Núi Thiên Vụ, sơn môn của Vô Đạo Tông.
Giờ phút này sắc mặt của Sở Duyên có vẻ hơi tái nhợt nhìn trước mặt mình, chỉ
có hắn mới có thể nhìn thấy màn hình màu xanh thẳm. Một dòng chữ trên màn
hình đang nhấp nháy không ngừng.
[Đang tiến hành kiểm tra tông môn, xin ký chủ chờ một lát.]
Kiểm tra tông môn đã bắt đầu…
Hắn bị Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đâm sau lưng…
Kết thúc rồi. Bên dưới cảnh giới phàm nhân, có cảnh giới quái quỷ gì…
Sở Duyên nghĩ tới đây, hắn cảm thấy trái tim đã nguội lạnh đi phân nửa. Hắn
còn chưa kịp nghĩ nhiều, bên tai đã vang lên một giọng nói.
“Sư tôn, lần này hai người đệ tử đến đây…”
Chỉ thấy Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân đang đến gần, vừa định chuẩn bị nói gì đó
thì…
Hai người bọn họ còn chưa nói xong, Sở Duyên đã ngẩng đầu nhìn về phía bọn
họ. Trong ánh mắt của hắn mang theo tức giận và thất vọng dày đặc. Mệt cho
hắn còn nghĩ rằng hai đứa đệ tử này chắc chắn sẽ phế, không ngờ rằng hai đứa
đệ tử này lại chơi hắn một vố như vậy.
“Về đi! Quay về tông, tự mình tới Giới Luật Điện, không có mệnh lệnh của bổn
tọa thì không được phép rời khỏi!”
Sở Duyên hít sâu một hơi, nhìn về phía hai đệ tử này, chậm rãi mở miệng nói.
Bây giờ hắn không rảnh tính sổ với hai đệ tử này, chỉ có thể kêu hai đệ tử này đi
trước. Hiện tại quan trọng nhất vẫn là phải xem kết quả kiểm tra tông môn.
“Sư tôn?”
Đồ Tuyết Hi cảm thấy mờ mịt, nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua đệ đệ mình,
phát hiện Đồ Dạ Lân cũng mê mang.
Sao vô duyên vô cớ sư tôn lại giận dữ như vậy?
“Về đi!”
Sở Duyên cứng rắn quát lớn.
“Vâng, sư tôn.”
Đồ Tuyết Hi không dám hỏi thêm, đối mặt với sư tôn đang tức giận, bọn họ
càng không dám trái lời, chỉ có thể ngoan ngoãn rời khỏi, quay trở lại trong
tông.
Thấy cảnh tượng này, lửa giận của Sở Duyên vẫn không thể nào dập tắt. Hắn
nóng nảy nhìn về phía màn hình xanh thẳm trước mặt, muốn xem thử cuối cùng
nên xử lý tình huống của mình thế nào, đồng thời cũng muốn xem thử có phải
cái hệ thống này bị hỏng hay không, chẳng phải đã bảo chắc chắn sẽ phế hả?
[Đệ tử chính thức trong tông môn hiện tại: 3]
[Đệ tử: Đồ Tuyết Hi, Đồ Dạ Lân, Tư Nhạc]
[Bắt đầu kiểm tra]
[Kiểm tra hoàn tất, bên dưới là thông tin kiểm tra của đệ tử “Đồ Tuyết Hi”]
[Kiểm tra đệ tử: Đồ Tuyết Hi]
[Tu vi: Phàm nhân?]
[Cấp bậc chiến lực:?]
[Đánh giá tổng hợp: Đệ tử này vốn dĩ chắc chắn sẽ phế, nhưng theo sự xuất hiện
của yếu tố bất khả kháng dẫn đến thành tài, tuy không phải là trách nhiệm của
ký chủ nhưng vẫn được ký chủ nhận làm đồ đệ, vì vậy kí chủ phải gánh vác.]
[Xác định đệ tử này đã thành tài, trừ của ký chủ một đại cảnh giới.]
…
[Kiểm tra đệ tử: Đồ Dạ Lân]
[Tu vi: Phàm nhân?]
[Cấp bậc chiến lực:?]
[Đánh giá tổng hợp: Đệ tử này vốn dĩ chắc chắn sẽ phế, nhưng theo sự xuất hiện
của yếu tố bất khả kháng dẫn đến thành tài tuy không phải là trách nhiệm của ký
chủ nhưng vẫn được ký chủ nhận làm đồ đệ, vì vậy kí chủ phải gánh vác.]
[Xác định đệ tử này đã thành tài, trừ của ký chủ một đại cảnh giới.]
…
[Kiểm tra đệ tử: Đồ Tư Nhạc]
[Tu vi: Cảnh giới Trúc Cơ?]
[Cấp bậc chiến lực:?]
[Đánh giá tổng hợp: Đệ tử này là nhạc yêu, hơn nữa không có bát âm chi nhạc,
có thể tiêu tán bất kỳ lúc nào, vốn là đệ tử chắc chắn sẽ phế, nhưng cũng gặp
phải yếu tố bất khả kháng, dẫn đến thành tài, ký chủ cũng phải chịu trách
nhiệm]
[Xác định đệ tử này đã thành tài, trừ của ký chủ một đại cảnh giới]
[Kiểm tra tổng hợp hoàn tất, trừ của ký chủ ba đại cảnh giới]
[Kiểm tra thấy cảnh giới hiện tại của ký chủ là cảnh giới Phàm Nhân hậu kỳ]
[Đã trừ một đại cảnh giới, cảnh giới hiện tại của ký chủ là cảnh giới Phôi Thai
hậu kỳ]
[Đã trừ đại cảnh giới thứ hai, cảnh giới hiện tại của ký chủ là cảnh giới Tế Bào
hậu kỳ]
[Đã trừ đại cảnh giới thứ ba, cảnh giới hiện tại của ký chủ là cảnh giới Địa Chi
hậu kỳ (người do thiên địa dựng dục, cảnh giới Địa Chi là thân thể trả đại địa,
chỉ còn lại linh hồn)]
Cảnh… Cảnh giới Địa Chi?
Là cái gì?
Sở Duyên bối rối.
Hắn thậm chí không kịp suy nghĩ chuyện Tư Nhạc cũng thành tài. Hắn cảm thấy
vô cùng nghi hoặc về “cảnh giới Địa Chi” này. Nhưng không đợi hắn nghi hoặc
bao lâu, Sở Duyên đã hiểu “cảnh giới Địa Chi” là cái gì.
Dưới ánh mắt của hắn, cơ thể hắn bắt đầu phát sáng. Ánh sáng này càng lúc
càng chói mắt… Càng lúc càng lấp lánh… Sau đó lập lòe. Cơ thể của hắn liền
biến thành vô số hạt ánh sáng.
Đây là cái gì?
Sở Duyên trừng to hai mắt, hắn đưa tay muốn chạm vào cơ thể của mình. Vừa
chạm vào hắn đã lập tức nổ tung.
Ầm!
Một tiếng thật lớn vang lên, cơ thể của hắn giống như tan vỡ, vô số hạt ánh sáng
phân tán khắp nơi, hòa vào mặt đất.