Khi Đồ Tuyết Hi hiểu ra, hốc mắt nàng truyền tới từng đợt cảm giác nóng rát.
Nàng không khỏi che kín đôi mắt.
Vốn định nói gì đó.
Ở sâu trong tim nàng từng đoạn văn tự đột nhiên sinh ra.
Giống như tự nhiên sinh ra…
Đây là từ không đến có chân chính sao?
Đồ Tuyết Hi rơi vào trầm tư, giống như đang nghiên cứu những văn tự đột
nhiên xuất hiện.
…
Bên kia, Hoa Thần Y dốc hết toàn lực chống cự lực lượng của Trấn Ma Tháp.
Hắn ta không ngừng thôi động Tử Tâm, tử khí liên tục không ngừng phóng
thích ra.
Ở bên trong Trấn Ma Tháp này lực lượng của hắn ta giống như bị suy yếu, căn
bản không thể toàn lực ứng phó.
Cùng lắm chỉ có thể phát huy ra một nửa lực lượng.
Cảnh này khiến hắn ta rất nhức đầu, chỉ có thể miễn cưỡng hình thành cục diện
giằng co với Trấn Ma Tháp, không thể tiến thêm một bước.
“Trấn Ma Tháp! Hai người này đều là đệ tử của sư tôn ta, bọn họ đã mất lực
lượng thông qua cửa này, ta giúp bọn họ một chút thì có làm sao, ngươi cần gì
phải gây sự như thế?”
Hoa Thần Y bất đắc dĩ, định trao đổi với Trấn Ma Tháp này một chút.
“Ngươi phá quy củ trước! Nếu không qua cửa, thì rời khỏi tháp, ngươi phá quy
củ, đây là lỗi của ngươi!”
Một giọng nói chậm rãi truyền ra.
Những lời này vừa vang lên, Hoa Thần Y sửng sốt một lát, trên mặt lộ vẻ khó
xử.
Tính như vậy, đúng là hắn ta sai.
Nói chuyện này ra, sư tôn cũng không thể phân xử thay hắn ta.
Khi Hoa Thần Y cảm thấy vô cùng khó xử.
Sau lưng hắn ta khí tức huyễn hoặc khó hiểu đột nhiên sinh ra.
Hoa Thần Y xoay người nhìn theo bản năng.
Chỉ thấy Đồ Tuyết Hi đứng ở góc bên cạnh không biết từ lúc nào đã đằng không
bay lên, quanh người lóng lánh hào quang màu bạc.
Mảnh vải che khuất hai mắt Đồ Tuyết Hi đã không thấy nữa, chỗ hốc mắt nàng
được hào quang chói màu bạc chói mắt bao trùm, quan sát phía dưới, giống như
thần đang nhìn nhân gian ở phía xa.
“Sư huynh.”
Đôi mắt Đồ Tuyết Hi nhìn bốn phía, cuối cùng nàng nhìn Hoa Thần Y.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy bộ dạng của vị sư huynh này.
“Ừm… Hả? Sư muội, muội…”
Hoa Thần Y hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Hắn ta ngơ ngác nhìn Đồ Tuyết Hi đứng giữa không trung.
Đây…
Đây là ngộ ra rồi hả?
Một đợt quật khởi?
Như vậy cũng quá nhanh rồi.
Hơn nữa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hắn ta giằng co với Trấn Ma Tháp một lát, người này quật khởi rồi ư?
Hoa Thần Y vẫn luôn không ngờ tới đã xảy ra chuyện gì.
Chỉ trong nháy mắt, sư muội này xuất hiện lực lượng mới.
Chẳng lẽ đây là một khi đắc đạo trong truyền thuyết?
“Sư huynh, đây là lần đầu tiên sư muội nhìn thấy huynh.”
Đồ Tuyết Hi nhìn Hoa Thần Y, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp.
“Sư muội, muội đây là…”
Hoa Thần Y vẫn không biết nên nói gì.
Hắn ta ngẩng đầu nhìn thẳng đôi mắt được ngân quang bao trùm của Đồ Tuyết
Hi, không biết vì sao hắn ta cảm thấy hơi sợ hãi.
“Ta cũng không biết, hình như là… Đột nhiên lĩnh ngộ ra đạo sư tôn truyền
cho?”
Đồ Tuyết Hi nhìn hai tay mình một lát, nàng có thể cảm nhận được trạng thái
huyền diệu này mạnh cỡ nào.
“Lĩnh ngộ ra rồi hả?”
Hoa Thần Y im lặng.
Như vậy ngộ ra rồi ư?
Vì sao lúc trước khi hắn ta muốn “ngộ đạo”, phải uống thuốc mỗi ngày, cuối
cùng còn uống độc dược, trải qua một đoạn thời gian mới có thể thành công.
Đến lượt Đồ Tuyết Hi thì khác, đây cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, đột
nhiên giống như bật hack?
“Sư huynh, đợi sư muội lát nữa tán gẫu với huynh, hiện giờ sư muội giải quyết
huyễn tượng trước đã, mong sư huynh bảo hộ đệ đệ ta.”
Đồ Tuyết Hi quay đầu nhìn về phía huyễn tượng hồ yêu trung niên, khí chất ôn
hòa đột nhiên thay đổi, lạnh lùng nhìn huyễn tượng hồ yêu trung niên kia.
Cho dù chỉ là ảo giác, vẫn khiến nàng cảm thấy vô cùng phẫn nộ.
Đây là oán hận tích lũy theo thời gian.
Lúc trước nàng không có sức lực phản kháng, chỉ có sợ hãi diễn sinh ra.
Hiện giờ nàng có năng lực phản kháng, những oán khí tích lũy này, đương nhiên
sẽ lấy phương thức như giếng phun bùng nổ ra.
“Ngươi! Đáng chết!”
Đồ Tuyết Hi nhìn về phía huyễn tượng hồ yêu trung niên, chậm rãi nâng tay lên.
Theo tay nàng nâng lên.
Không gian bốn phía nổi lên từng gợn sóng.
Trên đám mây, cảnh tượng mây mù trùng điệp đều bị nghiền nát mở ra, thay
vào đó là từng trận hỏa diễm khiến người ta cảm thấy khủng bố bay lên.
Hỏa diễm gần như xuất hiện chỉ trong nháy mắt, đã bao trùm cả đám mây.
Ở trong ngọn lửa, mơ hồ giống như có vô số ác quỷ đang gầm thét, đang vùng
vẫy, mong muốn lao ra, hủy diệt thế giới này.
“Từ không đến có! Toàn bộ tùy tim! Ta cho rằng nó có, vậy thì nó có!”
Đồ Tuyết Hi nhìn chằm chằm huyễn tượng hồ yêu trung niên, lạnh lùng nói,
khác biệt hoàn toàn với bộ dạng trước đây