Cơ thể của hắn cũng không còn?
Sở Duyên không hiểu đầu cua tai nheo gì. Hắn cúi đầu nhìn thử, cơ thể giống
như sương mù, như tồn tại, rồi lại như không hề tồn tại, vô cùng quái dị.
Cái gì đây?
Cảnh giới Phàm Nhân giáng xuống ba cảnh giới, cơ thể cũng không còn? Thế
này có nghĩa hắn chỉ còn lại linh hồn thôi sao?
Nhưng hắn không xong đời là may.
Nghĩ tới đây, Sở Duyên liền không nhịn được thở phào nhẹ nhõm. Có khoảnh
khắc hắn đã cảm thấy mình không còn tồn tại. Cũng may, cũng may, hắn chưa
xong đời. Nếu như chưa xong đời, vậy hắn cũng nên tìm hệ thống tính sổ một
trận đúng không?
Giờ phút này trong lòng Sở Duyên không còn chút oán giận với ba đệ tử mới
đâm lén sau lưng mình mà chỉ còn lại phẫn nộ với hệ thống. Rõ ràng đã nói là
chắc chắn sẽ phế, kết quả mẹ nó tất cả đều thành tài. Uổng công hắn tin tưởng
cái hệ thống này như vậy.
Sở Duyên không kịp thăm dò tình huống cơ thể của mình hiện tại, ánh mắt hắn
trực tiếp tập trung vào màn hình xanh thẳm trước mặt.
[Kiểm tra đánh giá tổng hợp thất bại]
[Kiểm tra thấy ký chủ cố ý vi phạm quy tắc hệ thống, mở hình thức trí tuệ nhân
tạo, điều tra thể xác và tinh thần của ký chủ]
[Hình thức trí tuệ nhân tạo đã mở]
Một bóng mờ mà Sở Duyên quen thuộc - Tiểu Trí chậm rãi xuất hiện.
“Ký chủ muốn làm gì?”
“Hệ thống ngươi có ý gì?”
Gần như trong nháy mắt, trí tuệ nhân tạo Tiểu Trí và Sở Duyên cùng mở miệng.
Một người một bóng đều đang chất vấn đối phương, bầu không khí bỗng chốc
đông cứng lại. Sở Duyên nhìn bóng mờ “Tiểu Trí”, bóng mờ “Tiểu Trí” cũng
nhìn Sở Duyên. Một lúc lâu sau, Sở Duyên mới mở miệng phá vỡ bầu không
khí ngưng đọng này.
“Hệ thống, ngươi nói xem là ai đánh giá chắc chắn sẽ phế? Bây giờ ba đệ tử này
đều thành tài, ngươi lại hạ cảnh giới của ta là sao?”
Sở Duyên trừng to hai mắt, chỉ vào bóng mờ, giọng điệu hơi lạnh.
Hệ thống này bị bệnh hả?
Rõ ràng là sai lầm của mình, bây giờ lại hạ cảnh giới của hắn, còn hỏi hắn
“Muốn làm gì?”.
“Ký chủ, đánh giá của hệ thống sẽ không sai, quả thực ba người đệ tử của ký
chủ chắc chắn sẽ phế, nhưng vì xuất hiện yếu tố bất khả kháng nên ba đệ tử này
đều thành tài.”
Giọng điệu của bóng mờ vẫn cứng ngắc máy móc.
“Yếu tố bất khả kháng? Vậy ngươi nói xem là yếu tố bất khả kháng gì?”
Sở Duyên không nhịn được châm biếm.
Có yếu tố bất khả kháng ngươi cũng không nhắc, đợi kiểm tra tông môn xong
thì đổ cho yếu tố bất khả kháng. Cái hệ thống này, không đáng tin!
Còn không đáng tin hơn huyền học!
Nhắc tới huyền học, Sở Duyên chỉ muốn khóc. Lúc trước ống thẻ kia đã nhắc
nhở hắn không chỉ một lần, nhưng hắn nhất quyết không chịu tin vào huyền
học. Nếu như trời cao có thể cho hắn thêm một cơ hội, nhất định hắn sẽ giương
cao ngọn cờ huyền học, ai không tin huyền học thì hắn sẽ đánh người đó…
…
Sơn môn Vô Đạo Tông.
Đối mặt với sự ép hỏi của Sở Duyên, bóng mờ “Tiểu Trí” rõ ràng ngơ ngác,
không trả lời ngay, dường như nó đang suy nghĩ. Một lúc lâu sau, bóng mờ Tiểu
Trí mới mở miệng tiếp.
“Theo như hệ thống kiểm tra, nghi ngờ yếu tố bất khả kháng có 50% khả năng
là do miệng của ký chủ, 30% khả năng là do ba đệ tử nhận được cơ duyên, 10%
khả năng là trên người đệ tử có chí bảo đảo loạn dò xét của hệ thống, 5% khả
năng… 0.00000001% khả năng là do hệ thống mắc sai lầm.”
Bóng mờ lặng lẽ nói ra những khả năng này.
Nghe thấy thế, Sở Duyên trực tiếp bùng nổ. Hệ thống này liệt kê nhiều khả năng
như vậy, có tới 50% là do miệng của hắn? Bắt hắn gánh nồi to như vậy? (chỉ nỗi
oan)
Do miệng của hắn? Miệng của hắn đã được khai quang rồi hả?
Vậy mà còn bắt hắn tới gánh nồi?
Sở Duyên cũng biết đại khái ý của hệ thống. Nó đang nói đến chuyện hắn lừa
gạt đệ tử chứ gì nữa. Nhưng lừa gạt còn có thể trực tiếp nghịch chuyển thành tài
hả?
Hệ thống đang kể chuyện cười à.
“Thế nên ý ngươi là vì ta nói bậy nói bạ khiến những đệ tử kia thành tài sao?”
Sở Duyên bị lời nói trí tuệ nhân tạo của hệ thống chọc cho giận quá hóa cười.
“Theo như hệ thống kiểm tra, có 50% khả năng, yếu tố bất khả kháng tới từ
miệng của ký chủ, nhưng vẫn còn 50% khả năng không phải do miệng của ký
chủ.”
Bóng mờ rất cứng ngắc trả lời Sở Duyên, vô cùng máy móc.
“Vậy ngươi kiểm tra cho ta miệng ta có phải là miệng của thiên đạo hay không?
Nói ra là trở thành sự thật hả?”
Sở Duyên cũng bị hệ thống này chọc cho giận dữ.
Vậy mà đổ lỗi cho miệng của hắn. Chuyện này có thể sao?
Nếu thật sự do miệng của hắn, vậy Sở mỗ hắn sẽ lập tức… lập tức…
Sở Duyên nhìn chung quanh một chút, cảm thấy hình như mình đã từng nói
những lời này. Những lá cờ (flag) nên cắm hắn cũng đã cắm hết rồi…