Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 531

Một trưởng lão cất bước đi về trước, bóng người như quỷ mị, nhanh chóng đi

tới trước người một đệ tử, vươn tay vỗ bả vai đệ tử kia.

Đệ tử kia xoay người, nhìn thoáng qua trưởng lão, nhận rõ thân phận của trưởng

lão, vội vàng hành lễ.

“Đệ tử tham kiến trưởng lão! Xin hỏi trưởng lão có chuyện gì cần đệ tử?”

Đệ tử vội vàng hỏi.

“Ngươi… Ngươi có cảm thấy cơ thể không thoải mái hay không?”

Trưởng lão cau mày hỏi.

“Đệ tử rất tốt mà, trưởng lão làm sao vậy?”

Ánh mắt đệ tử kỳ lạ nhìn trưởng lão.

“Không sao ư? Không sao là tốt, có thể là ta nhìn nhầm.”

Vẻ mặt trưởng lão cổ quái, đánh giá đệ tử này từ trên xuống dưới một lần, đúng

là không thấy gì.

Trưởng lão này lắc đầu.

Không hiểu vì sao nhìn những đệ tử này, sẽ cảm thấy kỳ lạ.

Lão ta xoay người nhìn về phía mấy trưởng lão kia, đang định nói gì đó, bỗng

nhiên lão ta mở to mắt nhìn, lão ta lại nhìn mấy trưởng lão một lần nữa.

Chỉ mới quay đầu đi một lát, vì sao lão ta nhìn mấy trưởng lão này, cũng cảm

thấy hơi kỳ lạ.

Cảm thấy, hình như đã giống với những đệ tử này.

Kỳ lạ…

“Chẳng lẽ mắt ta có vấn đề?”

Trưởng lão này không khỏi sinh lòng hoài nghi, ra sức dụi mắt, cảm thấy là tại

mắt mình.

Tay lão ta mới vươn ra, đột nhiên toàn thân lão ta chấn động, trong đôi mắt lộ ra

đờ đẫn.

Ngay sau đó, trưởng lão này giống như tượng gỗ, xoay người rời đi, đi xử lý

chuyện của mình trước.

Lúc này, cả tông môn đều giống như bị bàn tay vô hình thao túng…



Sáng sớm ngày hôm sau, Thiên Diễn Tông, đại điện phó tông chủ.

Tông chủ Huyền Cực ngồi khoanh chân cả đêm vẫn cảm thấy tinh thần có chút

bất an.

Lão ta dự định đi tìm thái thượng trưởng lão vẫn luôn ẩn nấp trong Thiên Diễn

Tông, coi như là quân bài cảnh giới Độ Kiếp chưa lật hỏi một chút.

Xem rốt cuộc Thiên Diễn Tông bọn họ từng đắc tội người nào hay không.

Lão ta mới đi ra đại điện, thì sửng sốt một lát.

Nhìn đệ tử đi tới đi lui ở bốn phía, tông chủ Huyền Cực sinh ra cảm giác kỳ lạ.

Chuyện này…

Sáng sớm tinh mơ, một đống người ở đây đi tới đi lui làm gì.

Có bận như vậy à?

Hơn nữa tuy ngày hôm qua lão ta ngồi khoanh chân, nhưng thần thức dù ít dù

nhiều vẫn chú ý tới bên ngoài.

Nửa đêm hôm qua tiếng bước chân giống như không ít, sáng hôm nay tiếng

bước chân vẫn nhiều.

Đám đệ tử này đều không cần đi ngủ, không cần tu luyện à?

Hay là nói, gần đây Thiên Diễn Tông có hoạt động gì đó?

Tông chủ Huyền Cực nhìn đám đệ tử kỳ lạ, cẩn thận suy nghĩ một lát, sau đó

lập tức xác định, gần đây Thiên Diễn Tông bọn họ không có hoạt động gì.

Lão ta càng nghĩ càng cảm thấy kỳ lạ.

Sau khi suy nghĩ một lát, lão ta vốn định hỏi đệ tử một chút, nhìn xem rốt cuộc

đám đệ tử đang làm gì.

Tông chủ Huyền Cực tiến lên trước, gọi một người trong đó.

Đệ tử kia xoay người nhìn về phía tông chủ Huyền Cực, vội vàng hành lễ vấn

an, toàn bộ đều giống y như đúc ngày thường.

“Vì sao các ngươi không đi tu luyện? Ta thấy các ngươi giống như ở ngoài này

đi cả đêm, các ngươi đang làm gì thế?”

Tông chủ Huyền Cực nói ra tất cả nghi vấn trong lòng mình.

“Tông chủ, bọn ta chỉ đang tìm một thứ.”

Tên đệ tử này nhìn xung quanh một lát, xác định không có ai chú ý tới bọn họ

xong, nhỏ giọng nói.

“Tìm đồ sao? Tìm thứ gì mà khiến các ngươi tìm cả đêm?”

Tông chủ Huyền Cực nhíu mày, cảm thấy khó hiểu.

“Chính là tìm thứ này, tông chủ ngươi nhìn xem, chỗ ta có manh mối.”

Đệ tử này cho tay vào trong ngực, giống như muốn lấy ra thứ gì đấy.

Tông chủ Huyền Cực cũng khẽ ngẩng đầu, nhìn chăm chú, muốn nhìn xem sẽ là

thứ gì, mà khiến đám đệ tử hơn nửa đêm đều không ngủ, tìm kiếm khắp nơi.

Ngay khi tông chủ Huyền Cực nhìn vô cùng chăm chú, đột nhiên trong lúc này,

dị tượng thay đổi.

Chỉ thấy đệ tử kia lấy ra một con dao găm tỏa ra ánh huỳnh quang, đâm về phía

tông chủ Huyền Cực.

Sắc mặt tông chủ Huyền Cực thay đổi, trong mắt lão ta hiện lên lửa giận, khí

thế toàn thân chấn động mạnh, trực tiếp giết chết đệ tử này.

Đệ tử kia căn bản không có lực đánh trả.

Cảnh giới giữa hai bên chênh lệch quá lớn.

Đệ tử lập tức bị miểu sát.

“Rốt cuộc người này là ai, vì sao dám ra tay như vậy!”

Tông chủ Huyền Cực nổi giận nói.

Ánh mắt lão ta đảo qua đám đệ tử ở đây.

Uy áp thuộc về cảnh giới Độ Kiếp tỏa ra.

Chỉ trong nháy mắt, các đệ tử đều quỳ rạp trên đất, không thể nhúc nhích.

Tông chủ Huyền Cực rất tức giận.

Lão ta ở địa phận tông môn nhà mình, bị một đệ tử ám sát.

Nhìn xu thế của đệ tử kia, rõ ràng cho thấy dốc toàn lực ra tay.

Quan trọng nhất chính là, lão ta vẫn luôn không biết xảy ra chuyện gì, không lý

do bị ám sát.
Bình Luận (0)
Comment