Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 842

“Không vất vả, không vất vả.”

Sở Duyên cười xấu hổ.

Hắn tính là vất vả gì, hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì, trái lại còn đang

vui vẻ ở bên hải vực.

“Nguyên Sơ đạo hữu, ngươi…”

Kế tiếp, yêu sư lại tiến hành ân cần thăm hỏi quan tâm tới Sở Duyên.

Sở Duyên nghe càng lúc càng xấu hổ.

Hắn vẫn luôn không làm gì mà.

Sau khi nói khách sáo với yêu sư một lát, Sở Duyên mới bay về phía long tộc.

Tại chỗ, yêu sư đứng ở đó, lão ta ngẩng đầu nhìn bóng lưng Sở Duyên rời đi.

Trong mắt lại lóe lên hào quang.

Lão ta đã có ý nghĩ, Sở Duyên trở về, đại biểu lão ta có thể tiếp tục dựa vào

long tộc, đi trấn áp các tộc khác của yêu tộc.

Hơn nữa tình hình trước mắt, càng có lợi với lão ta.

Lão tổ các tộc của yêu tộc đều hầu như chết ở trong hải vực, chỉ riêng Sở Duyên

trở về.

Chuyện này đại biểu, ở trên chiến lực tầng cao nhất, long tộc hơn xa các tộc

khác.

Dựa vào điểm này, long tộc hoàn toàn có thể tạo áp lực với các tộc.

“Kế Mông à Kế Mông, cho dù ngươi đoán được tâm tư của ta, thì có ích lợi gì?”

Yêu sư nghĩ tới chuyện này, không nhịn được bật cười.

Lão ta càng ngày càng hài lòng đối với Sở Duyên.

Trong lòng ngầm hạ quyết định, chỉ cần Sở Duyên có thể dẫn dắt long tộc, thay

lão ta thu phục các tộc của yêu tộc, lão ta nhất định cho Sở Duyên địa vị cao!

Ít nhất, cũng cần phải đứng thứ hai long tộc mới được.

Kế Mông gì đó, cút sang một bên.

Yêu sư ảo tưởng trong lòng.



Cùng lúc đó, Sở Duyên cũng quay về long tộc.

Đáng nói chính là khi hắn quay về long tộc, thiếu chút nữa cả tộc nhân của long

tộc khóc.

Cả đám vô cùng kích động dập đầu với Sở Duyên.

Chuyện này khiến Sở Duyên vô cùng sửng sốt.

Sau khi hỏi một lát, mới biết hóa ra 12 lão tổ của long tộc đều chết.

12 lão tổ của long tộc, ngọc bài sinh mệnh đều vỡ vụn cả, chuyện này đại biểu

12 lão tổ đều chết.

Mà long tộc hiện giờ, một khi không có lão tổ tọa trấn, tương đương sụp đổ

chân chính, may mà Sở Duyên trở về.

Có lão tổ thứ 13 tọa trấn, long tộc tuyệt đối không sụp đổ.

Thậm chí nói không chừng còn có cơ hội quật khởi.

Dưới tình huống như vậy, sao rất nhiều long tộc có thể không cảm thấy kích

động với Sở Duyên.

Ở dưới tình huống như vậy, Sở Duyên lại càng trực tiếp “thăng quan”.

Sở Duyên trở thành đại lão tổ của long tộc.

Ở mặt ngoài, là tộc trưởng long tộc mới xem như đứng đầu long tộc.

Trên thực tế, Sở Duyên mới xem như người đứng đầu long tộc, thống trị cả long

tộc chân chính.

Đồng thời, Sở Duyên cũng trở thành nội tình mạnh nhất của long tộc, không

phải lúc nguy hiểm, không thể dùng nội tình này.

Khi Sở Duyên biết mình thành đại lão tổ, cũng mơ hồ rất lâu.

Hắn thực sự chỉ tới mò cá, mò mẫm bảo vật thôi.

Sao lần mò một lát, hắn lại thành đại lão tổ của long tộc?

Vừa sờ một lát, có phải hắn sắp thống trị cả yêu tộc hay không?

Chuyện này khiến Sở Duyên đều cảm thấy buồn cười.

Lần đầu tiên hắn cảm thấy, lên chức này quá dễ dàng.

Mò cá đều có thể mò ra đại lão tổ.

Thực ra Sở Duyên muốn từ chối, dù sao hắn chỉ muốn tìm đệ tử có thể dạy

thành phế vật, đây mới là chuyện hắn muốn.

Sở Duyên còn chưa kịp từ chối, một câu của tộc trưởng long tộc là có thể chi

phối tài nguyên trong long tộc, đã cố định Sở Duyên lên vị trí đại lão tổ này.

Hắn thực sự muốn chạy, muốn rời đi.

Nhưng mà…

Nhưng mà long tộc lại cho càng nhiều thứ hơn nữa…



Đại lục Thiên Kiện, tổ địa kim ô nhất tộc.

Trong động phủ của Kim Vũ.

Lúc này, Lý Thành ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ ở trong động phủ.

Đôi mắt hắn ta nhắm chặt, chậm rãi mở ra.

Trong đôi mắt hắn ta, bất chợt lóe lên thần quang.

Hắn ta khẽ há miệng, một giọng nói khàn khàn truyền từ trong miệng hắn ta ra.

“Tu vi đến bình cảnh, lại tiếp tục tĩnh tâm tu luyện, e rằng cũng không thể đột

phá bình cảnh, phải đi ra ngoài một lát, tìm cơ duyên mới được.”

Lý Thành nhỏ giọng nói.

Sau khi hắn ta rời khỏi dòng thời gian kia, thì tìm được cái gọi là “Thái Hư”.

Khiến hắn ta ngạc nhiên vui mừng chính là, hắn ta căn bản không cần thông qua

thông đạo Thái Hư kia đi tìm thế giới khác, lực lượng ở trong Thái Hư kia, đúng

lúc là lực lượng trong công pháp truyền thừa mà sư tôn truyền thừa cho hắn.

Hắn có thể mượn dùng tu luyện.

Kết quả là, Lý Thành xây dựng một con đường câu thông với Thái Hư, mượn

dùng lực lượng của Thái Hư tiến hành tu hành.

Chỉ trong thời gian ngắn, tu vi của hắn ta đã đạt tới mức độ vô cùng đáng sợ.

Lý Thành không biết hắn ta thuộc cảnh giới gì.

Dù sao hệ thống tu luyện của hắn ta, khác hoàn toàn với hệ thống nơi này.

Nhưng dựa theo lời Kim Vũ nói, hắn ta có thể so được với lực lượng của Hóa

Thần.

Kim Vũ từng có lần hoài nghi, Lý Thành có phải là Thần Ma Tiên Thiên hay

không.

(Chưa xong còn tiếp.)

[Góc cảm ơn: Cảm ơn đại thần datnguyen90 đã đẩy kim phiếu cho truyện ^^]
Bình Luận (0)
Comment