Khi Xi Già nói những lời này, trong mắt lóe lên ma tính cuồn cuộn.
Bên kia Sở Duyên không chú ý tới ma tính trong mắt Xi Già, hắn bị những lời
này của Xi Già làm chấn động không nhẹ.
Bỏ đồ đao xuống, lập địa thành Phật.
Chính là ý lừa gạt đối phương bỏ đồ đao, đánh chết tại chỗ, tiễn về Tây Thiên
thế giới cực lạc?
Dễ lý giải!
Dễ lý giải!
Quả nhiên là dễ lý giải!
Đọc kinh Phật, nhớ kỹ giết người.
Đệ tử này, thực trâu bò.
Sở Duyên không biết nên nói gì cho phải.
Hắn há to miệng, muốn nói gì đó, bất chợt hắn như cảm nhận được gì đấy.
Nhìn thoáng qua bên ngoài.
“Có người tiến vào, Già Nhi ngươi ứng phó trước.”
Sở Duyên lắc mình, chỉ trong nháy mắt tiến vào trong nhẫn của Xi Già.
Xi Già ngẩng đầu nhìn thoáng qua ngoài cửa, thu liễm lại ma tính trong mắt, hít
sâu một hơi, chủ động đi qua mở cửa phòng.
Hắn ta mở cửa phòng, bên ngoài là một người phụ nữ mặc thanh y.
Đúng là bạn tốt của hắn ta, Khương Nguyệt.
“Xi Già, sao huynh đứng ở đây? Huynh biết ta sắp tới à? Hay là huynh đã mở
thần thức?”
Khương Nguyệt sửng sốt hỏi.
“Ừm, tình cờ thần thức nhìn thấy ngươi, ngươi có chuyện gì sao?”
Xi Già ôn hòa nói.
“Trong học viện có trưởng lão truyền lệnh, muốn tập hợp mọi người xuất phát
tới Nam Châu, Xi Già huynh là người dẫn đầu đám đệ tử bọn ta, huynh cũng
cần phải đi.”
Khương Nguyệt mở miệng nói.
“Đến Nam Châu? Không phải có người mạnh nhất qua đó rồi sao? Chúng ta còn
đi làm gì?”
Xi Già sửng sốt một lát.
Nhiều cường giả đến Tây Châu như vậy, còn cần bọn họ làm gì.
Đám tiểu bối như bọn họ qua đó, có thể làm được gì?
“Không biết, ta nghe nói đây là chủ ý của viện trưởng, bảo là muốn kéo chúng
ta qua đó, cho lộ mặt, chứng minh học viện Hạo Nhiên có lòng bảo vệ đại lục,
có thể tăng danh vọng.”
Khương Nguyệt giải thích.
Nghe thấy những lời này, đương nhiên là Xi Già không nói gì thêm, gật đầu,
bày tỏ mình đã biết.
…
Trong nhẫn, Sở Duyên nhìn hai người ngoài nhẫn, tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Những đệ tử hắn dạy, hình như đều là cẩu độc thân.
Xi Già này, ngay từ lúc bắt đầu đã có quan hệ với một muội tử.
Quan hệ giống y như trộm.
Chậc chậc, có lẽ đệ tử này không phải độc thân.
Nói ra, hắn cũng độc thân.
Hay là tìm một…
Tìm cái búa, phụ nữ, chỉ ảnh hưởng tới con đường trở nên mạnh hơn của hắn!
Hắn là Sở đế, Sở hoàng, Sở thần trong tương lai!
…
Từ sau khi kẻ địch ở hải ngoại xâm lấn, chuyện lớn nhất của giới tu hành đại lục
Thần Hành, chính là chú ý tới cuộc chiến giữa liên minh và kẻ địch từ hải ngoại
tới.
Liên minh và kẻ địch từ hải ngoại tới, đã đụng mặt mấy ngày.
Rất rõ ràng, năng lực của Trương Hàn không yếu, hiểu rõ tuyệt đối không thể để
kẻ địch từ hải ngoại tới ở đại lục lâu.
Cho nên muốn dùng khí thế sét đánh không kịp bịt tai, ổn định trận náo động
này.
Nhưng không ngờ tới chính là, khi liên minh và kẻ địch từ hải ngoại tới chính
thức chạm mặt, lại liên tục bị đánh bại.
Đây không phải là Trương Hàn không được.
Mà chiến lực đứng đầu đại lục Thần Hành là cảnh giới Độ Kiếp.
Kẻ địch từ hải ngoại tới đều là nửa bước cảnh giới Đại Thừa.
Hai bên căn bản không cùng một cấp bậc.
Cảnh giới Độ Kiếp nhiều tới mấy, cũng không đỡ nổi công kích của một nửa
bước cảnh giới Đại Thừa.
Chỉ mới đối mặt, liên minh đã bị đánh bại.
Bị bại tới rối tinh rối mù.
May mắn có Trương Hàn ở đây, lấy vô số trận pháp, liên tục vây khốn đám kẻ
địch từ hải ngoại tới.
Trương Hàn cách cảnh giới Đại Thừa chỉ thiếu chút nữa, nói tóm lại, hắn ta xem
như là chuẩn cảnh giới Đại Thừa, cao hơn nửa bước cảnh giới Đại Thừa một
chút.
Nhưng không chống đỡ nổi quá nhiều nửa bước cảnh giới Đại Thừa.
Mà mỗi trận pháp của hắn ta đều có thể tìm ra được sơ hở.
Trên tay đối phương còn có các loại bảo vật cường đại trên linh bảo.
Chuyện này khiến Trương Hàn căn bản không thể chiến thắng.
Chỉ có thể lấy vô số trận pháp vây khốn đám người này, khiến đám người này
không thể rời đi.
Đồng thời, Trương Hàn truyền tin cho rất nhiều đồng môn của Vô Đạo Tông, hi
vọng đồng môn của Vô Đạo Tông có thể tới giúp.
…
Tin tức này truyền tới trong đại lục Thần Hành, giống như một trái bom khiến
cả đại lục chấn động.
Tất cả tu sĩ trong đại lục đều rơi vào kinh hãi.
Liên minh tập hợp đủ tu sĩ cường đại vừa đối mặt đã bị đánh bại…
Chỉ còn sót lại Trương Hàn thân là minh chủ đang khổ sở chống đỡ.
Vậy mà chiến lực đứng đầu đại lục bọn họ không chống đỡ nổi?
Vô số tu sĩ khủng hoảng.
Chiến lực đứng đầu đại lục đều thua, bọn họ có thể thắng được sao?
Khủng hoảng thì khủng hoảng, đám tu sĩ không vì vậy mà sinh ra tâm lý đầu
hàng.
Mạnh nhất đại lục bọn họ còn chưa ra tay.
Vô Đạo Tông!
Thế lực tiên nhân sống sót to như vậy!