Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 688

Đối với những người khác mà nói, hắn giống như tiểu thái dương, quanh người

đều có kim quang, chỉ cần hơi dụng tâm, đều có thể tìm được.

Sở Duyên để hai tay sau lưng, lẳng lặng nhìn Chu Lẫm bay tới.

“Đạo hữu đúng là lòng dạ thảnh thơi, thế nào, ở đây ngắm cảnh sao?”

Chu Lẫm bay tới, cười nói.

“Đúng vậy, cảnh sắc ở học viện Hạo Nhiên rất đẹp.”

Sở Duyên gật đầu, thuận miệng nói một câu.

Thực tế hắn vẫn luôn không ngắm cảnh gì đó.

“Đạo hữu, ta không che giấu nữa, lần này ta tới là muốn mời đạo hữu gia nhập

học viện Hạo Nhiên ta, trở thành khách khanh của học viện Hạo Nhiên ta, làm

khách khanh tuyệt đối không có trách nhiệm gì, bình thường còn có thể hưởng

thụ tài nguyên của học viện Hạo Nhiên ta, nếu khi có đại chiến, đạo hữu ra tay

giúp đỡ là được.”

Chu Lẫm đi thẳng vào vấn đề.

Sợ Sở Duyên không đồng ý, còn thuận tiện nói trở thành khách khanh vẫn rất tự

do.

“Làm… Làm khách khanh?”

Sở Duyên sửng sốt một lát.

“Không sai, ta muốn đạo hữu trở thành khách khanh của học viện Hạo Nhiên

bọn ta!”

Chu Lẫm vô cùng nghiêm túc nói.

“Chuyện này, Chu đạo hữu, không phải là ta không đồng ý, mà trước mắt ta có

chuyện cần phải làm, không có thời gian ở đây làm khách khanh.”

Sở Duyên cau mày nói.

Hắn còn cần đi giúp ma khí chi chủng hóa hình.

Nghe thấy những lời này, Chu Lẫm ở bên cạnh hơi bất đắc dĩ.

Lão ta thực sự cần vị Sở đạo hữu này gia nhập bọn họ, trở thành khách khanh

mới được.

Không lâu sau, bọn họ sắp nhằm vào Vô Đạo Tông trong truyền thuyết, tiến

hành một trận đại chiến.

Học viện Hạo Nhiên bọn họ chỉ có mình lão ta là cảnh giới Độ Kiếp, không

khỏi có vẻ quá yếu.

Nếu có thể mượn sức vị Sở đạo hữu trước mặt, vậy thì hoàn mỹ.

Không chỉ tăng chiến lực, còn cho học viện Hạo Nhiên bọn họ cơ hội thành đại

tông môn nhất phẩm.

Chỉ cần mượn sức thành công, thì chính là một mũi tên trúng hai con chim.

“Xin hỏi đạo hữu có chuyện gì? Nếu có thể, học viện Hạo Nhiên ta sẽ dốc toàn

lực trợ giúp đạo hữu!”

Chu Lẫm nghiến răng nói.

“Ta có một khí thể cần hóa hình, chuyện này, đạo hữu ngươi làm được hả?”

Sở Duyên nhìn thoáng qua Chu Lẫm, hỏi.

“Khiến khí thể hóa hình sao? Chỉ như vậy thôi à?”

Chu Lẫm kinh ngạc một lát.

Lão ta còn tưởng là chuyện gì, kết quả là chuyện này?

Muốn khiến thứ gì đó hóa hình, đối với người bình thường thì chuyện này rất

khó khăn, nhưng đối với cảnh giới Độ Kiếp mà nói, là chuyện vô cùng đơn

giản.

Đơn giản là lấy pháp lực truyền thụ, lại phụ trợ các loại đan dược, trợ sản linh

trí, lại khiến hóa hình thôi.

Lão ta nhớ rõ Sở đạo hữu cũng là cảnh giới Độ Kiếp mà, sao có thể để chuyện

này ở trong lòng?

Chu Lẫm cảm thấy hoang mang, nhưng vẫn nhanh chóng mở miệng, muốn giữ

Sở Duyên ở lại làm khách khanh.

“Nếu đạo hữu chỉ nói chuyện này, vậy không cần rời đi, an tâm ở lại học viện

Hạo Nhiên làm khách khanh đi.”

Chu Lẫm luôn miệng nói.

“Đạo hữu ngươi chắc chắn có thể làm được chứ?”

Sở Duyên suy nghĩ một lát, lấy ma khí kia ra.

Ma khí chi chủng vừa ra, lập tức muốn chạy trốn rời đi.

Trái lại phản ứng của Sở Duyên rất nhanh, trực tiếp điều động trạng thái vô

địch, ngăn cản ma khí chi chủng.

“Đạo hữu, ngươi đây là… Đây là ma khí sao? Còn là bản nguyên ma khí? Đạo

hữu ngươi muốn khiến ma khí này hóa hình ư?”

Chu Lẫm trợn to mắt, không rõ rốt cuộc Sở Duyên muốn làm gì.

Chính tà không đội trời chung, ma đạo vốn là một loại tà đạo, theo lời đồn rất

lâu trước đây, đại lục Thần Hành cũng từng thịnh hành ma đạo.

Nhưng chỉ là hoa quỳnh sớm nở tối tàn, chính thống vẫn là chính đạo, cũng

chính là tu tiên truyền thống.

Nhìn ma khí trên tay Sở Duyên, Chu Lẫm không biết Sở Duyên định làm gì.

“Đúng vậy, ta muốn khiến ma khí này hóa hình, thế nào, Chu đạo hữu giúp

được không?”

Sở Duyên khẽ nhíu mày hỏi.

“Giúp được, giúp được, chắc chắn giúp được, chỉ cần ta giúp, có phải Sở đạo

hữu có thể làm khách khanh của học viện Hạo Nhiên bọn ta hay không?”

Chu Lẫm vội vàng nói.

Lão ta vẫn lựa chọn muốn Sở Duyên làm khách khanh.

“Có thể, không thành vấn đề.”

Sở Duyên nghe thấy thế, lúc này gật đầu.

Chỉ cần có thể khiến ma khí chi chủng trên tay hắn hóa hình, vậy làm khách

khanh gì đó, hoàn toàn không thành vấn đề.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt, Sở đạo hữu, giao ma khí trên tay ngươi cho ta đi.”

Chu Lẫm hít sâu một hơi, nói như vậy.

Sở Duyên nghe thấy thế, lúc này muốn giao ma khí chi chủng cho Chu Lẫm.

Nhưng nghĩ lại, ma khí chi chủng này trơn trượt như thế, nếu tiện tay đưa đi,

nói không chừng sẽ để ma khí chi chủng này trốn thoát mất.

Sở Duyên nghĩ tới đây, vẫn cất ma khí chi chủng vào trong túi trữ vật, sau đó

lấy ống thẻ ra.

Lúc này mới đưa túi trữ vật cho Chu Lẫm.

“Chu đạo hữu nhớ cất kỹ, thứ này rất dễ chạy mất, cần phải xem trọng.”

Sở Duyên nói như vậy xong, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm túi trữ vật trên tay.
Bình Luận (0)
Comment