Trầm tư rất lâu, Trương Hàn vẫn lựa chọn nhận lấy quả cầu lửa này.
Giữa cơ hội đột phá và bị chiếm tiện nghi, Trương Hàn vẫn im lặng lựa chọn cơ
hội đột phá.
Trương Hàn nhận lấy quả cầu lửa, xoay người muốn rời đi.
Ngẩng đầu thì phát hiện đám đồng môn đều đang nhìn hắn ta.
“Các ngươi nhìn ta làm gì? Thái Dương Tinh đã lấy được, còn không đi, ở đây
trải qua năm mới sao?”
Vẻ mặt Trương Hàn không đổi nói.
“Không phải, lão nhị, đệ cầm đồ của người ta, cứ vứt bỏ người ta ở đây như vậy
không tốt đâu, đệ cũng không cần dùng đến Thái Dương Tinh, chỉ cần mượn
dùng mà thôi, để Thái Dương Tinh tiếp tục ở trong tinh không vô tận đi.”
Diệp Lạc đứng ra, nhẹ giọng nói.
Trong lúc hắn ta nói chuyện, ánh mắt vẫn luôn nhìn người phụ nữ kia.
Không biết vì sao, hắn ta có loại cảm giác…
Người phụ nữ này tuyệt đối không đơn giản.
Có lẽ mang về tốt hơn.
“Không biết nàng là ai, phải dẫn đi đâu?”
“Còn Thái Dương Tinh… Cũng đúng, Thái Dương Tinh đúng là nên ở trong
tinh không vô tận.”
Trương Hàn gật đầu, vươn tay ném quả cầu lửa kia lên tinh không vô tận.
Hắn ta vốn vô cùng hoang mang, làm thế nào mới có thể biến quả cầu lửa kia
trở thành bộ dạng của Thái Dương Tinh chân chính.
Mà khi hắn ta ném quả cầu lửa về phía tinh không vô tận, quả cầu lửa kia lập
tức điên cuồng biến to.
Chỉ trong mấy giây, biến thành cùng cỡ với Thái Âm Tinh.
Mọi người của Vô Đạo Tông đối mặt với Thái Dương Tinh, giống như bụi bặm,
vô cùng nhỏ bé.
Nhìn thấy cảnh tượng này, lúc này Trương Hàn cởi bỏ Chu Thiên Tinh Thần
Đại Trận, để chu thiên tinh thần trở về vị trí cũ.
Làm xong mọi chuyện, Trương Hàn mới dời mắt nhìn về phía Diệp Lạc, muốn
biết rốt cuộc Diệp Lạc có ý gì, muốn dẫn người phụ nữ không rõ lai lịch này về
làm gì.
“Chắc chắn là mang về Vô Đạo Tông à, người này chúng ta không nhìn thấu,
chỉ có thể dựa vào sư tôn hoặc Bạch tiền bối, chẳng lẽ đệ thực sự muốn mang về
tông môn đệ, làm mẫu thân của đệ?”
Diệp Lạc xua tay nói.
“Làm mẫu thân gì cơ, đại sư huynh huynh nói chuyện hẳn hoi đi, ta cũng sắp
đột phá cảnh giới Đại Thừa rồi đấy.”
Trương Hàn tức giận nói.
Cái gì mà mang về tông môn của hắn ta, làm mẫu thân của hắn ta?
Hắn ta cũng cần mặt mũi mà.
“Thì sao, đệ đột phá cảnh giới Đại Thừa thì không phải sư đệ ta hay sao?”
Diệp Lạc nhìn Trương Hàn, bỗng nhiên nở nụ cười.
“Không phải, sau này đại sư huynh và ta đều cùng cảnh giới, đây đó nên tôn
trọng lẫn nhau, đại sư huynh, huynh hiểu không?”
“Tôn trọng? Có biết chút, đợi đệ đột phá, ta đến cửa tông môn nhà đệ, tìm đệ
tôn trọng một chút, đệ đợi đó cho ta.”
“Không phải, đại sư huynh…”
“Đừng nói lảm nhảm nữa, ta đều đã biết, tôn trọng!”
“…”
Diệp Lạc nói mấy lời vô nghĩa mỗi ngày với Trương Hàn.
Sau đó bọn họ muốn mang theo người phụ nữ kia về đại lục Thần Hành.
Nàng không từ chối, trái lại vô cùng ngoan ngoãn đi theo mọi người của Vô
Đạo Tông rời đi…
…
Bên ngoài núi Thiên Vụ.
Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông từ tinh không vô tận quay về, trừ Trương Hàn
sốt ruột đột phá đi trở về ra, gần như đều ở nơi này.
Bọn họ còn dẫn theo cô gái từ tinh không vô tận tới.
Mục đích bọn họ làm như vậy, chính là vì tìm kiếm thân phận chân chính của cô
gái này.
Bọn họ cũng có suy đoán, rất có khả năng cô gái này là người cùng thời đại với
sư tôn bọn họ.
Dù sao tang thương trong mắt người phụ nữ này không thể làm giả, là trải qua
năm tháng vô tận mới có.
Cho nên bây giờ bọn họ tới chứng thực.
Chẳng qua, đám đệ tử của Vô Đạo Tông trở lại Vô Đạo Tông xong, từ miệng
Ngao Ngự mới biết được sư tôn bọn họ không ở trong tông, đã ra ngoài…
Biết được điểm này, đám đệ tử của Vô Đạo Tông không rảnh ở lại trong tông
lâu, ngay cả đệ tử mới Tử Tô cũng không gặp, đi tới Hướng Đạo Tông ở bên
cạnh.
Dự định hỏi Bạch Trạch một chút xem có biết nội tình của cô gái kia không.
Đi tới Hướng Đạo Tông, tìm Bạch Trạch xong.
Bạch Trạch nhìn thấy người phụ nữ này đầu tiên, thực sự nhận ra được.
…
Trong sân Hướng Đạo Tông.
Bạch Trạch lưng còng nhìn người phụ nữ trước mặt, trong mắt hiện lên phức
tạp.
Rõ ràng là lão ta đã nhận ra được người phụ nữ này.
Đệ tử của Vô Đạo Tông ở xung quanh nhìn thấy cảnh này, nhao nhao nhẹ nhàng
thở ra.
Quả nhiên là suy đoán của bọn họ không sai, người phụ nữ này, cũng sống ở
thời đại cũ.
“Bạch tiền bối, hẳn là ngươi nhận ra thân phận của người phụ nữ này? Xin hỏi
người phụ nữ này là ai?”
Diệp Lạc đi tới, nhẹ giọng hỏi một câu.
“Nhật mẫu Hi Hòa, mẫu thân của mặt trời, các ngươi đoán không sai, nàng sống
cùng một thời đại với ta và Sở đạo hữu, là vợ của yêu đế.”
Bạch Trạch trầm ngâm một lát, vẫn nói ra thân phận của người phụ nữ này