Hắn ta là đàn ông không tiện chiếu cố nữ hồ yêu này, Tô Hề thuận tiện hơn
nhiều!
Đôi mắt Lý Nhị Cương sáng lên, vội vàng dặn dò một câu, bảo Đồ Tuyết Hi và
Đồ Dạ Lân không được rời đi, ngoan ngoãn đứng tại chỗ đợi hắn ta, sau đó vội
vàng tiến lên trước, đi tìm Hoa Thần Y và Tô Hề…
…
Trong khu vực Đông Châu.
Núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông, quảng trường đại điện.
Hoa Thần Y và Tô Hề đứng ở đó, ánh mắt đánh giá Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân
ở phía xa.
“Cho nên dựa theo lời ngươi nói, hai vị này là đệ tử sư tôn mới thu nhận, cũng
là thất sư muội và bát sư đệ của bọn ta?”
Hoa Thần Y xoa cằm, chậm rãi mở miệng nói.
“Đúng, đúng, lúc này tông chủ ở bên sơn môn, tông chủ bảo ta dẫn hai vị đại
nhân này đi thu thập một chút, nhưng trên người hai vị đại nhân này đều là vết
thương, mà một vị trong đó là nữ, ta thực sự không tiện, cho nên mời hai vị giúp
đỡ.”
Lý Nhị Cương cười khổ nói.
“Ừm… Không thành vấn đề, vậy sư muội kia giao cho ta đi.”
Tô Hề gật đầu.
Trợ giúp sư đệ sư muội, đương nhiên là nàng nguyện ý.
Nàng chưa từng quên những lời sư tỷ sư huynh dặn dò nàng.
Phải trợ giúp đồng môn.
“Đợi một lát, trên người hai vị sư muội sư đệ này đều là vết thương, trong cơ
thể giống như bị người ta hạ ba loại kịch độc hành hạ, tròng mắt bị khoét ra, cái
đuôi cũng bị cắt, trên người không có chỗ nào lành lặn, muốn thu thập, cũng
phải chữa trị vết thương trước.”
Hoa Thần Y xua tay nói.
Với nhãn lực của hắn ta, liếc mắt một cái có thể nhìn ra mọi thứ.
“Hả? Trên người hai vị sư muội sư đệ này… Rốt cuộc xảy ra chuyện gì thế?”
Tô Hề kinh ngạc một lát.
Nàng căn bản không ngờ tới, vậy mà trên người hai đồng môn này thảm như
thế.
“Không biết, có lẽ liên quan tới chuyện quá khứ của bọn họ, sư tỷ, chuyện
chúng ta phải xông qua Giới Luật Điện, có lẽ cần hoãn một thời gian, ta chữa trị
vết thương thay sư đệ sư muội trước đã.”
Hoa Thần Y lắc đầu nói.
Hắn và Tô Hề xông qua cự tháp ở Giới Luật Điện, qua đến tầng thứ chín, thì bị
đánh xuống.
Vốn định lát nữa, lại xông qua một lần.
Nhưng mà nhìn tình hình trước mắt, chỉ sợ tạm thời không được.
“Ừm, việc này nói sau cũng được, sư đệ, đệ chữa trị vết thương giúp sư đệ sư
muội mới vào cửa đi.”
Đương nhiên là Tô Hề không có ý kiến.
Nghe thấy những lời này, Hoa Thần Y không nói gì thêm, cất bước đi tới trước
người Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân.
Lỗ tai của Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân cử động, lập tức phát hiện người tới gần
bọn họ không phải người vừa rồi, trong lòng lập tức đề phòng hơn.
“Ngươi là ai?”
Hai cái tai hồ của Đồ Tuyết Hi dựng thẳng, vô cùng cảnh giác nói.
“Ta là lục sư huynh của hai ngươi, yên tâm, ta không có ác ý với các ngươi, ta
am hiểu y đạo, tới đây chữa trị vết thương cho hai ngươi mà thôi.”
Giọng nói của Hoa Thần Y rất nhẹ, chậm rãi nói.
Hắn ta biết rõ, chỉ sợ hai con hồ yêu này gặp cảnh ngộ gì đó, cho nên đề phòng
mới nặng như vậy.
“Đúng vậy đúng vậy, hắn là lục sư huynh của các ngươi, không phải sợ, lục sư
huynh của các ngươi tu y đạo, trên người các ngươi có nhiều vết thương, hắn tới
chữa trị vết thương giúp các ngươi.”
Lý Nhị Cương ở một bên thấy thế, vội vàng đi tới, sợ hai con hồ yêu này hiểu
lầm cái gì.
Tô Hề cũng ở một bên không nói gì, im lặng nhìn hai con hồ yêu này, trong mắt
tràn ngập vẻ thương hại.
“Lục, lục sư huynh?
Giọng nói của Đồ Tuyết Hi hơi run run.
“Không sai.”
Hoa Thần Y trầm giọng trả lời.
“Lục sư huynh, chữa trị giúp ta trước đi.”
Đồ Dạ Lân đột nhiên đi lên một bước, mở miệng nói.
“Không, lục, lục sư huynh, chữa trị giúp ta trước đi.”
Đồ Tuyết Hi kéo đệ đệ nhà mình lại, đi tới nói.
Nhìn thấy cảnh này, Hoa Thần Y lắc đầu cười, hắn ta nhìn ra được, hai con hồ
yêu này lo lắng hắn ta chữa trị có nguy hiểm, cho nên tranh nhau đứng ra, thử
nghiệm trước.
“Không cần, hai người cùng chữa trị là được.”
Hoa Thần Y mở miệng nói.
Sau khi nói xong.
Hắn vung tay lên.
Quang mang màu phỉ thúy từ trong ống tay áo hắn bay ra, nhanh chóng bao phủ
Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân.
Dưới hào quang, Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đều nhao nhao hôn mê ngã ra, vết
thương trên người hai người nhanh chóng được chữa trị.
“Chuyện này, Hoa đại nhân, sẽ không xảy ra vấn đề gì đúng không?”
Lý Nhị Cương đi tới, có chút lo lắng hỏi.
“Yên tâm, y đạo của ta, đây là y khí chữa trị thuần túy nhất, tốt hơn phương
pháp động một tí thuốc bổ, không được thì độc dược của ngươi nhiều lắm, bọn
họ ngất xỉu chỉ vì độc tố trên người bị loại bỏ, cơ thể lập tức không chịu nổi,
mới ngất xỉu mà thôi.”
Hoa Thần Y trợn trừng mắt nói.
Lý Nhị Cương cười ngượng ngùng, ngoan ngoãn lui xuống