Rất hung tàn, không hổ là yêu tộc.
Sở Duyên chậc chậc nói.
“Ngươi có nắm chắc sống sót không?”
Sở Duyên nhìn về phía Kim Vũ, hỏi một câu.
“Không có…”
Kim Vũ hít sâu một hơi, mở miệng nói một câu như vậy.
Đây là lời nói thật của hắn ta.
Hắn ta xác thực không nắm chắc có thể sống sót.
Trong Kim Sí Đại Bằng nhất tộc, hắn ta không tính là mạnh nhất, có thể đứng
top 10 đã vô cùng gian nan.
Mà Kim Sí Đại Bằng nhất tộc đặt ở cả đại lục Thiên Kiện, tính là gì? Chỉ tính
bậc trung mà thôi, chiến lực cường đại chân chính đều chưa sống lại, nói là bậc
trung, đều đã nể mặt bốn chữ Kim Sí Đại Bằng này lắm rồi.
“Ngươi không nắm chắc sống sót, vậy ngươi còn đi vào? Còn tới tham gia Đại
Bỉ Thiên Kiêu?”
Sở Duyên cảm thấy rất khó hiểu.
Biết rõ sẽ chết, vì sao còn lựa chọn tham gia?
“Bởi vì ta là Thiên Kiêu!”
Kim Vũ nghiến răng nói.
“Ngươi… Thôi, bổn tọa cùng ngươi tiến vào xem, tránh cho ngươi thực sự bị
người ta làm thịt.”
Sở Duyên hơi nhíu mày, nghĩ một lát, cuối cùng vẫn nói một câu như vậy.
“Tiền bối, ngươi thực sự nguyện ý cùng ta đi vào sao?”
Kim Vũ kinh ngạc nhìn về phía Sở Duyên, hắn ta còn tưởng Sở Duyên chỉ đến
xem cho vui.
Không ngờ tới vậy mà Sở Duyên nguyện ý tiến vào vùng chiến trường này với
hắn ta.
“Đi vào, nếu không thì sao?”
Sở Duyên trợn trừng mắt, nói.
“Nhưng mà… Nhưng mà tiền bối, chiến trường này chỉ có người như bọn ta
mới đi vào được, hình như ngươi không vào được đâu.”
Kim Vũ do dự một lát, mở miệng nói.
“Bổn tọa tự có biện pháp, ngươi đi theo bổn tọa là được…”
Sau khi Sở Duyên nói xong, xoay người đi ra ngoài.
Kim Vũ mơ mơ màng mang đi theo.
Một lát sau, Kim Vũ từ bên ngoài đi tới.
Sở Duyên ở bên cạnh đã biến mất không thấy.
Thay vào đó, trên ngón tay Kim Vũ có thêm một chiếc nhẫn.
“Đi thôi, tiến vào chiến trường, có bổn tọa giúp ngươi, có thể bảo vệ ngươi
không sao.”
Giọng nói của Sở Duyên truyền từ trong nhẫn ra.
Kim Vũ hưng phấn gật đầu, trực tiếp vươn người nhảy vào, vượt qua sợi dây đỏ
kia, tiến vào chiến trường.
Hắn ta hưng phấn tới mức mặt đều đỏ lên.
Lần đầu tiên gian lận, có chút kích thích.
Kim Vũ bước vào chiến trường, đương nhiên cũng hấp dẫn ánh mắt đám người
không tiến vào.
Khi bọn họ nhận ra là Kim Vũ xong, cả đám đều hoảng sợ.
“Tên kia không phải là người của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc sao? Sao hắn dám
đi vào?”
“Tên kia các ngươi ai biết tin tức về hắn không? Hắn có cảnh giới gì? Cái gì?
Tên kia là một tên cùi bắp ư?”
“Dạo này cùi bắp đều ngông cuồng như thế à? Như vậy mà cũng dám xông
vào?”
“Loại mặt hàng như thế cũng dám xông vào, chúng ta không thể không dám đi
vào, đi thôi, đám chúng ta cùng tiến vào!”
…
Đám Thiên Kiêu thời đại cũ giống như bị kích thích, cả đám đều trực tiếp xông
vào trong chiến trường.
Chỉ trong nháy mắt, hơn nửa Thiên Kiêu thời đại cũ đều tiến vào trong chiến
trường, rất có xu thế muốn giết long trời lở đất.
Sau khi đám Thiên Kiêu này tiến vào chiến trường, cũng nhấc lên từng cuộc
chiến vô cùng kịch liệt.
Không như Thiên Kiêu của nhân tộc, Thiên Kiêu của yêu tộc chỉ quyết sinh tử,
cho dù thắng bại, sống sót chính là người thắng!
…
Đại lục Thiên Kiện, khu vực bình nguyên ở trung tâm.
Dựa theo ý của yêu sư và Kế Mông, là muốn quy hoạch ra vài vùng chiến
trường, phân chia ra Thiên Kiêu.
Cho đến bây giờ bọn họ đều không nghĩ tới, muốn dùng một vùng chiến trường
phân ra 500 Thiên Kiêu.
Nhưng chuyện khiến yêu sư và Kế Mông giật mình đã xảy ra.
Thiên Kiêu của yêu tộc không biết bị người nào dẫn theo tiết tấu, liên tục không
ngừng tiến vào đại chiến trên một vùng bình nguyên.
Chỉ có một phần Thiên Kiêu thời đại cũ làm như vậy thì thôi, nhưng những
Thiên Kiêu thời đại cũ này, không biết vì sao cho rằng chỉ có thể tiến vào một
vùng chiến trường, đi theo xông vào vùng chiến trường đó.
Dần dần diễn biến thành, người nào có gan tiến vào chiến trường đại loạn kia
mới được coi là Thiên Kiêu, chiến trường khác không tính.
Kết quả là, trên 90% Thiên Kiêu của yêu tộc đều tiến vào vùng chiến trường
kia.
Đợi khi đám yêu sư kịp phản ứng, lúc ấy đã muộn, đại chiến đã mở ra, trận
pháp tự động mở.
Trận pháp này là Kế Mông dùng ấn ký của Thiên Đạo cũ bố trí, vì phòng ngừa
yêu sư sử dụng thủ đoạn nhỏ gì đó.
Nhưng hôm nay tác dụng duy nhất của trận pháp, vậy mà biến thành ngăn cản
bọn họ tiến vào chiến trường.
Đám yêu sư căn bản không có biện pháp tiến vào chiến trường, chỉ có thể trơ
mắt nhìn Thiên Kiêu của yêu tộc chém giết hỗn loạn.
…
Trên chiến trường bình nguyên, đám Thiên Kiêu của yêu tộc đánh nhau loạn
lên.
Trên bầu trời chiến trường này, đủ loại đấu pháp của phi cầm yêu, giống như
muốn phân chia ra người nào mới là phi cầm chi chủ.
Trên lục địa của chiến trường này, đủ loại tẩu thú yêu cũng đang hỗn chiến, lấy
thương tổn đổi thương tổn, muốn phân sinh tử.
Tình cảnh hoàn toàn hỗn loạn.