“Sống tiếp thì sống tiếp, bây giờ sống lại cũng không cần ngạo mạn như vậy
chứ? Thực sự không sợ Thiên Địa nhằm vào à? Nhìn khí tức của bọn họ, hẳn là
ở hải ngoại? Cho rằng ở vùng hải ngoại thì Thiên Địa không thể nhúng tay vào
sao?”
“Sống lại ngạo mạn? Nghe những lời này của ngươi, ta lập tức nghĩ tới chuyện
Thao Thiết khôi phục lại lập tức vỗ mông Thiên Địa…”
“Chuyện Thao Thiết không có đầu óc, có người nào không biết, các ngươi đừng
nên nói Thao Thiết, dù sao Thao Thiết cũng không dễ dàng, không thấy mắt
người ta đều mọc dưới nách ư?”
Năm người này nói chuyện một lát, lập tức nói tới Thao Thiết.
Thao Thiết đứng bên cạnh mặt đều đã đen lại.
Lão ta không nói thêm câu nào, cứ nhìn mấy người như thế, sau lưng mơ hồ
xuất hiện hư ảnh Thao Thiết.
Cuối cùng vẫn là Hỗn Độn đứng ra, tránh cho mấy người này lại đánh nhau.
“Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, các ngươi không cảm thấy kim ô thập thái tử này
xuất hiện hơi kỳ lạ sao? Sống lại ở hải ngoại, còn ngạo mạn như thế, linh khí
Thiên Địa đều đã bạo động, không cần nghĩ cũng biết, Thiên Địa vô cùng phẫn
nộ.”
“Kim ô thập thái tử này, thực sự là người không có đầu óc như thế ư?”
Hỗn Độn im lặng một lát thì nói.
“Hỗn Độn, ý của ngươi là?”
Bạch Trạch như nghe ra được gì đó, hơi híp mắt, hỏi một câu.
“Ta cảm thấy, kim ô thập thái tử này đang cố ý hấp dẫn Thiên Địa, 11 mặt trời
nhô cao, như vậy đã là phá hoại quy tắc của Thiên Địa, đương nhiên là Thiên
Địa sẽ chú ý tới.”
Hỗn Độn chậm rãi mở miệng nói.
“Hỗn Độn, ngươi là nói, có người cố ý dẫn đường kim ô thập thái tử sống lại
ngạo mạn như vậy sao?”
Bạch Trạch được nhắc nhở như vậy, lập tức lĩnh ngộ ra.
Có người muốn dẫn đường kim ô thập thái tử sống lại.
Có thể dẫn kim ô thập thái tử, có thể có bao người?
Bạch Trạch lập tức lựa chọn ra được mấy người trong đó.
Mấy người được lựa chọn đều là thủ trưởng thủ lĩnh của lão ta trước đây.
Chuyện này lập tức không dễ làm.
Bạch Trạch im lặng.
Hỗn Độn nhìn Bạch Trạch im lặng, trong lòng tán thưởng.
Bạch Trạch không hổ là Bạch Trạch.
Trong lời đồn của phàm tục thời Viễn Cổ, Bạch Trạch biết được vạn vật trong
thiên hạ, cho dù hơi khoa trương, nhưng không thể không nói, chỉ số thông
minh của Bạch Trạch rất cao.
Ít nhất thông minh hơn tứ đại mãnh thú bọn họ nhiều.
“Lão Bạch, ngươi nói xem, nếu mấy vị kia thực sự sống sót, còn chuẩn bị khôi
phục lại, ngươi định làm thế nào?”
Hỗn Độn nói với hàm ý sâu xa.
“Thời đại cũ đã qua, hiện giờ là thời đại mới, ta là tông chủ của Hướng Đạo
Tông, không còn là Bạch Trạch trước đây nữa.”
Bạch Trạch vô cùng kiên định nói.
Lão ta vô cùng kiên định lựa chọn thân phận “tông chủ của Hướng Đạo Tông”
này.
Đi theo đại bá chủ trước đây, sau đó cùng tạo phản với thời đại mới sao?
Chuyện này còn không bằng học Sở đạo hữu người ta, hợp tác với Thiên Địa
của thời đại mới, trở thành đồng bọn chiến lược.
Đương nhiên quan trọng nhất chính là, lựa chọn của Sở đạo hữu.
Bạch Trạch khắc sâu lĩnh hội sự cường đại của Sở Duyên.
Theo ý lão ta, Sở Duyên khôi phục lại sớm hơn bọn họ, nếu tạo phản với thời
đại mới là con đường nên đi, vậy Sở Duyên Sở đạo hữu vì sao không tạo phản?
Mà lựa chọn trở thành “đồng bọn hợp tác chiến lược toàn diện cấp sâu sắc hơn”
với thời đại mới?
Rất rõ ràng, đi theo con đường của Sở đạo hữu, mới càng nổi tiếng.
Bạch Trạch hiểu rõ điểm này.
Ngay khi lão ta nghĩ tới đây, đột nhiên, tứ đại mãnh thú ở bên cạnh phát ra tiếng
kêu kinh hãi.
“Mẹ kiếp, kim ô đại thái tử đã không còn!”
Tiếng kêu kinh hãi của tứ đại mãnh thú, lập tức khiến Bạch Trạch giật mình tỉnh
lại.
Bạch Trạch nhìn theo ánh mắt của tứ đại mãnh thú, vội vàng nhìn về phía bầu
trời.
Trên vòm trời có 11 mặt trời nhô lên cao, không biết từ lúc nào biến thành 10
mặt trời nhô cao.
Mặt trời to nhất sáng nhất rơi xuống, ở phía trên mơ hồ còn có vòng sáng kim
sắc xuất hiện.
“Sở đạo hữu…”
Bạch Trạch lập tức nhận ra vòng sáng kim sắc này.
“Vị kia qua đó khi nào thế?”
Tứ đại mãnh thú cũng rất sững sờ.
Vị trí của kim ô thập thái tử này, vốn là ở hải ngoại.
Vị kia chạy tới hải ngoại từ khi nào thế?
“Ta đã hiểu!”
Bạch Trạch vỗ tay, đôi mắt sáng lên.
“Ngươi hiểu cái gì?”
Ánh mắt của tứ đại mãnh thú đều nhìn về phía Bạch Trạch.
Nhìn bộ dạng mê mang của tứ đại mãnh thú, Bạch Trạch cũng nghiêm túc, tiến
lên trước một bước, trong mắt lóe lên ánh sáng trí tuệ.
Giống như lúc này, lão ta chân chính biến thành truyền văn trong phàm tục thời
Viễn Cổ.
Bạch Trạch, biết được vạn vật trong thiên hạ.
“Sở đạo hữu cũng coi như là vị duy nhất đạt thành hòa thuận với thời đại mới,
còn được Thiên Địa của thời đại mới thêm vào.”
“Mấy vị sau lưng kim ô thập thái tử, nếu khôi phục lại, đương nhiên sẽ nhấc lên
gió tanh mưa máu.”