Sau đó lực lượng đến từ Thiên Địa giống như đang liên tục không ngừng tiến
vào cơ thể hắn ta.
Lại sau đó hắn ta biến thành bộ dạng như bây giờ.
“Rốt cuộc chuyện này là sao đây?”
Xi Già có vẻ mê mang.
Hắn ta rất muốn hỏi sư tôn của hắn ta một chút.
Nhưng hắn ta biết, hiện giờ sư tôn của hắn ta không ở đây, hắn ta không hỏi
được.
“Đạo hữu phương nào hàng lâm? Không biết học viện Hạo Nhiên ta đắc tội đạo
hữu chỗ nào?”
Đúng lúc này, một giọng nói truyền từ đằng xa tới, cùng với giọng nói này, còn
có uy áp của cảnh giới Độ Kiếp.
Uy áp rơi vào trong sân, Xi Già hoàn toàn không phát hiện ra.
Quang mang quanh người hắn ta dễ dàng giúp hắn ta chống đỡ được uy áp này.
Không phải là Xi Già có thể đánh thắng được cảnh giới Độ Kiếp, mà thực lực
của hai bên khác biệt.
Quang mang quanh người Xi Già, thực sự giống như lực lượng tầng cao.
Mà uy áp của cảnh giới Độ Kiếp này thuộc loại tầng thấp.
Hai bên không cùng một cấp bậc.
Dẫn tới uy áp của cảnh giới Độ Kiếp căn bản không thể tạo thành bất cứ ảnh
hưởng gì cho Xi Già.
Xi Già cứ ngẩng đầu nhìn bầu trời như vậy, nhìn bóng dáng từ đằng xa tới.
Đúng là viện trưởng của học viện Hạo Nhiên, Chu Lẫm.
Chu Lẫm từ đằng xa tới, muốn nhìn xem khí thế đột nhiên bùng phát ở học viện
Hạo Nhiên là ai.
Lão ta mới đi vào sân này, nhìn thấy Xi Già lập tức sững sờ.
Lão ta tự mình giúp Xi Già hóa hình, cũng tự mình giúp Xi Già “tăng thêm
nguyên liệu”, đương nhiên là lão ta nhận ra Xi Già.
Lão ta nhìn tư thế thần kỳ của Xi Già, cũng sửng sốt rất lâu.
“Ngươi là Xi Già à?”
Chu Lẫm có chút hoài nghi nhân sinh.
Lão ta nhớ rõ Xi Già hóa hình đến bây giờ, còn chưa được một tháng đúng
không?
Còn chưa được một tháng, có thể có tư thế như vậy ư?
Nhìn khí thế này, chỉ sợ đã có thực lực cảnh giới Nguyên Anh.
Còn chưa được một tháng đã thành Nguyên Anh?
Đây là đang nói đùa ư?
Nhà ai hóa hình chưa được một tháng đã có thể thành Nguyên Anh?
Chẳng lẽ đây là đệ tử của Vô Đạo Tông? Chuyên sáng tạo ra truyền thuyết?
…
Đại lục Thần Hành, Ngọc Châu.
Trong một đống hoang tàn.
Diệp Lạc nắm một đám kiếm khí ánh sáng trên tay.
Ở trong kiếm khí ánh sáng này, một con trùng tử màu đen đang điên cuồng va
chạm, muốn chạy ra khỏi kiếm khí ánh sáng.
Nhưng kiếm khí ánh sáng này chắc chắn một cách dị thường, vây chặt trùng tử
màu đen ở trong kiếm khí ánh sáng.
Nếu nhìn kỹ có thể nhìn thấy, kiếm khí ánh sáng này không đơn giản.
Bên trong kiếm khí, gần như mỗi lúc đều đang thay đổi.
Lúc này kiếm khí sắc bén như kim, ngay sau đó kiếm khí này lại trở nên mềm
mại như nước, thay đổi thất thường.
Lấy biến hóa triệt tiêu tính thích ứng, tính tiến hóa của trùng tử màu đen.
Đây là kết quả của cuộc chiến giữa các đệ tử của Vô Đạo Tông với trùng tử màu
đen, cũng là biện pháp duy nhất có thể hạn chế trùng tử màu đen này.
Đó là lấy biến hóa tới triệt tiêu, áp chế trùng tử màu đen này.
Chỉ cần biến hóa nhanh hơn tính thích ứng của trùng tử màu đen, thì có thể bắt
trùng tử này.
“Trùng tử này, quả nhiên rất mạnh.”
Diệp Lạc nhìn trùng tử trong kiếm khí ánh sáng trên tay, vô cùng cảm khái.
Mười đệ tử bọn họ, gần như dốc toàn lực ứng phó, nhưng vẫn không làm gì
được trùng tử này, cuối cùng vẫn là nghĩ ra chiêu thức như thế, mới thành công
hạn chế trùng tử này.
“Đúng vậy, đại sư huynh, trùng tử này thực sự rất thần kỳ, lại có tính thích ứng,
tính học tập mạnh như vậy.”
Tô Càn Nguyên cũng vô cùng cảm khái.
“Trùng tử này ta cảm thấy không giống sinh vật của đại lục Thần Hành chúng
ta, giống như yêu mà không phải yêu, lại càng không giống tinh quái, y như vật
ngoại lai.”
Đôi mắt Đạm Đài Lạc Tuyết đang đánh giá trùng tử màu đen, nói như vậy.
“Ừm, trùng tử này thực sự rất kỳ lạ, ta không thể kéo nó vào mộng cảnh.”
Tử Tô nói.
Đệ tử khác cũng như vậy, đều cảm thấy trùng tử này vô cùng khó lường.
Ngoại trừ Trương Hàn.
Lúc này Trương Hàn đang khúm núm trốn trong góc, không dám nói câu nào.
Có trời mới biết, khi hắn ta nói xấu đồng môn, bị phát hiện xong gặp phải
chuyện gì.
Thậm chí ngay cả Trương Hàn đều đã quên xảy ra chuyện gì.
Hắn ta chỉ nhớ rõ, Hoa Thần Y dùng y thuật tuyệt đỉnh, chữa trị cho hắn ta chín
lần.
Mỗi lần đều đúng lúc chữa trị hắn ta, khiến ý thức của hắn ta tỉnh táo lại.
“Nếu như bắt được trùng tử kia, thì tản đi, Ngao Ngự, ngươi cầm kiếm khí ánh
sáng này, ta đã đặt cấm chế nửa tháng, trong nửa tháng, kiếm khí không ngừng
thay đổi, trùng tử này không chạy đi được, tốt nhất là ngươi nên về Vô Đạo
Tông trong vòng nửa tháng.”
Diệp Lạc không để ý tới Trương Hàn, mà nhìn Ngao Ngự.
Hắn ta vươn tay, đưa kiếm khí ánh sáng cho Ngao Ngự.