Thế giới bên ngoài, Sở Duyên nhìn thấy cảnh này thì mơ hồ.
Hệ thống này là theo học gì thế?
Dạy học thành tài như thế nào ư?
Hệ thống đây là đang nói đùa đúng không?
Vốn là giảng giải phân chia cảnh giới cho đệ tử mới này, hình như nói xong lại
truyền thừa công pháp gì đó.
Đây là theo dạy phế à?
Sở Duyên hít sâu một hơi, chẳng lẽ hệ thống này đang lừa hắn?
Hắn cả ngày lừa gạt người khác, cuối cùng hôm nay cũng tới lượt hắn bị hệ
thống lừa?
Ngay khi Sở Duyên muốn chất vấn hệ thống, hệ thống lập tức nhảy ra một màn
ảnh, chặn miệng Sở Duyên.
Sở Duyên: “?”
Đánh đòn phủ đầu ư?
Hắn không nghĩ nhiều, ánh mắt nhanh chóng nhìn về phía màn ảnh màu lam
trước mặt.
Lúc này trên màn ảnh màu lam, chỉ có một câu nhảy ra.
[Mong ký chủ đừng nghi ngờ hệ thống, mọi chuyện hệ thống làm đều là vì dạy
đệ tử thành phế vật, ký chủ phải học hỏi nhiều.]
“Ngươi coi đây là dạy phế đệ tử ư? Có người dạy phế đệ tử như thế không, nói
cảnh giới còn cho công pháp.”
Sở Duyên không nhịn được mở miệng hỏi.
Màn ảnh màu lam lập tức thay đổi, xuất hiện một đoạn văn tự.
[Mong ký chủ chú ý, hệ thống cho cảnh giới công pháp, đều là vật của dị giới,
giới này khác biệt, đương nhiên không thể tu hành, mong bố cục của ký chủ lớn
hơn nữa.]
[Dựa theo kiểm tra đo lường của hệ thống, lúc trước ký chủ dạy đệ tử đều liên
quan tới “đạo”, hệ thống kiểm tra đo lường trong giới này đúng là có dấu vết
của “đạo”, cho nên đệ tử của ký chủ thành tài, rất có khả năng thực sự ngộ
“đạo” thành công.]
[Hệ thống dựa theo căn bản giải quyết, hai giới khác biệt hệ thống, căn bản
không thể tu luyện, cho nên đệ tử này nhất định có thể dạy phế, hi vọng ký chủ
có thể học nhiều, nhìn nhiều.]
Thì ra là thế…
Sở Duyên có vẻ đăm chiêu.
Hắn cảm thấy hệ thống rất có đạo lý.
Những thứ hắn lừa gạt, hình như đều liên quan tới đạo không ngờ tới gì đó.
Chính hắn cho rằng, những đệ tử này đều không ngộ ra được đạo, nhưng ở
trong thế giới tu tiên này, thứ như đạo đúng là có tồn tại.
Nhưng hệ thống trực tiếp dạy đối phương, học tập hệ thống thế giới khác.
Từ căn bản đi lên ngăn chặn khả năng thành tài!
Hệ thống thật trâu!
Trong lòng Sở Duyên gọi thẳng trâu bò.
“Ta đã hiểu! Hệ thống, vậy kế tiếp thế nào? Kế tiếp nên làm gì đây?”
Sở Duyên hít sâu một hơi, dò hỏi.
Theo hắn hỏi, màn ảnh màu lam trước mặt lại nhảy ra một câu.
[Hệ thống đã hoàn thành dạy học, kế tiếp ký chủ không cần làm gì, có thể dẫn
theo đệ tử này, cũng có thể đặt đệ tử ở một chỗ an toàn, yên lặng chờ đợi cảnh
giới tăng lên.
Hệ thống thật ngạo mạn!
Trực tiếp nói yên lặng đợi cảnh giới tăng lên!
Tuy rất ngạo mạn, nhưng hắn rất thích giọng điệu này của hệ thống.
Trời gặp còn thương!
Hắn từ lão đại Nguyên Anh một phương biến thành ý chí thể như hiện giờ.
Cuối cùng hắn cũng có thể xoay người!
Trong lòng Sở Duyên không nhịn được hơi kích động.
Hắn vốn là đóng màn ảnh màu lam trước mặt mình, sau đó lại bảo hệ thống lấy
Lý Thành từ trong không gian bắt chước ra.
Theo động tác của hệ thống, Lý Thành từ trong không gian bắt chước xuất hiện,
rơi lên trên đất.
Sở Duyên cũng rơi xuống mặt đất theo, bảo hộ sau lưng Lý Thành.
Đối với đệ tử nhất định thành phế vật này, Sở Duyên thực sự rất đau lòng.
Sợ một cơn gió thổi qua, sẽ thương tổn tới đệ tử này.
“Vị đại nhân này, vị tiên trưởng này, xin hỏi ngươi là cường giả của nhân tộc ta
à!”
Một số nhân tộc đang sầu bi nhìn thấy Sở Duyên, cả đám đều vội vàng đi tới,
hỏi một câu.
Lúc này Sở Duyên đã hiển hóa trạng thái ra, người khác có thể nhìn thấy được.
Cho nên lúc này mới có nhân tộc chú ý tới.
“Cường giả của nhân tộc… Xem như là vậy.”
Sở Duyên khẽ gật đầu, thừa nhận.
Hắn đúng là cường giả của nhân tộc.
Ít nhất trước đây phải.
Cơ thể trước đây thuộc nhân tộc, hiện giờ ý chí thể cũng có thể tính là nhân tộc
mới đúng.
“Mong tiên trưởng che chở! Hiện giờ nhân tộc ta mất đi thành trì, không thể tiếp
tục sống sót ở đại lục Thiên Kiện, mong tiên trưởng dẫn dắt bọn ta, mở ra một
con đường máu!”
Một nhân tộc lớn tiếng nói.
“Mong tiên trưởng dẫn dắt bọn ta, mở ra một con đường máu!”
“Mong tiên trưởng dẫn dắt bọn ta, mở ra một con đường máu!”
“Mong tiên trưởng dẫn dắt bọn ta, mở ra một con đường máu!”
Từng nhân tộc đều cùng kêu lên.
Trong giọng nói tràn ngập chờ mong.
“Mở ra đường máu…”
Ánh mắt Sở Duyên kỳ lạ nhìn thoáng qua đám nhân tộc.
Đám nhân tộc này thực sự quá yếu.
Cảnh giới Luyện Khí chỉ có mấy người, càng đừng nói cảnh giới rất cao.
Chỉ có tiêu chuẩn như vậy, mở một đường máu? Cho nhân tộc cơ hội đặt chân
lần nữa?
Nhưng những nhân tộc trước mặt này, phải giải quyết thế nào đây.