Tuy trong vòng 100 tên đoạn sau hiếm thấy xuất hiện Thiên Kiêu thuộc đại lục
Thần Hành, nhưng cũng rất khoa trương.
Trong tất cả Thiên Kiêu vùng Thiên Địa mới này, trực tiếp chiếm cứ top 20
mười mấy vị, đây là khoa trương cỡ nào?
Chỉ sợ số mệnh châu này nồng đậm tới cực hạn.
Nếu liệp sát, chắc chắn ưu tiên liệp sát đại lục Thần Hành này.
Thực sự quá khoa trương.
“Đại lục Thần Hành, đại lục Thiên Tổ này, ngươi biết ở chỗ nào không?”
Kế Mông nhìn bảng này, hơi híp mắt hỏi.
Bên trong bảng này, mười mấy người trong top 20 thuộc đại lục Thần Hành.
Tầng thứ trong bảng còn lại, phần lớn đều là đại lục Thiên Tổ.
Hai đại lục này, theo ý lão ta tuyệt đối có đại khí vận, tiêu diệt hai đại lục này,
đồng nghĩa với việc động cả thế gian.
Vì làm nền nhạc dạo cho lượng kiếp.
“Có quỷ mới biết ở đâu, ta sống lại không lâu, còn chưa từng ra ngoài.”
Yêu sư trợn trừng mắt.
“Biết ngay ngươi sẽ nói vậy mà, Thiên Đạo cũ đã chuẩn bị xong cho chúng ta,
chúng ta chỉ cần đọc tên những Thiên Kiêu này, thì có thể sinh ra một thông đạo
không gian thông tới đó.”
“Nhưng mà thông đạo không gian này có hạn chế…”
Kế Mông nói ra tác dụng của bảng này.
Bảng đơn này có thể đi tới các đại lục, nhưng cơ hội chỉ có một lần.
Hơn nữa Thiên Đạo cũ không muốn dẫn tới bị Thiên Đạo mới chú ý, thông đạo
không gian sẽ xây dựng rất chậm, tính dung nạp cũng sẽ tiến hành khuếch
trương từ nhỏ đến lớn.
Nói cách khác, mới đầu xây dựng không gian thông đạo, đám người đạt tới
“Tiên Cảnh” như bọn họ, trong thời gian ngắn không qua được.
“Nhiều hạn chế như vậy, không thể cho chúng ta một tọa độ, để chúng ta tự
mình qua đó sao?”
Yêu sư nhíu mày hỏi.
“Không được, phần lớn lực chú ý của Thiên Đạo Thiên Địa mới đều đặt trên hải
dương vô tận, một khi dư nghiệt thời đại cũ như chúng ta hiện thân, cho dù có
Thiên Đạo Thạch và bảo vật hộ thân, cũng sẽ lập tức bị chú ý.”
Kế Mông cầm tam xoa kích trong tay, lắc đầu, mở miệng nói.
“Chẳng trách…”
Yêu sư hiểu ra.
Lão ta vẫn luôn cảm nhận được khí tức của đế giả thuộc loại cổ xưa ở bên sâu
trong hải dương.
Nhưng vị này chưa bao giờ hiện thân, lão ta vẫn luôn hoang mang, hóa ra là bị
Thiên Đạo mới theo dõi.
May mắn may mắn.
Nếu vị kia ra ngoài, e rằng lão ta đã bị xử lý.
Yêu sư thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhớ tới những chuyện xưa năm đó.
“Chẳng trách cái gì?”
Kế Mông hỏi một câu.
“Không có gì, không có gì, chẳng trách ta luôn cảm thấy bên hải dương có
hương vị khiến tim đập nhanh, hóa ra là Thiên Đạo mới nhìn chằm chằm.”
“Ừm…”
“Được rồi, Kế Mông, ngươi đã trở về thì đến đại lục Thiên Kiện trước đi, chúng
ta lại bàn bạc cụ thể chuyện liệp sát Thiên Kiêu, còn có một số lão bằng hữu,
ngươi cũng có thể đi gặp mặt.”
“Ừm…”
Hai người nói chuyện với nhau, đi về phía đại lục Thiên Kiện.
…
Cùng lúc đó, trong tổ địa của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc.
Sở Duyên đang mở hình thức dạy học của hệ thống.
Sau khi mở hình thức dạy học của hệ thống ra, hệ thống xuất hiện một câu,
khiến Sở Duyên không biết nên nói gì, còn có loại kích thích muốn nhảy lên
đánh người…
…
[Đã mở hình thức dạy học, đang tìm đệ tử có thể dạy phế tiến hành dạy học.]
[Đang tìm kiếm, mong ký chủ đợi một lát…]
[Thời gian tìm kiếm dự tính: 1600 năm.]
Nhìn từng dòng chữ trên màn ảnh, Sở Duyên rơi vào trầm tư.
Thời gian tìm kiếm dự tính, 1600 năm?
Tìm hơn một ngàn năm?
Cừ thật.
Hắn trực tiếp nhận xét cừ thật.
1600 năm, vậy phải đợi tới thiên hoang địa lão đúng không?
Hắn chỉ còn lại ý chí, không biết có thể sống bao lâu.
Người nào rảnh đợi 1600 năm?
Sở Duyên vừa mới dấy lên ý chí chiến đấu lập tức bị dụi tắt.
1600 năm? Hệ thống bỏ đi!
Đúng là giỏi lừa người khác.
“Mệt mỏi, giải tán đi.”
Sở Duyên ngồi xuống một lần nữa.
Ong…
Màn ảnh của hệ thống trước mặt hắn lại bắt đầu chuyển động.
Một đoạn văn tự hiện lên.
[Mong ký chủ chú ý, dự tính chính là thời gian mong muốn lớn nhất, hơn nữa
thời gian dự tính có thể sửa đổi bất cứ lúc nào.]
“Sửa đổi bất cứ lúc nào sao? Vậy sửa như thế nào?”
Sở Duyên sửng sốt một lát, sau đó hỏi.
[Mong ký chủ đi lại nhiều, càng tới gần đệ tử có thể dạy phế, thời gian dự tính
sẽ càng ngắn, hơn nữa tới gần đệ tử có thể dạy thành phế vật, hệ thống sẽ tự
động nhắc nhở.]
Càng tới gần đệ tử có thể dạy phế, thời gian dự tính sẽ càng ngắn sao?
Thì ra là thế.
Chuyện này giống như một định vị.
Hắn có thể dựa theo thời gian dự tính này, tới chỗ có đệ tử có thể dạy thành phế
vật.
Đôi mắt Sở Duyên sáng lên.
Cũng không hỏi nhiều nữa.
Tắt màn ảnh màu lam trước mặt đi, hắn khởi hành chuẩn bị ra ngoài.
Cảm nhận của ý chí chi thân này, thực sự khiến hắn có chút không chịu nổi.
Có được cơ thể là một loại cảm nhận kiên định, có được linh hồn là một loại
cảm nhận ít nhất vẫn còn tồn tại.