Tin tức này truyền ra, chỉ trong nháy mắt dấy lên mưa bão.
Hơn nữa cùng một thời gian, phân bộ liên minh tu tiên giả mỗi châu, cùng với
rất nhiều đại tông môn tiểu tông môn cùng tuyên chiến Vô Đạo Tông.
Đám tông môn này nhanh chóng tạo thành thế lực khổng lồ, cuốn sạch hơn
phân nửa đại lục Thần Hành.
Cả đại lục Thần Hành chấn động.
Vô số thế lực đều cảm thấy liên minh tu tiên giả điên rồi.
Thậm chí có thế lực muốn ổn định trận náo động này, ý đồ “liếm” Vô Đạo Tông
một đợt.
Nhưng không ngờ tới liên minh tu tiên giả của Trung Châu nâng một tiên nhân
di khu tới.
Tiên nhân di khu xuất hiện, đám thế lực này căn bản không có cơ hội ra tay, đã
bị di khu này trấn áp.
Chuyện này khiến vô số thế lực của đại lục Thần Hành hiểu rõ, vì sao liên minh
tu tiên giả dám đấu lại Vô Đạo Tông.
Liên minh tu tiên giả không thể bị trấn áp, đương nhiên chuyện này hấp dẫn sự
chú ý của đệ tử Vô Đạo Tông.
Tầm mắt bọn họ nhao nhao nhìn về phía Trung Châu.
Một trận chiến có một không hai giống như sắp xảy ra…
Mà vào lúc này.
Trong Cảnh Châu, học viện Hạo Nhiên không tuyên chiến với Vô Đạo Tông
trước tiên.
Mà nói một cách hoa mỹ, tiến hành “tuyên thệ trước khi xuất quân”, dựa theo
cách nói của Chu Lẫm, đó chính là kiên định thống nhất phát ra tiếng kêu gọi,
thống nhất quan niệm, đả đảo Vô Đạo Tông.
Đến khi nào đánh thì không biết.
Ngay cả Sở Duyên cũng bị kéo qua, tọa trận trận trượng, cùng tuyên thệ trước
khi xuất quân.
Nhưng mà khi Sở Duyên nghe câu đả đảo Vô Đạo Tông, hắn lập tức sững sờ…
…
Trên quảng trường chính của học viện Hạo Nhiên.
Vô số đệ tử tinh anh đều tụ tập ở đây, tiến hành tuyên thệ trước khi xuất quân.
Trên cùng, viện trưởng Chu Lẫm dẫn theo một đống lão sư đứng đó.
Bọn họ khuyến khích lòng người trước, sau đó tuyên cáo tuyên chiến với Vô
Đạo Tông.
Mà đợi tại chỗ, giống như đang kéo dài thời gian.
Đứng ở biên giới cuối cùng trên đài, Sở Duyên giống như tiểu thái dương không
chút để ý, kéo dài thời gian thì kéo dài thời gian, dù sao không liên quan tới
hắn.
Muốn đại chiến càng không liên quan tới hắn.
Nếu dám trêu chọc tới hắn, hắn sẽ dùng vòng sáng kim sắc, tiễn đối phương về
nhà hết, đi gặp Jesus.
“Sở đạo hữu.”
Chu Lẫm đi tới, chào một tiếng.
“Chu đạo hữu.”
Sở Duyên cũng hoàn hồn, nhìn về phía Chu Lẫm.
“Sở đạo hữu, thực sự rất xin lỗi, ngươi mới gia nhập không lâu, đã có đại chiến
xảy ra, nhưng mà đại chiến lần này không phải là nhỏ, còn cần ngươi ra sức mới
được.”
Chu Lẫm làm bộ làm tịch, tràn ngập áy náy nói.
“Ừm, nếu cần thiết, ta sẽ ra tay.”
Sở Duyên thực sự không so đo những chuyện này, bình tĩnh gật đầu nói.
“Được, Sở đạo hữu đúng là thẳng thắn, đúng rồi, ma khí kia của Sở đạo hữu đã
sắp hóa hình, có lẽ đại chiến lần này kết thúc, có thể hoàn thành hóa hình.”
Chu Lẫm nói như vậy.
“Vậy đa tạ Chu đạo hữu.”
Đôi mắt Sở Duyên sáng lên.
Đại chiến kết thúc, ma khí hoàn thành hóa hình rồi sao? Kế hoạch lão gia gia
của hắn cũng cần phải bắt đầu?
“Đừng khách sáo, đừng khách sáo, nhưng mà Sở đạo hữu, chỗ của ta còn có
việc cần làm phiền ngươi, ngươi là khách khanh cảnh giới Độ Kiếp của học
viện Hạo Nhiên bọn ta, có khả năng cần ngươi tiến hành lên tiếng, kêu gọi lòng
người.”
Chu Lẫm mở miệng nói.
Nghe thấy những lời này, trái lại Sở Duyên sửng sốt một lát.
Bảo hắn mở miệng nói, kêu gọi lòng người sao?
Đúng là biết chơi.
“Có thể, có thể.”
Đương nhiên là Sở Duyên không có lý do từ chối, gật đầu đồng ý.
“Vậy đạo hữu ngươi cầm thứ này, đến lúc đó dựa theo lời phía trên đọc là
được.”
Chu Lẫm đưa một bản thảo cho Sở Duyên.
Sở Duyên nhận lấy, lúc này mở ra xem.
Ừm.
Từ ngữ dùng không tệ, tất cả đều là kêu gọi lòng người.
Dùng bản thảo này đúng là có thể kêu gọi đám đệ tử này.
Một đường xem qua, nhìn thấy vì sao khai chiến với đối phương, không hiểu
sao Sở Duyên lại nổi giận.
Cái gì mà chế bá toàn bộ đại lục, ý đồ khống chế cả đại lục đều là việc nhỏ.
Trong này còn nói, tông môn này không có việc xấu nào không làm, không
ngừng phái người trong tông môn khống chế một đại châu, biến sinh linh trong
đại châu làm nô lệ, muốn khiến cả đại lục Thần Hành đều biến thành thời đại
chế độ nô lệ.
Điều này khiến Sở Duyên vô cùng phẫn nộ.
Khiến cả đại lục Thần Hành thành chế độ nô lệ, chẳng phải hắn cũng thành nô
lệ sao?
Chẳng trách lại khai chiến với đối phương.
Đối phương bị vậy là đáng đời! Như vậy mà không khai chiến thì đúng là hết
nói nổi!
Đợi đánh nhau, xem vòng sáng kim sắc của hắn có chém đối phương xong đời
không.
Nhưng mà khi Sở Duyên thấy đoạn cuối cùng, mấy chữ phía cuối xong, người
lập tức u mê.
Mấy chữ cuối cùng, rõ ràng đánh dấu đó.
“Đả đảo Vô Đạo Tông, vì tự do của đại lục!”
Đả đảo người nào?
Vô Đạo Tông?
Vô Đạo Tông không phải là tông môn của hắn sao?
Đả đảo Vô Đạo Tông của hắn?
Sở Duyên vô cùng sửng sốt.