Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 694

Rất rõ ràng, hắn ta không để Chu Lẫm ở trong mắt.

“Tần minh chủ, bút Hạo Nhiên ở trong học viện của ta, nếu bây giờ ngươi cần,

ta có thể đi vào lấy cho ngươi.”

Chu Lẫm vội vàng nói.

“Đợi lát nữa hãy lấy, ngươi thật lòng lựa chọn gia nhập liên minh tu tiên giả ta

đúng không? Nhớ kỹ, câu trả lời này, nếu như thực lòng, đừng nghĩ ngươi có

thể lừa được ta.”

Tần Tử Mặc thản nhiên nói.

“Thật lòng! Đương nhiên là thật lòng! Học viện Hạo Nhiên ta tuyệt đối là thật

lòng!”

Chu Lẫm vội vàng nói.

“Vậy ta hỏi ngươi, học viện Hạo Nhiên ngươi có bao nhiêu cảnh giới Độ Kiếp?

Nếu chỉ có một, vậy không có khả năng trợ giúp nhiều đối với liên minh tu tiên

giả ta, hiện giờ dưới trướng liên minh tu tiên giả ta, đã có 79 tông môn nhị

phẩm, 33 đại tông môn nhất phẩm, Thánh Địa cũng có ba, tông môn còn lại lại

càng vô số kể.”

“Trong đó cảnh giới Độ Kiếp lại càng vô số kể.”

Tần Tử Mặc vô cùng thản nhiên nói.

“Hai người, hai người! Học viện Hạo Nhiên ta có hai cảnh giới Độ Kiếp!”

Chu Lẫm vội vàng nói.

Trên trán lão ta chảy đầy mồ hôi lạnh, giống như bị thế lực to lớn của Chu Lẫm

dọa sợ.

79 tông môn nhị phẩm.

33 tông môn nhất phẩm.

Ba Thánh Địa.

Tông môn còn lại vô số kể.

Cảnh giới Độ Kiếp lại càng vô số kể.

Vị này chính là thực sự muốn cứng đối cứng với Vô Đạo Tông.

“Hai người sao? Ta nghe nói, học viện Hạo Nhiên ngươi chỉ có một cảnh giới

Độ Kiếp thôi mà?”

Tần Tử Mặc khẽ nhíu mày, trái lại kinh ngạc hỏi.

“Đúng vậy, trước đây có một, bây giờ thành hai, không lâu trước, ta đã trả giá

lớn mời một cảnh giới Độ Kiếp tới làm khách khanh, cho nên bây giờ có hai.”

Chu Lẫm giải thích một câu.

“Hai người? Cũng tạm, lấy bút Hạo Nhiên tới đây.”

Tần Tử Mặc gật đầu, chẳng muốn nói thêm câu nào.

Hai cảnh giới Độ Kiếp mà thôi, còn không đáng để hắn ta nói gì đó.

“Vâng.”

Chu Lẫm đáp một câu, sau đó đứng dậy rời đi.

Một lát sau, lão ta lấy bút Hạo Nhiên tới, vươn tay đưa tới tay Tần Tử Mặc.

Tần Tử Mặc nhìn bút Hạo Nhiên một lát, khẽ gật đầu.

“Nhớ kỹ, một tháng sau chúng ta sẽ khởi xướng phản công, đến lúc đó mỗi châu

đều hưởng ứng, bên Cảnh Châu các ngươi không có thế lực của Vô Đạo Tông,

cho nên ngươi trực tiếp hưởng ứng là được, không cần bố cục như thế nào.”

Tần Tử Mặc dặn dò một câu.

“Được, Tần minh chủ.”

Chu Lẫm gật đầu nói.

“Ừm.”

Tần Tử Mặc nhảy lên, dẫn theo một đám người của liên minh tu tiên giả rời đi.

Nhìn đám Tần Tử Mặc rời đi, Chu Lẫm thở phào nhẹ nhõm một hơi.

“Minh chủ mới của liên minh tu tiên giả, quả nhiên là rất cao, vậy mà khí tràng

mạnh như thế, chỉ trong thời gian ngắn như thế, đã cấu kết được thế lực khổng

lồ như vậy.”

“Chậc chậc, vô số cảnh giới Độ Kiếp, không biết có bao nhiêu phần thắng.”

Chu Lẫm nói.

Lão ta có rất nhiều ý nghĩ, dù sao trong Cảnh Châu, không có thế lực của Vô

Đạo Tông.

Đến lúc đó hưởng ứng thì hưởng ứng, nếu Vô Đạo Tông đánh bại liên minh tu

tiên giả này, lão ta sẽ nói không có chuyện này.

Nếu liên minh tu tiên giả thắng, vậy lão ta luôn đi theo bước chân của liên minh

tu tiên giả là được.

Chu Lẫm im lặng khen ngợi mình, thật thông minh.

Sau khi xác định chuyện này, Chu Lẫm định trở về động thiên phúc địa tiếp tục

xử lý ma khí kia.

Ma khí kia đã đến thời khắc mấu chốt.

Nhưng mà ma khí này khiến Chu Lẫm hơi xấu hổ.

Chu Lẫm vốn định dùng Hạo Nhiên Châu tăng thiên phú của ma khí kia một

chút, sau đó lại dùng các loại như kinh Phật Xá Lợi gì đó.

Không ngờ lão ta mới có hành động, không riêng gì Xá Lợi kinh Phật, ngay cả

Hạo Nhiên Châu đều bị ma khí kia cắn nuốt hết.

Chuyện này khiến Chu Lẫm không có biện pháp nào.

Lão ta muốn lấy Hạo Nhiên Châu ra một lần nữa, đương nhiên sẽ làm thương

đến căn nguyên của ma khí.

Nếu làm bị thương căn nguyên của ma khí, vậy không thể nghi ngờ là đắc tội

Sở đạo hữu kia.

Cho nên cuối cùng Chu Lẫm chỉ có thể lựa chọn, đưa Hạo Nhiên Châu cho ma

khí kia.

Chỉ hi vọng vị Sở đạo hữu kia có thể nhớ tới công lao của lão ta, đến lúc đó lựa

chọn vĩnh viễn ở lại học viện Hạo Nhiên.

Như vậy lão ta cũng không thiệt.

Chu Lẫm hít sâu một hơi, sau đó tiếp tục bay về phía động thiên phúc địa kia.

Lão ta phải tiếp tục giúp ma khí kia hóa hình.



Cùng lúc đó, Sở Duyên ở trong tiểu viện tĩnh tâm cầm một quyển sách đọc,

không nhận thấy được gì, chỉ sờ cổ, giống như bị thứ gì đó cắn một cái, nhưng

hắn không để ý tới, mà tiếp tục đọc quyển sách trên tay.



Thời gian trôi qua thực sự rất nhanh, một tháng lướt qua trong giây lát.

Một tháng sau, đại lục Thần Hành đã xảy ra chuyện lớn.

Liên minh tu tiên giả ngang nhiên tuyên chiến với tông môn ẩn thế Vô Đạo

Tông Đông Châu trong truyền thuyết.
Bình Luận (0)
Comment