Chỉ một tháng, vậy mà mạnh tới mức này.
Nếu lại cho thêm thời gian, có trời mới biết sẽ mạnh tới mức nào.
Nhưng mà Sở Duyên không có tâm tư tiếp tục hộ đạo nữa.
Hắn phát hiện Đế Vô Sinh vẫn luôn không cần hắn hộ đạo.
Dựa vào chính mình là được.
Đại khí vận khủng bố đó, đơn giản không cần quan tâm.
Cho nên hộ đạo một tháng xong, Sở Duyên quyết định lựa chọn rời đi, để Đế
Vô Sinh tự mình chơi.
Sở Duyên rời đi, cũng là không có biện pháp.
Hắn cách kiểm tra đo lường tông môn, còn một thời gian nữa.
Nhưng thời gian không còn nhiều lắm, hắn cần phải đi tìm Xi Già, ở bên Xi Già
làm chuẩn bị, để tránh bên Xi Già xảy ra chuyện gì đó.
Sở Duyên đi về phía học viện Hạo Nhiên ở Cảnh Châu, Đế Vô Sinh cũng đang
tiếp tục đi “con đường nhân vật chính” của mình.
…
Trung Châu, trong một vùng đất trống rộng lớn mà cổ xưa, vô số người đang
tiến vào vùng đất trống này.
Những người này tiến vào đất trống xong, đều sinh ra cảm giác tò mò đối với
mảnh đất trống này.
Chỉ vì lai lịch của mảnh đất này có lai lịch không nhỏ, chính là một vùng chiến
trường Viễn Cổ.
Trong truyền thuyết, có tiên nhân rơi xuống, vùng chiến trường này cũng được
xưng là di tích vẫn tiên.
Chiến trường còn sót lại, vốn là một vùng đại cơ duyên, nhưng cơ duyên đã bị
chia cắt hoàn toàn, chỉ còn lại một vùng đất trống không có tác dụng gì.
Chỉ còn không ít dấu vết trên đất triển lãm ra lịch sử cổ xưa.
Nếu là một số ngày đặc biệt, còn có thể nghe thấy từng tiếng gào thét của cường
giả giao chiến.
Vùng đất trống đặc biệt này, hiện giờ đang được trưng dụng, dùng để làm nơi tổ
chức Đại Bỉ vạn tông.
Chuyện này không có biện pháp, chuyện Đại Bỉ vạn tông này, vốn do liên minh
tu tiên giả dẫn dắt.
Hiện giờ không còn liên minh tu tiên giả, chỉ có thể do mấy tông môn ẩn thế
Trung Châu, phối hợp với liên minh hoàng triều của Tô Hề cùng tổ chức.
Đại biểu của mấy tông môn ẩn thế Trung Châu là một trong những thế lực mạnh
nhất của nhân tộc.
Mà liên minh hoàng triều của Tô Hề, hướng lên trên nói, có thể đại biểu cho
tông môn ẩn thế Đông Châu.
Dù sao Tô Hề là truyền thừa ở Vô Đạo Tông, liên minh hoàng triều cũng phụng
Vô Đạo Tông làm tổ đình.
Rất miễn cưỡng được tính là đại biểu cho Vô Đạo Tông đại thế lực đứng đầu
đại lục Thần Hành.
Dưới mấy thế lực cực mạnh kêu gọi, Đại Bỉ vạn tông lần này vô cùng náo nhiệt.
Vô số Thiên Kiêu đều nhao nhao tham chiến, muốn lấy được thứ hạng trong
trận chiến lần này.
Nghĩ thì nghĩ, nhưng khi bọn họ biết đám đệ tử của Vô Đạo Tông như Diệp
Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Tô Hề, Hoa Thần Y,
Tư Nhạc tham chiến xong, tâm trạng bọn họ bùng nổ.
“Như vậy còn đánh cái búa? Đám Diệp Lạc xem như một đời thế hệ trẻ tuổi
sao? Tu vi của đám người này cao, e rằng ngoại trừ tiên nhân, những người
khác khó có khả năng là đối thủ?”
“Sao những người này không biết xấu hổ nói mình trẻ tuổi???”
“Chết cười, đám lão bất tử này còn nói mình là một đời trẻ tuổi? Một đám tu vi
thông thiên, là một đời trẻ tuổi, nếu những người này là một đời trẻ tuổi, ta còn
luyện kiếm làm gì? Trở về nuốt kiếm tự sát đi…”
“Khụ khụ, theo ta được biết, Diệp Kiếm Tôn, đám Trận Phù Thánh thực sự trẻ
tuổi, tuổi thực của bọn họ không quá trăm…”
“Tuổi thực không quá trăm? Năm nay ta 230 tuổi, cảnh giới Kim Đan hậu kỳ, ta
còn có thể cứu được sao?”
“…”
Đám Thiên Kiêu đều mở miệng oán trách.
Cuối cùng, mấy tin tức này lọt vào tai đám Diệp Lạc.
Đám Diệp Lạc vô cùng xấu hổ, chỉ có thể lựa chọn rút khỏi thi đấu, do Tô Hề,
Hoa Thần Y, Tư Nhạc tham chiến.
Lần trước bốn bọn họ tham gia, nên không tham gia nữa.
Làm như vậy, mới không làm suy sụp ý chí chiến đấu của đám Thiên Kiêu.
Nhưng mà không tốt hơn chỗ nào.
Đám Thiên Kiêu đều biết, Tô Hề là người chấp chưởng của liên minh hoàng
triều, một trong những nơi tổ chức Đại Bỉ vạn tông.
Hoa Thần Y lại càng là môn chủ của Hoàng Tuyền Môn thần bí…
Loại tồn tại này, vẫn luôn không cùng cấp bậc với bọn họ.
Nhưng bọn họ không thể nói gì hơn.
Dù sao Vô Đạo Tông người ta đã nhượng bộ, bọn họ còn có thể nói gì?
Chỉ có thể miễn cưỡng tranh đoạt hạng ba.
Hạng nhất hạng hai cho Tô Hề và Hoa Thần Y.
Còn Tư Nhạc sao?
Tư Nhạc bị bọn họ quên đi.
So với các đệ tử của Vô Đạo Tông, Tư Nhạc không tranh không cướp này, rất
dễ dàng bị người ta quên đi.
Rõ ràng là lần này không có ngoại lệ.
Tư Nhạc đã bị quên đi.
Rất nhiều Thiên Kiêu đều bắt đầu chuẩn bị tranh hạng ba.
…
Bên cạnh đất trông, trên đài cao mới xây lên.
Lúc này, Diệp Lạc, Trương Hàn, Tô Càn Nguyên đang ngồi nói chuyện với mỗi
tông chủ của tông môn ẩn thế Trung Châu.