm Tiên Túy, im lặng thở dài một hơi.

Nói ra, khách điếm Tiên Túy này, có mối quan hệ rất sâu xa với hắn.

Khi hắn ở thời đỉnh phong, còn là cảnh giới Nguyên Anh đã đến khách điếm

Tiên Túy này.

Sau này cảnh giới Kim Đan cũng tới…

Hình như mỗi lần hắn xuống cảnh giới, đều tới đây một lần.

Lần này tới, hắn càng biến thành phàm nhân…Sở Duyên chỉ có thể cảm khái

thế sự vô thường.

Nhưng mà hắn cố gắng một chút, lần sau tới, chắc chắn cảnh giới sẽ tăng lên.

Sở Duyên lắc đầu, bay xuống phía dưới.

Hắn rơi xuống trước cửa khách điếm Tiên Túy, quanh người quấn quanh chút

kim quang trông có vẻ rất bất phàm, chỉ mới nhìn, giống như thấy Thiên Địa

một phương, mà không phải một người.

Khi hắn đi vào, đám phàm nhân đang vui chơi giải trí ở tầng một đều chú ý tới

hắn.

Chẳng qua nằm ngoài dự đoán của Sở Duyên chính là, đám phàm nhân này

không giống như trước, sinh ra sợ hãi, mà làm như không có chuyện gì tiếp tục

ăn uống.

Giống như đã quen nhìn thấy tu tiên giả xuất hiện.

“Kỳ lạ, vì sao những người này khác trước rồi?”

Sở Duyên nói thầm một câu.

Hắn nhớ mang máng, lúc trước đám phàm nhân nhìn thấy tu tiên giả, đều vô

cùng sợ hãi.

Vậy mà bây giờ bình tĩnh như thế.

Giống như quá quen thuộc.

Điều này khiến Sở Duyên cảm thấy kỳ lạ.

Hắn không biết rằng, từ sau Đại Bỉ vạn tông, chuyện quan hệ giữa hắn và

chưởng quầy của khách điếm Tiên Túy rất tốt đã sớm truyền ra.

Không ít người đến từ Trung Châu, muốn thông qua chưởng quầy này làm quen

với Sở Duyên.

Tuy Thái Nhất Kiếm Tông vẫn luôn cấm đám người Trung Châu tiến vào giới

phàm tục, nhưng vẫn có người thành công tiến vào.

Trong đó số lượng còn không ít.

Chuyện này dẫn tới đám phàm nhân ở khách điếm Tiên Túy, thường xuyên nhìn

thấy tu tiên giả, cũng luyện thành thói quen.

Nhưng Sở Duyên không biết điểm này.

Hắn gọi một tiểu nhị, bảo tiểu nhị đi gọi chưởng quầy xuống, tự mình đứng ở

đó đợi, thuồng dùng chức năng điều tra, xem xét những người qua đường, nhìn

xem có người kiểu mẫu không giống như vậy hay không.



Tầng ba.

Lúc này, chưởng quầy đang tính sổ hàng ngày.

Từ khi thanh danh của khách điếm Tiên Túy lão ta truyền tới giới tu tiên, thu

nhập của lão ta có thể nói là đại phát tài.

Kiếm được gọi là đầy bồn đầy bát.

Quan trọng nhất là, nhân mạch của lão ta mở rộng ra ngoài.

Nhưng mà chưởng quầy không mấy vui vẻ.

Lão ta biết rõ, những người này đều vì Sở Duyên, mới lựa chọn kết bạn với lão

ta.

Vì thông qua lão ta, gặp được Sở Duyên.

Nhưng đã lâu rồi Sở Duyên không tìm lão ta, chuyện này khiến lão ta vô cùng

sốt ruột.
Bình Luận (0)
Comment