Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 623

“Có chuyện gì, ngươi nói ra xem, ấp úng làm gì? Dù gì bây giờ ngươi cũng là

người tiếng tăm lừng lẫy trong cả đại lục, khúm núm như vậy còn ra thể thống

gì?”

Ngao Dạ quát một câu.

“Chuyện này… Phụ thân, ta không biết nên nói thế nào, không bằng như vậy đi,

ta hỏi ngươi mấy vấn đề trước được không?”

Ngao Ngự cẩn thận hỏi.

“Hỏi đi.”

Ngao Dạ nhíu mày nhìn con trai thứ 97 của lão ta.

Đường đường là thần thú hộ pháp của Vô Đạo Tông, sao khúm núm như vậy.

Trái lại lão ta muốn nhìn xem, đứa con thứ 97 này có thể hỏi gì.

“Phụ thân, vậy ta có thể hỏi đúng không?”

Ngao Ngự vẫn hơi sợ hãi.

“Hỏi đi!”

Ngao Dạ quả quyết nói.

“Ví dụ… Ta nói là ví dụ, ví dụ có một đại năng rất cường đại, muốn một tộc

nhân của long tộc chúng ta làm tọa kỵ cho đối phương, người sẽ lựa chọn thế

nào?”

Ngao Ngự nhỏ giọng hỏi.

Sau khi hắn ta nói xong, ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía Long Quân Ngao

Dạ, muốn nhìn xem Long Quân Ngao Dạ sẽ có phản ứng gì.

Ở trong tầm mắt hắn ta, phụ thân nhà mình nghe xong, giống như hoàn toàn

chưa kịp phản ứng, ngây ngẩn cả người.

Khoảng một lúc lâu sau, Long Quân Ngao Dạ giống như lấy lại tinh thần.

Rầm!

Một tiếng vang thật lớn.

Long Quân Ngao Dạ ném mạnh bàn đi, sau đó tức giận nhìn Ngao Ngự.

“Cái gì mà ví dụ hay không ví dụ!”

“Ta nói cho ngươi biết, long tộc chúng ta tuyệt đối không thể làm tọa kỵ cho

người ta, long tộc chúng ta có kiêu ngạo của long tộc, long tộc vĩnh viễn không

làm nô!”

“Làm tọa kỵ cho người ta, có khác gì làm nô lệ?”

Long Quân Ngao Dạ vô cùng nghiêm túc nói.

“Nhưng… Nhưng vị đại năng kia rất cường đại thì sao?”

Ngao Ngự bị dọa giọng nói càng nhỏ hơn.

“Đại năng rất mạnh sao? Rất mạnh thì thế nào, người của long tộc ta tuyệt đối

không làm nô, cho dù là chiến đến người cuối cùng, chiến đến cuối cùng không

tồn tại, long tộc ta cũng tuyệt đối không làm nô!”

Long Quân như bị bệnh tâm thần nói.

Hai tay lão ta nắm chặt lại, rất có bộ dạng tuyệt đối không chịu thua.

“Vậy… Vậy được rồi.”

Ngao Ngự chỉ có thể nhỏ giọng nói một câu như vậy, chuyện khác không dám

nói, sợ hắn ta thực sự nói ra, sẽ bị phụ thân nhà mình vì đại nghĩa diệt thân.

“Đúng rồi, ngươi hỏi chuyện này, rốt cuộc là muốn làm gì?”

Long Quân Ngao Dạ hơi thu liễm tính tình một chút, trầm giọng hỏi.

“Không, không có gì.”

Ngao Ngự vội vàng lắc đầu, không dám nói nhiều lời câu gì.

“Nói, với bộ dạng này của ngươi, ta vừa nhìn là biết ngươi chắc chắn có vấn đề,

nói một chút xem, rốt cuộc là có chuyện gì, chẳng lẽ có đại năng nào uy hiếp

ngươi, muốn ngươi tới bắt tộc nhân của long tộc ta làm tọa kỵ? Nói ra đi, ta

nhất định sẽ ra mặt thay ngươi!”

Long Quân Ngao Dạ nhìn ra được Ngao Ngự không thích hợp, hừ một tiếng

nói.

“Thực sự, thực sự không có gì.”

Ngao Ngự đánh chết cũng không chịu nói, nhưng Long Quân Ngao Dạ đã nhìn

ra rõ, sao có thể khinh địch buông tha như vậy.

Dưới không ngừng truy hỏi của Ngao Dạ, Ngao Ngự chỉ có thể nói ra hết mọi

chuyện.

Sau khi nói xong, hắn ta sợ tới mức chạy tới cửa cung điện, sợ phụ thân nhà

mình thực sự nổi giận, tát chết hắn ta.

“Phụ thân, ta nói với ngươi, ta đã thông báo cho Trương Hàn của Âm Dương

Trận Tông, nếu trong vòng một canh giờ ta không ra khỏi sông Ngân Thiên, hắn

sẽ dẫn người tiến vào sông Ngân Thiên, ngươi trăm ngàn lần đừng làm gì ta!”

Ngao Ngự luôn miệng nói.

“Ngươi sợ cái gì, ngươi nói thật sao? Vị kia của Vô Đạo Tông… Muốn tìm một

tọa kỵ ư?”

Ánh mắt Ngao Dạ nhìn chằm chằm Ngao Ngự.

“Ồ, đúng vậy, phụ thân, thực ra có thể đi tìm chủng tộc khác, không cần long

tộc chúng ta, phụ thân ngươi trăm ngàn lần đừng nóng giận!”

Ngao Ngự bị dọa sợ.

“Long tộc ta, tuyệt đối không thể trở thành tọa kỵ! Nhưng đây là tông chủ của

Vô Đạo Tông, mệnh lệnh của hắn, chúng ta nhất định phải nghe theo…”

“Thôi, vì long tộc ta, ta chỉ có thể tự mình đi hầu hạ vị kia, tránh ảnh hưởng tới

long tộc ta.”

Đôi mắt Long Quân Ngao Dạ sáng ngời nhìn chằm chằm Ngao Ngự, mở miệng

nói.

“Phụ thân, thực sự không cần, chúng ta còn có thể tìm tộc nhân khác.”

Ngao Ngự vội vàng nói.

“Thân là một thành viên của yêu tộc, chuyện ta có thể hi sinh, cần gì đi hi sinh

chủng tộc khác!”

Long Quân Ngao Dạ vô cùng nghiêm túc nói.

“Phụ thân, thực sự, thực sự không cần…”

Ngao Ngự thở dài.

Chuyện cho tới bây giờ, hắn ta không thể che giấu.

Chỉ có thể nói rõ chân tướng với Ngao Dạ.

Là hắn ta không muốn bị cưỡi, mới nói với Sở Duyên muốn giúp Sở Duyên tìm

một tọa ký, vốn không có chuyện này.

Hắn ta nói rõ mọi chuyện với Ngao Dạ, còn nói hắn ta sẽ trở về tiếp tục làm tọa

kỵ cho Sở Duyên, áp chuyện này xuống.

Nghe xong những lời này, Long Quân Ngao Dạ im lặng rất lâu, cuối cùng ánh

mắt lão ta kỳ lạ nhìn về phía Ngao Ngự.
Bình Luận (0)
Comment