Sở Duyên khẽ gật đầu, cảm thấy khả thi.
Đang lúc hắn chuẩn bị mở hệ thống ra kiểm tra đo lường, trước mặt hắn loáng
lên một cái.
Ánh mắt không biết vì sao, lại nhìn về phía góc trồng rau.
Sau khi nhìn một lát, tầm mắt hắn dừng lại ở một cây.
Sở Duyên không biết vì sao, mình sẽ nhìn cái cây này…
Đây là loại trực giác sao?
Loại cảm giác này, Sở Duyên đều không thể nói rõ được là gì.
Theo bản năng, Sở Duyên lập tức nhìn về phía cái cây đấy.
Một kiểu mẫu do hệ thống ngưng tụ ra chỉ có hắn mới nhìn thấy xuất hiện.
[Đối tượng tra xét: Tử Tô]
[Chủng tộc: Yêu – Thái yêu]
[Tu vi: Cảnh giới Luyện Khí]
[Thể chất: Không]
[Đánh giá: Yêu này là thực vật yêu bình thường nhất, ngoài ý muốn sinh ra một
nhánh linh trí, nhưng yêu này được một chút tàn hồn mộng yểm Thượng Cổ
sống nhờ, tàn hồn và linh khí không thể tương dung, dẫn tới yêu này vẫn đang
ngủ say, nếu như tàn hồn và linh trí luôn không thể tương dung, yêu này sẽ tiêu
tán.
Nhận yêu này làm đồ đệ, nếu như ký chủ có thể kiên trì đến lúc kiểm tra đo
lường tông môn, nhất định có thể dạy thành phế vật]
[Chú ý: Thiên phú của yêu này là không, thái yêu không có thiên phú gì đáng
nói]
Đến đây, đến đây, hắn đến đây!
Hệ thống và ống thẻ cùng tán thành đệ tử này!
Chẳng qua đây là một loại rau để ăn, hắn nên mang đi thế nào? Lấy gì đào đây?
Sở Duyên nhìn cây tía tô này, cao hứng thì cao hứng, nhưng hắn cảm thấy
hoang mang không biết nên mang cây này đi kiểu gì.
Hơn nữa đệ tử như vậy, hắn nên làm thế nào để đảm bảo sống sót?
Đây là một loại rau để ăn.
Ngay cả nhân thân đều không có…
…
Trong khu vực Vân Châu, lúc này, ở gần sông Ngân Thiên, đang tiến hành một
cuộc đại chiến giữa các yêu tộc, đây là cuộc chiến về “tọa kỵ”.
Đám yêu tộc vì có thể trở thành tọa kỵ của tông chủ Vô Đạo Tông, đã bỏ hết tất
cả thể diện.
Ngao Ngự không biết chỗ tốt trở thành tọa kỵ của tông chủ Vô Đạo Tông,
nhưng đám đại yêu yêu vương sống không biết bao nhiêu năm biết rõ.
Sao bọn họ có thể trơ mắt nhìn cơ duyên trời cho rơi vào trong tay long phủ
sông Ngân Thiên.
Gần như là vì chuyện này, vô số yêu tộc từ Tây Châu dốc toàn bộ lực lượng,
đánh ở Vân Châu hơn một tháng.
Nhưng mà cho dù trải qua ác chiến hơn một tháng, vẫn không có ai có năng lực
áp bầy yêu, trổ hết tài năng.
Loại tình huống này vẫn tiếp tục giằng co, chuyện này đã không có biện pháp.
Vân Châu là Âm Dương Trận Tông nắm trong tay.
Đám yêu tộc đại chiến ở đây, căn bản không thể dùng hết toàn lực, sợ phá hủy
Vân Châu gì đó.
Trong tình huống vướng chân vướng tay, tạm thời không có khả năng có người
trổ hết tài năng.
Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.
Mãi đến ngày này, khi mấy luồn yêu khí cường đại từ trong Vân Châu truyền
tới, khiến tất cả mọi người kinh hãi.
Cho dù là người của Âm Dương Trận Tông tọa trấn, hay là đại yêu yêu vương
đang tranh đấu, đều bị yêu khí làm cho kinh hãi.
Yêu khí này vô cùng cường đại.
Hơn xa đám đại yêu yêu vương.
Mà trong yêu khí này lộ ra hương vị năm tháng cổ xưa, hơn xa đám đại yêu yêu
vương hiện giờ.
“Yêu…”
“Rất nhiều yêu…”
“Đây là yêu thời đại mới…”
Từng giọng nói tang thương vang lên trong yêu khí kia, chỉ trong thời gian ngắn
truyền khắp cả khu vực Vân Châu.
…
Âm Dương Trận Tông, trên phù không đảo.
Trương Hàn vốn đang bế quan liên lạc tình cảm với Thái Âm Tinh bất chợt mở
hai mắt ra.
“Mấy luồng yêu khí này.
“Vì sao giống với Bạch tiền bối như vậy?”
Trên gương mặt Trương Hàn lộ vẻ nghiêm trọng.
Hắn ta có thể cảm nhận được rõ, mấy luồng yêu khí này đáng sợ cỡ nào, thâm
hậu bao nhiêu.
Quan trọng nhất là, mấy luồng yêu khí này truyền từ trong Vân Châu tới, mà
không phải bên ngoài Vân Châu.
Rất rõ ràng, đám yêu này là ngủ say hoặc làm gì đó trong Vân Châu, đột nhiên
bị giật mình tỉnh lại.
Hơn nữa, đám yêu này không phải thời đại này, rất có khả năng là dư nghiệt
thời Thượng Cổ, hoặc hơn xa thời đại Thượng Cổ, là dư nghiệt cùng thời đại
với sư tôn nhà bọn họ.
“Mấy người này, dựa vào mình ta e rằng không đối phó được, gọi người!”
Trương Hàn vô cùng quyết đoán làm ra lựa chọn này.
Gọi người tới!
Người mà hắn ta gọi là đại sư huynh của hắn ta!
Có đại sư huynh giúp đỡ, mấy yêu này cho dù là yêu thời Thượng Cổ, cũng
tuyệt đối không phải đối thủ.
Trương Hàn gửi tin tức về phía Đông Châu.
Sau đó im lặng điều động chu thiên tinh thần, lấy Thái Âm Tinh làm chủ, bày ra
đại trận bao phủ cả Vân Châu.
…
Bên kia, trên bờ sông Ngân Thiên.
Đám đại yêu yêu vương đang chiến đấu đều dừng động tác, cả đám đều cố gắng
đứng tại chỗ, ánh mắt vô cùng kính sợ nhìn về phía mấy luồng yêu khí bùng nổ
ra.