Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 738

“Ý nghĩ này của ngươi càng kỳ lạ hơn, đứng đầu Thiên Địa mới không phải là

đám Diệp Lạc sao? Cho dù là người thời đại cũ chuyển thế trùng tu, không có

khả năng tu đến mức độ đó.”

Hỗn Độn lắc đầu, mở miệng nói.

Nghe thấy những lời này, Bạch Trạch lắc đầu, ánh mắt lão ta nhìn về phía núi

Thiên Vụ.

“Đây không phải là Kim Tiên Đạo Quả đầy đủ, chỉ có một chút hương vị của

Kim Tiên Đạo Quả, chỉ sợ thực sự là Thiên Kiêu lĩnh ngộ ra.”

Ánh mắt Bạch Trạch sâu xa nhìn núi Thiên Vụ, giống như đoán ra được gì đó.

“Thiên Kiêu thời đại mới sao? Thời đại mới chỉ có mấy người kia, mà đều là đệ

tử của vị kia, chẳng lẽ là đệ tử của vị kia ngộ ra…”

Thao Thiết tùy ý nói.

Sau khi lão ta nói xong, cả người cứng đờ lại.

Khí tức Kim Tiên Đạo Quả vừa rồi, hình như là truyền từ bên núi Thiên Vụ đến.

Chẳng lẽ thực sự là đệ tử của vị kia làm chuyện này?

Lấy phàm tục chi thân, ngưng tụ Kim Tiên Đạo Quả sao? Cho dù chỉ là có chút

hương vị của Kim Tiên Đạo Quả, cũng rất khó lường.

Có thể ở phàm tục ngưng tụ ra Kim Tiên Đạo Quả, vậy đại biểu cho cái gì? Đại

biểu tương lai gần như là nhất định thành Kim Tiên.

Đệ tử của vị kia, quá khủng bố…

Không đúng, nói một cách chính xác, vị kia cũng quá khủng bố.

Ở dưới Thiên Địa mới này, khiến một phàm tục tương lai nhất định thành Kim

Tiên?

Đây là bản lĩnh ngập trời cỡ nào?

Vị kia!

Sâu không lường được!

“Bạch đạo hữu nhìn ra được, là đệ tử của vị kia ngộ ra một chút Kim Tiên Đạo

Quả sao?”

Hỗn Độn trầm giọng hỏi.

“Khí tức này, hơi cảm nhận một chút có thể cảm nhận được, là vị Diệp tiểu hữu

kia, Diệp Lạc.”

Bạch Trạch hít sâu một hơi, nói.

Người so với người, tức chết người ta.

Sao đệ tử của lão ta không có bản lĩnh như vậy? Lấy thân phàm tục, đi thăm dò

Tiên Cảnh.

“Diệp Lạc…”

Tứ hung cũng rơi vào trầm tư, đôi mắt cả đám lóe sáng, không biết đang nghĩ

gì.

“Các ngươi đều đang nghĩ gì thế? Đôi mắt cả đám không có ý tốt.”

Bạch Trạch tức giận nhìn thoáng qua tứ hung, nói.

“Không có, bọn ta chỉ đang nghĩ, Diệp Lạc này, tương lai sẽ đi tới bước nào.”

Thao Thiết xua tay nói.

“Đi đến bước nào ư? Có Sở đạo hữu ở đây, thành tựu của Diệp Lạc nhất định sẽ

không thấp hơn chúng ta, có gì cần suy nghĩ.”

Bạch Trạch trợn trừng mắt, nói.

“Cũng phải, đúng rồi, Bạch đạo hữu, ta nhớ rõ nhật mẫu còn đang ở trong tông

đúng không? Không biết vị kia có nhìn thấy nhật mẫu hay không?”

Thao Thiết ngẩng đầu, nói một câu.

“Gặp hay không, đã xảy ra chuyện gì, chuyện này đều không liên quan tới

chúng ta hiện giờ, hiện giờ chúng ta là người thời đại mới, các ngươi phải nhớ

kỹ điểm này…”

Bạch Trạch nhìn tứ hung, tràn ngập thâm ý nói một câu.

Đội bọn họ đã đứng, chính là đứng bên hàng thời đại mới.

Khi bọn họ lựa chọn, bọn họ đã hạ quyết tâm, tạm biệt với thời đại cũ.

Bạch Trạch không muốn vì vấn đề ngôn luận, đến lúc đó bị Thiên Địa mới bắt

giữ, gây khó dễ với bọn họ, vậy bọn họ nên khóc.

“Chuyện này bọn ta biết.”

Tứ hung vội vàng phụ họa.

Đương nhiên là bọn họ hiểu rõ ý của Bạch Trạch.

Nếu bây giờ là thời đại mới chưởng quản, đương nhiên là bọn họ nên gia nhập

thời đại mới.

Dù sao thời đại cũ có thể dấn thân vào thời đại mới, không phải không có bất cứ

lựa chọn gì.

Còn đại biểu thời đại cũ dấn thân vào thời đại mới, không phải là Sở Duyên

sao?

Có Sở Duyên làm đại biểu, bọn họ cần lo lắng cái gì?

Bạch Trạch thấy tứ hung đều gật đầu, đương nhiên là không nói gì thêm.

Ánh mắt lão ta vốn nhìn bên núi Thiên Vụ một lát, sau đó lại nhìn về phía bầu

trời.

Lão ta không biết khi nào lão ta mới có thể thành công gia nhập Thiên Địa mới.

Nhưng lão ta luôn có cảm giác, thời đại mới này, càng ngày càng không yên

bình.

Giống như càng ngày càng có nhiều dư nghiệt thời đại cũ sống lại.

Lúc trước lão ta ra ngoài, vậy mà thấy được một đại yêu thời đại cũ sống lại,

muốn phá vỡ Thiên Địa, sau đó bị Thiên Địa thời đại mới trấn áp.

Loại tình huống này…

Khiến Bạch Trạch có cảm giác quen thuộc…

Mỗi một đại kiếp nạn ập đến, lão ta đều có cảm giác này trước…



Núi Thiên Vụ, trong quảng trường Vô Đạo Tông.

Diệp Lạc và mấy đệ tử tụ tập ở chỗ này.

Trong đó đám Trương Hàn, Đạm Đài Lạc Tuyết đều đứng bên cạnh quảng

trường.

Ở chính giữa quảng trường, Diệp Lạc ngồi khoanh chân, quanh người hắn ta có

vô số kiếm khí, kiếm ý vờn quanh.

Kiếm khí kiếm ý mênh mông cuồn cuộn, chi chít, gần như hình thành một con

sông dài, dựng đứng phía chân trời.

Ở trong kiếm chi trường hà này, mơ hồ có chút bất hủ chi ý chảy theo dòng.

Chút bất hủ chi ý này như ẩn như hiện, rất nhỏ.

Nhưng chút bất hủ chi ý này lại vô cùng khủng bố.

Cho dù đám Trương Hàn đứng cách xa, vẫn có thể cảm nhận được tính uy hiếp

khủng bố.

Một chút bất hủ chi ý đó, giống như có thể dễ dàng giết được bọn họ.
Bình Luận (0)
Comment