Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 703

“Minh chủ, ta cảm thấy đoạn đường chúng ta đang đi, đúng là không thích hợp

lắm.”

Tên còn lại ở bên cạnh không vuốt mông ngựa, mà đồng ý với quan điểm của

Tần Tử Mặc.

Đúng là không thích hợp!

“Ngươi nói nghe xem, sao không thích hợp?”

Tần Tử Mặc im lặng nhìn về phía tên còn lại, hỏi.

“Minh chủ, ngươi không thấy là… Đoạn đường này chúng ta đi, quá yên tĩnh

sao?”

Người nọ nói như vậy.

“Quá yên tĩnh rồi…”

Tần Tử Mặc khẽ nhíu mày, khẽ gật đầu.

Những lời này nói không sai.

Đoạn đường này bọn họ đi, quá yên tĩnh.

Đặc biệt khi hắn ta nâng tiên nhân di khu ra, đánh bại nhiều đệ tử của Vô Đạo

Tông như vậy, lại càng yên tĩnh không chịu được, không còn có người tới ngăn

cản.

Đám Thánh Địa của đệ tử Vô Đạo Tông muốn ngăn cản, nhưng bị ngăn lại một

cách dễ dàng, trừ chuyện đó ra, không còn ai ngăn cản.

Hay là nói, Vô Đạo Tông không thể ngăn được.

Chuyện này rất không hợp lý.

Chẳng lẽ tông chủ của Vô Đạo Tông, ở phía trước bày cạm bẫy gì đó với bọn

họ?

Tần Tử Mặc đột nhiên muốn dừng lại, quan sát một chút mới được.

Nhưng nhìn đội ngũ tràn ngập sĩ khí, hắn ta không nói một câu, bảo người bên

cạnh đừng đứng lại, tiếp tục tiến lên.

Rất nhanh, đội ngũ liên minh tu tiên giả đã có thể nhìn thấy từng tầng mây mù.

Ở trong mây mù, bọn họ không nhìn thấy gì, nhưng cả đám bọn họ đều vô cùng

hưng phấn.

Bởi vì trong tin tức bọn họ đạt được, đi tới Đông Châu, cứ đi về phía nam, nhìn

thấy mây mù vô tận xong, sẽ là chỗ của Vô Đạo Tông.

“Cuối cùng cũng tới nơi, nơi này mây mù dày đặc như vậy, nơi này chắc chắn là

Vô Đạo Tông!”

“Các đạo hữu, đánh bại Vô Đạo Tông! Chúng ta sẽ thắng lợi!”

“Các đạo hữu đừng giữ lại lực, dốc hết lực chiến đấu đi!”

Đám người này đều kêu gào.

Chỉ riêng Tần Tử Mặc, sắc mặt càng lúc càng khó coi.

“Minh chủ, ở phía trước cách không xa, bọn ta phát hiện một ngọn núi được

trận pháp bao phủ, chỉ sợ nơi đó là núi Thiên Vụ trong tin tức!”

Một thuộc hạ bay từ xa tới, vô cùng hưng phấn nói.

“Núi Thiên Vụ?”

Tần Tử Mặc nhắc tới từ này, trong lòng lại dấy lên bất an và sợ hãi.

Giống như là một loại sợ hãi đến từ huyết mạch.

Nếu không phải không được, Tần Tử Mặc rất muốn tuyên bố rút lui vào lúc này.

Nhưng hôm nay tên đã lên dây không bắn không được, căn bản không phải do

hắn ta.

“Mời minh chủ hạ lệnh, tấn công núi Thiên Vụ, đạp vỡ Vô Đạo Tông!”

Thuộc hạ ở bên cạnh nói như vậy.

Những lời này vừa vang lên, chỉ trong nháy mắt dẫn tới phản ứng dây chuyền.

Vô số người đều đang kêu gào.

“Tấn công núi Thiên Vụ! Đạp vỡ Vô Đạo Tông!”

“Đạp vỡ Vô Đạo Tông!”

Ý chí chiến đấu dâng cao, phá tan tận trời.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Tử Mặc bất đắc dĩ.

Ở nơi này hắn ta làm chủ, chỉ hi vọng lão tổ tông có thể đánh bại tông chủ của

Vô Đạo Tông.

Tần Tử Mặc quay đầu nhìn thoáng qua quan tài, hít sâu một hơi, chậm rãi giơ

tay lên.

“Truyền mệnh lệnh của bổn minh chủ, tấn công núi Thiên Vụ! Phàm là sinh linh

trong núi Thiên Vụ, không giữ một ai, toàn bộ diệt sạch!”

Tần Tử Mặc lạnh lùng nói.

Hắn ta chỉ muốn chiến thắng Vô Đạo Tông, như vậy từ nay về sau, cả đại lục

Thần Hành không còn ai có thể ngăn cản được hắn ta.

Đây là đánh cược tốt cỡ nào!

Tần Tử Mặc hắn ta đánh cược Vô Đạo Tông không đánh lại lão tổ tông của hắn

ta, không đánh lại được tiên nhân di khu!

“Xin nghe theo mệnh lệnh của minh chủ!”

Vô số người kêu gào, xông thẳng lên núi Thiên Vụ.

Nơi này tụ tập vô số người của đại lục Thần Hành.

Có người bình thường, đương nhiên cũng có người tài ba.

Trận pháp sương mù bao phủ núi Thiên Vụ, chỉ một lát đã bị phá ra.

Vô số người chen vào.

Ánh mắt Tần Tử Mặc cưỡi long tiễn nhìn chằm chằm đám người trong núi

Thiên Vụ.

Xác nhận những người đó không xảy ra vấn đề gì, mới hạ lệnh tiến vào núi

Thiên Vụ.

Sau khi tiến vào núi Thiên Vụ, vẫn yên tĩnh một cách kỳ lạ.

Chuyện này khiến bọn họ nhanh chóng tới gần sơn môn của Vô Đạo Tông.

Sau khi đi tới sơn môn của Vô Đạo Tông, mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Ở nơi này, cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy người.

Ở phía trước sơn môn của Vô Đạo Tông, bốn người vô cùng kỳ lạ đứng đó,

đứng phía giữa còn có một lão giả lưng còng.

Bên cạnh sơn môn, là đệ tử của Vô Đạo Tông lúc trước bị tiên nhân di khu đánh

bại.

Thế trận này…

Giống như đang chờ đợi người của liên minh tu tiên giả tới.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Tử Mặc không có một chút do dự, sải bước ra,

quay mặt về phía mọi người.

“Tại hạ là minh chủ của liên minh tu tiên giả, xin hỏi tông chủ của Vô Đạo

Tông ở đâu?”

Tần Tử Mặc thản nhiên nói.

Vô số người của liên minh tu tiên giả thấy Tần Tử Mặc tiến lên trước, nhao

nhao lùi ra sau, nhường không gian cho Tần Tử Mặc.
Bình Luận (0)
Comment