“Thực ra người mà các ngươi gặp, không phải là người thời đại mới, mà là
người cùng thời đại với chúng ta, chẳng qua vị kia vô cùng đặc biệt…”
“Thôi, ta nói tường tận cho các ngươi nghe một chút…”
Bạch Trạch bắt đầu giảng giải về “sự tích” của Sở Duyên.
Nói rõ chuyện lão ta biết, xâu chuỗi toàn bộ thành bối cảnh, nói ra.
Sau khi nghe xong chuyện xưa “truyền kỳ về Sở Duyên” xong, tứ đại mãnh thú
cùng im lặng.
Cho nên…
Không phải thời đại mới quá mạnh.
Mà là vận may của bọn họ không tốt, vừa khôi phục đã đụng phải một cổ lão
cường đại tới mức độ này?
Bỗng nhiên tứ đại mãnh thú suy nghĩ cẩn thận, vì sao vị kia chém ra vòng sáng
kim sắc không rơi lên người bọn họ.
Chỉ sợ là vị kia nghĩ tới cùng là người thời đại cũ, cho nên thủ hạ lưu tình.
Nếu không dựa vào vòng sáng kim sắc kia, có thể trực tiếp chém chết bốn bọn
họ.
“Cho nên các ngươi hiểu rõ chưa? Không phải thời đại mới quá mạnh, là vận
may của các ngươi không tốt, còn hai tiểu bối kia, đó là đệ tử của Sở đạo hữu.”
Sau khi Bạch Trạch nói xong thở dài một hơi, cầm lấy cốc nước trên bàn đá,
khẽ nhấp một ngụm, nhuận cổ họng.
Lão ta ngẩng đầu muốn nhìn tứ đại mãnh thú sẽ có biểu cảm gì, có kinh ngạc
hay không.
Lão ta ngẩng đầu, không nhìn thấy biểu cảm kinh ngạc của tứ đại mãnh thú, mà
nhìn thấy tứ đại mãnh thú đang dốc toàn lực nín thở, mặt cả đám đều đỏ bừng.
“Không phải, các ngươi làm gì thế?”
Bạch Trạch sững sờ hỏi.
“Khi bọn ta tới, tùy ý phóng thích yêu khí như vậy, sẽ khiến vị kia không khỏe,
bọn ta đang dốc toàn lực hấp thu yêu khí mới phóng thích ra, lão Bạch ngươi
đừng nói gì nữa!”
Đào Ngột dành thời gian đáp một câu, sau đó tiếp tục nín thở, hấp thu yêu khí.
Bạch Trạch: “?”
Đám người này đúng là tiểu thiên tài.
Yêu khí phóng ra, đều đã phiêu tán đi, có lẽ có không ít đã dung nhập vào trong
Thiên Địa.
Đám người này còn có thể hút trở về ư?
Đúng là sống đến già, học được già.
Lão ta cũng đã học được.
“Các ngươi không cần phải như vậy, Sở đạo hữu là người vô cùng hiền hòa, căn
bản sẽ không làm gì các ngươi, dù sao chúng ta đều là người thời đại cũ, ta thấy
các ngươi…”
Bạch Trạch còn định nói gì đó, lão ta còn chưa kịp nói xong, đột nhiên có khí
tức truyền tới.
Bạch Trạch và tứ đại mãnh thú đều ngẩng đầu nhìn qua.
Chỉ thấy trên núi Thiên Vụ, kim quang đang bay tới bên núi Hướng Đạo.
Trong kim quang đúng là Sở Duyên.
Sở Duyên đến gần núi Hướng Đạo, tứ đại mãnh thú im lặng nhìn về phía Bạch
Trạch.
Ngươi vừa mới nói sẽ không so đo, trở tay đã chạy tới đây.
Như vậy còn không phải là tới tính sổ với bọn họ sao?
Bạch Trạch cũng có chút xấu hổ, lão ta nhớ rõ Sở đạo hữu không phải là người
hay để mắt chuyện như vậy.
Sao lại có chuyện này, lúc ấy không so đo, lúc này lại chạy tới tính sổ.
“Bạch đạo hữu có ở đây không?”
Người chưa đến, giọng đã tới trước.
Theo kim quang xuất hiện, Sở Duyên đi tới trên vòm trời bên ngoài Hướng Đạo
Tông.
Trong tay hắn là bồn tía tô, ánh mắt quan sát Hướng Đạo Tông.
Hắn không trực tiếp xông vào, mà ở bên ngoài xin ý kiến.
Nhỡ đâu Bạch Trạch không ở đây, hắn chẳng muốn tiến vào Hướng Đạo Tông
một bước.
“Sở đạo hữu, ta ở đây.”
Bạch Trạch vội vàng kêu to một tiếng về phía vòm trời.
Ở bên kia chỉ trong nháy mắt Sở Duyên đã nắm bắt được vị trí giọng nói của
Bạch Trạch.
Sở Duyên không ngừng nghiên cứu, cho nên trạng thái vô địch được nghiên cứu
ra vô số loại cách dùng.
Ví dụ như ở trong thân pháp, sẽ khiến tốc độ của hắn rất nhanh.
Thêm ở trong tai, thính lực của hắn sẽ trở nên vô cùng khủng bố, dễ dàng nghe
thấy một số thứ.
Cho nên thông thường, Sở Duyên sẽ không phụ vào tai.
Nhưng mà lần này hắn dự định nghe tình hình của Hướng Đạo Tông, mới thêm
vào tai.
Khi Sở Duyên nghe thấy giọng Bạch Trạch xong, cũng không sốt ruột, chậm rãi
đi vào Hướng Đạo Tông.
Bảo hộ thật tốt bồn tía tô ở trong tay hắn.
Lần này Sở Duyên tiến tới, chính là vì bồn tía tô này.
Hắn không thể tiến vào trong tông môn, nếu trạng thái vô địch đóng lại, linh
hồn của hắn sẽ tiêu tan.
Phải chiếu cố bồn tía tô này.
Hắn tuyệt đối không thể bỏ vào trong tông, nhưng đặt ở sơn môn, hắn lại sợ xảy
ra sự cố.
Trái lo phải nghĩ, Sở Duyên vốn định đặt ở Hướng Đạo Tông.
Đúng lúc có thể coi Bạch Trạch là người làm vườn dùng, chiếu cố bồn tía tô
này…
…
Hướng Đạo Tông, trong sân rộng.
Bạch Trạch dẫn theo tứ đại mãnh thú đi tới, nghênh đón Sở Duyên.
Sở Duyên tới gần mới hạ xuống, chạm mặt với Bạch Trạch và tứ đại mãnh thú.
Trong tay Sở Duyên là bồn tía tô, ánh mắt đảo qua tứ đại mãnh thú phía sau
Bạch Trạch, phát hiện mình căn bản không biết bốn người này.
Vốn đang cho rằng Bạch Trạch sẽ giới thiệu với hắn, kết quả không ngờ tới,
Bạch Trạch căn bản không có ý giới thiệu.