Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 838

“Thôi, ngươi đã không chịu nói, vậy ngươi đừng trách ta.”

Kế Mông lạnh lùng nói.

“Yêu thánh ngươi, ngươi muốn làm gì?”

Đại lão tổ long tộc Ngao Thanh cảnh giác hỏi.

“Yêu tộc không tự giết lẫn nhau, ngươi yên tâm, nhưng long tộc các ngươi đến

hải vực, phải sửa đổi một chút, các ngươi đi qua vùng hải vực khác đi.”

Kế Mông vung tay, một tia lưu quang bay qua, tiến vào trong mi tâm đại lão tổ

long tộc.

Đại lão tổ long tộc tiếp nhận tin tức này xong, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.

Yêu thánh Kế Mông lạnh lùng nghiêm mặt, không nói một lời.

Bóng người cử động, biến mất tại chỗ.

Tại chỗ, Sở Duyên nhìn Kế Mông rời đi, ánh mắt thản nhiên nhìn, không nói

một lời.

Hắn đang tính, mình có thể đánh thắng Kế Mông này hay không.

Nhưng sau đó nghĩ lại thì thôi.

Đối phương là yêu thánh có tên tuổi, hình như rất lợi hại.

Hắn chưa chắc đánh thắng được đối phương, đừng nên gây chuyện, duy trì im

lặng thì hơn.

Bên kia, mấy lão tổ long tộc nhao nhao mở miệng.

“Ngao Thanh, đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc yêu thánh nói gì với ngươi?”

“Lưu quang vừa rồi là tin tức gì?”

“Các ngươi đừng ầm ĩ, từng người hỏi đi, đại lão tổ, rốt cuộc chúng ta đắc tội

yêu thánh Kế Mông chỗ nào hả?”

“Đúng vậy, cuối cùng ta cũng cảm thấy, hình như yêu thánh Kế Mông này

giống như rất chán ghét chúng ta, có phải chúng ta đắc tội lão ta chỗ nào

không?”

“Có lẽ không phải, long tộc chúng ta đắc tội yêu thánh Kế Mông chỗ nào chứ?

Ta cảm thấy là chúng ta gia nhập yêu sư, giữa yêu sư và yêu thánh có ân oán gì

đó, liên lụy tới chúng ta mà thôi.”

Mười mấy lão tổ nhao nhao mở miệng.

Sắc mặt đại lão tổ long tộc vẫn luôn vô cùng âm trầm.

“Chuyện này… Yêu thánh này bảo chúng ta đổi nơi, chúng ta phải đến sâu hải

vực trước, nơi nhiều lực lượng Thiên Đạo mới nhất, yêu thánh, đây là muốn

chúng ta chết ở hải vực…”

Đại lão tổ Ngao Thanh nghiến răng nghiến lợi, nhìn phương hướng Kế Mông

rời đi, tràn ngập tức giận…

….

Chỗ sâu hải vực, đại lục Thiên Kiện, 13 lão tổ của long tộc đến đây.

Bọn họ được yêu thánh Kế Mông phái đến đây.

Tuy cả đám rất không tình nguyện, nhưng bọn họ không thể cãi lệnh Kế Mông,

chỉ có thể đi tới vùng hải vực này.

Sau khi đi tới vùng hải vực này, 13 lão tổ của long tộc tách xa nhau.

Đây là mệnh lệnh của đại lão tổ.

Bảo bọn họ lượn lờ xung quanh là được, nếu có thể tránh thoát thanh toán của

Thiên Đạo mới, vậy thì tránh thoát đi.

Đại lão tổ của long tộc hẳn là muốn bảo tồn chiến lực của long tộc.

Nếu cùng hành tẩu, như vậy một khi bị lực lượng của Thiên Đạo mới trấn giết,

vậy thì sẽ là 13 người cùng bị giết.

Đến lúc đó long tộc ngay cả 1 lão tổ cũng không còn, vậy thì thực sự xong đời.

Phân tán ra, nói không chừng có mấy người may mắn sống sót.



Kết quả là, trên bầu trời hải vực, xuất hiện cảnh tượng thế này.

Sở Duyên không kiêng nể gì hành tẩu ở phía trên, hoàn toàn không khúm núm

như lão tổ khác.

Hắn vẫn luôn không biết, đối với người thời đại cũ mà nói, tùy ý hành tẩu như

vậy sẽ xảy ra chuyện gì.

Dù sao hắn tùy ý lượn lờ.

“Dựa theo ý của người đó, ở đây mấy ngày là được sao? Chậc chậc, như vậy

không phải là lãng phí thời gian sao?”

Sở Duyên chậc chậc vài tiếng, nhưng hắn không có biện pháp.

Long tộc cho quá nhiều thứ, mấy ngày này hắn xem như giúp đỡ một chút vậy.

Sở Duyên lắc đầu, bất đắc dĩ tiếp tục hành tẩu trong không trung.

Hắn vừa hành tẩu, vừa quan sát phong cảnh xung quanh, cũng coi như rất thoải

mái.

Nhưng mà không đợi Sở Duyên đi mấy bước.

Bỗng nhiên, phía trước có lôi điện đánh xuống.

Bùm!

Lôi điện này hiện lên ở phía chân trời, dọa Sở Duyên nhảy dựng lên.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn, phía trước có lôi điện to đánh xuống.

Quang mang của lôi điện chiếu sáng cả Thiên Địa.

“Đây là thứ đồ chơi gì thế? Chẳng lẽ phía trước có bảo vật gì hiện thế, cho nên

có dị tượng như vậy?”

Sở Duyên nói thầm một câu.

Hắn cũng tràn ngập hứng thú.

Dù sao cũng rảnh rỗi, chẳng bằng đi tới chỗ có lôi điện đánh xuống nhìn xem.

Nói không chừng thực sự có thể tìm được bảo vật.

Trong mắt Sở Duyên hiện lên hào quang, hắn đi về phía lôi điện, nhanh chóng

tiến lên.

Với tốc độ của hắn hiện giờ, một bước là ngàn dặm.

Đây còn không phải là tốc độ cực hạn, chỉ là tốc độ bình thường nhất.

Ý chí thể đối với năng lực khống chế trạng thái vô địch, mạnh tới mức độ đáng

sợ, chuyện này cũng dẫn tới các phương diện năng lực của Sở Duyên đều tăng

mạnh.

Sở Duyên chỉ đi mấy bước, đã đi tới chỗ lôi điện đánh xuống.

Sở Duyên nhìn xung quanh, hắn không nhận thấy có chỗ nào không thích hợp.

Xung quanh vô cùng yên tĩnh, cũng rất bình thường.

Vừa rồi lôi điện đánh xuống, không có thứ gì sao? Đây là hiện tượng tự nhiên

à?

Không thể nào.

Sở Duyên hơi nhíu mày
Bình Luận (0)
Comment