Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 787

“Tiền bối! Ngươi có đệ tử không? Có thể bảo đệ tử của ngươi tới đấu với ta một

trận, đến lúc đó sẽ nhìn ra được, ta có phải Thiên Kiêu hay không?”

Kim Vũ bị kích thích nói ra những lời này.

“Đấu với đệ tử của ta một trận sao?”

Sở Duyên bị chọc cười.

Tuy hắn bị ba đệ tử làm tức giận tới hoảng, nhưng cho đến bây giờ hắn chưa

từng cảm thấy nghi ngờ thực lực của đám đệ tử đó.

Đám đệ tử kia, tất cả đều có thực lực không tầm thường, lại càng thành lập tiểu

tông môn ở đại lục Thần Hành.

Tông môn nhỏ, nhưng ít ra cũng là tông chủ một tông.

Kim Vũ này có thể chiến đấu với đệ tử của hắn được sao?

Sở Duyên cảm thấy tò mò.

Nhưng mà tạm thời hắn không có ý định trở về đại lục Thần Hành, tò mò cũng

vô dụng.

“Được, chuyện này bổn tọa đồng ý, nếu có cơ hội, nhất định phải để các ngươi

so tài một trận…”



Đại lục Thiên Kiện, khu vực trung tâm.

Yêu sư muốn mở thông đạo không gian, nhưng thông đạo không gian là khuếch

trương từ yếu đến mạnh, cần thời gian đi khuếch trương.

Nói cách khác, thông đạo không gian mới bắt đầu, chỉ có thể dung nạp một số

cảnh giới thấp qua đó.

Yêu sư vốn định để một số đại yêu yếu một chút qua đó.

Nhưng nghĩ lại, dù sao những người này đều là Thiên Kiêu thời đại mới, đại

yêu bình thường e rằng không phải đối thủ.

Cho nên yêu sư muốn triệu tập đám Thiên Kiêu sống lại từ thời đại cũ ở đại lục

Thiên Kiện, để đám Thiên Kiêu này thông qua thông đạo không gian, qua đó

liệp sát đám Thiên Kiêu của thời đại mới.

Thời đại mới này, dưới cái nhìn của yêu sư, chắc chắn là thời đại cũ mạnh hơn,

Thiên Kiêu thời đại cũ có thể dễ dàng liệp sát Thiên Kiêu thời đại mới.

Những Thiên Kiêu thời đại cũ, cho dù là cường giả thế hệ trước của thời đại

mới cũng chưa chắc đánh thắng được.

Yêu sư ôm ý nghĩ này, mới tổ chức Đại Bỉ Thiên Kiêu.

Dự định chọn một lượng lớn Thiên Kiêu thời đại cũ qua đó liệp sát Thiên Kiêu

thời đại mới.



Lúc này, yêu sư và Kế Mông bay trên không khu vực chính giữa, nhìn Thiên

Kiêu thời đại cũ không ngừng tiến đến.

“Kế Mông, ngươi nhìn Thiên Kiêu dưới trướng ta xem, có thể lọt vào mắt ngươi

hay không?”

Yêu sư cười nhìn Kế Mông, mở miệng hỏi.

“Không tệ, đợi bệ hạ trở về, quân vương tọa đại lục này, nhìn thấy cảnh tượng

này đương nhiên sẽ rất vui.”

Kế Mông khẽ gật đầu, cầm tam xoa kích trong tay, nói như vậy.

“Ngươi…”

Yêu sư nghe thấy thế, gương mặt lập tức âm trầm, trong đôi mắt lộ ra chút âm

u.

“Sao thế, chẳng lẽ ngươi không muốn bệ hạ trở về sao?”

Kế Mông lạnh lùng nhìn yêu sư, nói.

“Muốn, đương nhiên muốn, bảo vật trên tay ta cũng là của bệ hạ, đương nhiên

phải đợi bệ hạ trở về, đến lúc đó ta muốn tự tay trả bảo vật cho bệ hạ!”

Yêu sư đổi giọng, nở nụ cười nhìn về phía Kế Mông.

“Hi vọng là như vậy.”

Kế Mông hừ lạnh một tiếng, không nói thêm câu nào.

Yêu sư cười, không nói gì nữa, nhưng trong mắt lóe lên âm u.

Hai người nhìn phía dưới, từ bốn phương tám hướng hội tụ Thiên Kiêu thời đại

cũ đến.

Người nào cũng không đi xuống, lựa chọn Thiên Kiêu tuy là chuyện lớn, nhưng

không cần bọn họ tự mình ra tay, người phía dưới sẽ chuẩn bị cẩn thận, bọn họ

nhìn là được.



Khu vực trung tâm, bên cạnh một vùng đại bình nguyên, một đường lóe lên

hồng quang được khắc họa sát biên giới.

Ngay trên biên giới này, lại càng có vô số Thiên Kiêu của yêu tộc thời đại cũ tụ

tập.

Đám Thiên Kiêu này nhìn đường lóe lên hồng quang, trong mắt có kiêng kị, mãi

mà không dám tiến vào trong đường này.

Ở trong đám Thiên Kiêu này, Kim Vũ cũng đứng trong đám nagy.

Phía sau Kim Vũ là Sở Duyên.

Đối với hình tượng kỳ lạ của Sở Duyên, đám Thiên Kiêu của yêu tộc xung

quanh không để ý tới.

Dù sao hình tượng của đám Thiên Kiêu yêu tộc này cũng không khá hơn chút

nào.

Có người còn đỡ, là dùng hình tượng người, có người không được, đầu hổ thân

người, đầu trâu thân người, mặt người thân ngựa…

Đủ loại hình tượng kỳ lạ.

“Sao thế, ngươi không đi vào, đứng ở đây làm gì?”

Sở Duyên nhìn đám yêu tộc ở xung quanh, không khỏi tò mò hỏi một câu.

“Tiền bối, ngươi không phải yêu tộc, cho nên không biết khi tới gần thứ này,

bọn ta nhận được một tin tức, một khi bước qua vạch này, nghĩa là tiến vào

chiến trường, ở trong chiến trường có thể tùy ý tấn công, 500 người sống sót, có

thể được yêu sư kia tự mình triệu kiến.”

Kim Vũ trả lời Sở Duyên.

Nghe thấy những lời này, Sở Duyên trợn to mắt.

Hung tàn như vậy ư?

Các loại Đại Bỉ của đại lục Thần Hành bọn họ, hắn có biết, chỉ đánh nhau trên

lôi đài, lấy phương thức so tài, phân ra thắng bại.

Yêu tộc này, trực tiếp ném vào trong một vùng chiến trường, lấy phương thức

chiến đấu tới quyết thứ hạng?

Sống sót thì thắng, giống y như dưỡng cổ.
Bình Luận (0)
Comment