Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 696

Hắn sững sờ vì sao lại là Vô Đạo Tông.

Vô Đạo Tông hắn trải qua nhiều chuyện ác như vậy khi nào?

“Chuyện đó, Chu đạo hữu, ngươi chắc chắn… Chắc chắn các ngươi muốn đánh

Vô Đạo Tông chứ?”

Sở Duyên nhìn về phía Chu Lẫm, vô cùng chăm chú hỏi.

“Đúng vậy, chính là Vô Đạo Tông, đạo hữu, ngươi đừng bị tên Vô Đạo Tông hù

sợ, tuy Vô Đạo Tông rất mạnh, nhưng thế lực bên bọn ta cũng không nhỏ.”

Chu Lẫm còn tưởng Sở Duyên sợ hãi, không khỏi nói.

“Thực sự không dám giấu diếm, ta còn có một thân phận khác…”

Sở Duyên thở dài, chuẩn bị ngả bài.

Hắn không biết vì sao Vô Đạo Tông bị tuyên chiến.

Nhưng hắn cần phải trở về.

Trở về tọa trấn Vô Đạo Tông.

Hắn không muốn tông môn của hắn bị đánh.

Hắn tất phải trở về tọa trấn.

Hắn muốn nhìn xem, là trạng thái vô địch của hắn mạnh, hay là thủ đoạn của

những người này mạnh.

“Đạo hữu còn có thân phận khác sao? Chuyện này ta biết, trạng thái này của

đạo hữu, đương nhiên là Nguyên Thần xuất khiếu, có thân phận khác, ta cũng

có thể lý giải.”

Chu Lẫm lại là bộ dạng “ta đã sớm biết”.

“Ngươi biết sao? Vậy ngươi biết ta là ai không?”

Sở Duyên nói với hàm ý sâu xa.

“Chuyện này ta không biết.”

Chu Lẫm lắc đầu nói.

“Không dám giấu diếm, ta ngả bài, ta là Sở Duyên tông chủ của Vô Đạo Tông.”

Sở Duyên ngả bài.

“Đạo hữu đùa gì thế, chuyện này đùa không vui chút nào, ngươi là tông chủ của

Vô Đạo Tông, vậy chẳng phải ta là Thiên Đạo sao?”

Chu Lẫm cười ra tiếng, cảm thấy lời nói của Sở Duyên hơi khoa trương.

Lão ta mới nói xong.

Bùm!

Trên bầu trời có tia sét truyền tới, giống như Thiên Đạo đang cảnh cáo gì đó,

Chu Lẫm sợ tới mức khẽ run rẩy, còn tưởng Thiên Đạo vô cùng rảnh rỗi, nghe

lén lão ta nói.

Sở Duyên ở bên cạnh thấy Chu Lẫm không tin, thì không nói gì, quyết định

muốn dùng vòng sáng kim sắc kẹp lên cổ Chu Lẫm, xem Chu Lẫm này có tin

hay không.

Nhưng nghĩ lại, nếu lúc này hắn đã thẳng thắn thân phận, đến lúc đó trở về Vô

Đạo Tông, không phải là hắn ở bên ngoài sao?

Hắn không biết khi nào đám người này tới tấn công, chẳng phải rất bị động.

Chẳng bằng giống như bây giờ, lẻn vào bên trong, cùng đi tới Vô Đạo Tông, tấn

công Vô Đạo Tông, đến lúc đó hắn đột nhiên biến thành tông chủ của Vô Đạo

Tông, trấn giết đám người này.

Khả thi!

Nghĩ tới đây, Sở Duyên nhìn về phía Chu Lẫm.

“Được rồi, Chu đạo hữu, không vui đùa nữa, thực ra ta là khách khanh của một

tông môn, lúc trước lo lắng nói cho ngươi nghe, khiến ngươi cảm thấy ta đang

nằm vùng gì đó, cho nên không nói, bây giờ nói đã nói rồi.”

Sở Duyên cười nói.

“Ta biết Sở đạo hữu ngươi nói đùa mà, ngươi là khách khanh của tông môn

khác sao? Việc này nên nói sớm chứ, nếu ngươi nói sớm, nói không chừng có

thể thúc đẩy phát triển quan hệ hữu hảo giữa hai thế lực, xin hỏi Sở đạo hữu,

ngươi đang ở tông môn nào?”

Chu Lẫm không chút để ý.

“Tông môn nào à… Chuyện này không nhắc tới cũng được, Chu đạo hữu,

chúng ta vẫn nên xử lý chuyện trước mắt trước, kêu gọi đám đệ tử có vẻ quan

trọng hơn.”

Sở Duyên định lừa gạt cho qua chuyện.

Nói một tông môn nào đó?

Nhưng hắn đâu biết tông môn gì, cho nên lừa gạt cho qua việc.

Chu Lẫm không để ý lắm.

Nghe Sở Duyên nói như vậy, cũng bảo Sở Duyên lát lên đài, kêu gọi sĩ khí.

Sở Duyên cũng gật đầu đồng ý.

Sau khi Chu Lẫm nói một lát, hắn cũng lên đài diễn thuyết, còn cao giọng kêu

to câu “đả đảo Vô Đạo Tông” kia.

Gọi mạnh mẽ, to hơn những người khác nhiều.

Giống như chứng minh mình không đội trời chung với Vô Đạo Tông.

Hắn cũng thành công kéo được sĩ khí.

Khiến vô số đệ tử của học viện Hạo Nhiên hò hét, đả đảo Vô Đạo Tông…

Sở mỗ hắn, thành công nằm vùng…



Đông Châu, trong đại điện của Thái Nhất Kiếm Tông.

Lúc này, rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông tụ tập ở đây.

Mục đích bọn họ gặp mặt lần này, đương nhiên là vì chuyện liên minh tu tiên

giả tuyên chiến với Vô Đạo Tông.

Trước sau như một, rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông lấy thứ hạng bối phận,

ngồi xuống theo thứ tự.

Ở đây có tám đệ tử của Vô Đạo Tông.

Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Hoa Thần Y, Tư

Nhạc, Tử Tô.

Trong đó Đồ Tuyết Hi và Đồ Dạ Lân vẫn chưa tới.

Tư Nhạc Tử Tô thì đang ở Thái Nhất Kiếm Tông.

Tư Nhạc vì không biết đi đâu, cho nên ở lại trong Thái Nhất Kiếm Tông.

Tử Tô thì vì bị Diệp Lạc đánh bại, ở lại Thái Nhất Kiếm Tông, lập lời thề,

không đánh bại Diệp Lạc thì sẽ không rời đi.

“Các sư đệ sư muội, đều nói một chút xem, có quan điểm gì đối với chuyện

này.”

Diệp Lạc mở miệng trước tiên, nhìn một vòng xung quanh, thản nhiên mở

miệng nói.

“Đại sư huynh, việc này không sốt ruột, trái lại rốt cuộc thất sư muội và bát sư

đệ sao lại thế này, vẫn không rõ tung tích.”

Trương Hàn đi ra, cười ấm áp, nói.

So với trước đây, khí tức của hắn ta mạnh hơn trước nhiều lắm, yếu hơn Diệp

Lạc, nhưng mạnh hơn đám Đạm Đài Lạc Tuyết nhiều lắm.

Hắn ta cách cảnh giới Đại Thừa càng ngày càng gần rồi.
Bình Luận (0)
Comment